Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 210: Xiên nướng
Cập nhật lúc: 2025-10-23 23:26:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiền thị heo rừng khiêng về nhà, liền vội vàng bỏ dở công việc đang , vội vã xách theo một chiếc lồng đèn, nhanh chân sân cổng lớn để xem xét tình hình.
Ôi chao ôi, trời đất ơi! Con heo rừng quả là to lớn quá! Tiền thị thấy heo rừng liền nhịn thốt lên tiếng kinh ngạc.
Con heo rừng mắt hình đồ sộ, tứ chi thô tráng mạnh mẽ, khắp còn tỏa một mùi tanh nồng nặc.
Sở lão đầu : Mau gọi các nàng dâu mang nước nóng đây, nếu chậm trễ thì sẽ đến sáng mất.
Mặt trời lên, thịt mà xử lý thì chắc chắn sẽ thối.
Tiền thị ái một tiếng, vội vã trong sân. Rất nhanh, ngoài cổng lớn bận rộn như trảy hội.
Đỗ Nhược cũng nhàn rỗi, đợi xẻ thịt heo xong, nàng liền dùng muối ướp lên để bảo quản.
Những nội tạng heo thì cứ thế dùng nước giếng rửa sạch ngâm để loại bỏ m.á.u và mùi tanh, đợi trời sáng sẽ rửa sạch sẽ món thịt heo mổ ăn.
Triệu gia chia một nửa nhỏ thịt heo rừng, vốn định cho họ một nửa, nhưng Lý thị họ ít nhiều sức, nên chỉ cần một nửa nhỏ là đủ .
Tiền thị cũng mặc kệ nàng , dù hai nhà gần , hết cho thêm.
Đỗ Nhược dẫn tiểu thúc tử và mấy đứa trẻ chuẩn xiên nướng, những xiên nướng xiên bằng cành liễu chặt, mỗi ăn hai xiên là thể no bụng.
Trên sân đốt một đống lửa, nhanh cháy thành một đống than, ai rảnh thì giúp lật, nhanh lan tỏa một mùi thơm nức của đồ nướng.
Nửa đêm nửa hôm, ngửi thấy mùi thịt thơm lừng , ai mà còn nữa, liền nhà khiêng hết ghế , quây quần bên , nhanh bắt đầu thưởng thức món ngon.
Từng ăn đến khóe miệng chảy mỡ, nuốt một miếng thịt xuống, ai nấy đều thỏa mãn vô cùng.
Sở Vân Bạch ngừng khen ngợi: Ưm, ngon thật, ngon thật.
Mọi đều công nhận là ngon, nhưng đều kịp , vì miệng thịt nướng cho nghẹn.
Sở lão đầu cảm thấy hình như còn thiếu gì đó, trong lòng cảm thán, rượu thì tuyệt mấy! Uống hai ngụm thật sảng khoái.
nửa vò rượu của ông chôn vùi bên khi đất rung chuyển, đến đây ủ rượu.
Mèo con Kute
Ông thở dài một , hậm hực nuốt một miếng thịt.
Ba em Đại Bảo mỗi cầm một xiên thịt nướng mà đấu tranh, Đại Bảo và Nhị Bảo đang răng! Nhai chậm chạp vô cùng, thấy lớn ăn hết xiên đến xiên khác, hai em vội vã ăn nhanh.
Thấy dáng vẻ đáng yêu của chúng, ăn cũng vui vẻ, tiếng rộn ràng vang vọng sân rộng.
Sau khi ăn uống no say, bầu trời phía đông ửng hồng màu bụng cá, sắc trời dần trở nên sáng rõ.
Sau khi dọn dẹp chiến trường, đều cảm thấy mệt mỏi rã rời, thế là ai nấy trở về phòng chuẩn ngủ nghỉ.
Lần , Đỗ Nhược cũng còn tinh lực mà trêu chọc Sở Vân Chu nữa. Dù cũng bận rộn suốt cả một đêm, nam nhân chắc chắn cũng mệt đến chịu nổi, nàng cũng nhanh chóng ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-210-xien-nuong.html.]
Trải chiếu xong, đang chuẩn ngủ, nhưng Sở Vân Chu khắp dơ bẩn tỏa một mùi mồ hôi, nàng cau mày, chút do dự kéo gian.
Nàng chút khách khí sai bảo: Ngươi mau bể bơi mà tắm rửa cho sạch sẽ , ngươi xem, cả hôi rình mùi mồ hôi! Không tắm sạch sẽ thì đừng hòng lên giường.
Sở Vân Chu cho lên giường, chịu , liền nhanh chân về phía bể bơi. Trong lòng thầm cảm thán, cái hồ nước lớn còn tưởng là để uống nước, ngờ là cái hồ dùng để tắm rửa.
Tuy nhiên, điều đáng hổ là, Sở Vân Chu căn bản bơi. Khi lao xuống bể bơi, cứ như một con vịt cạn rơi nước, chỉ thể quẫy đạp loạn xạ. may mà nước bể bơi sâu lắm, liền trong nước sức chà xát , nhiều nước như , tắm đặc biệt thoải mái.
Một bánh xà phòng xoa xoa vài lượt , nhanh tạo nhiều bọt trắng. Trong lòng nghĩ, lát nữa nương tử ngửi thấy mùi thơm , chắc chắn sẽ hôn , nghĩ như , liền nhe răng ngây ngô.
Ngay lúc , Đỗ Nhược từ trong biệt thự bước . Chỉ thấy nàng mặc lên một bộ bikini gợi cảm mê , đường hoàng đến bên bể bơi. Nàng tạo một tư thế bơi tiêu chuẩn, khẽ nhảy một cái, như một nàng tiên cá lướt trong nước.
Sở Vân Chu cảnh tượng mắt cho sững sờ, trợn tròn mắt, miệng há to đến mức thể nhét một nắm đấm. Chàng là một dân bản địa thực thụ, thể tưởng tượng việc Đỗ Nhược ăn mặc như tác động lớn đến đến mức nào.
Lúc , mặt đỏ bừng, bộ m.á.u huyết đều dồn lên mặt, suýt nữa thể thiêu cháy . Chàng đột nhiên ý thức , món đồ y phục mà tiểu nương tử đang mặc , chính là món đồ thần bí mà đây tình cờ thoáng thấy trong tủ lầu, thì nó dùng như ! Nhất thời, Sở Vân Chu chỉ cảm thấy tim đập nhanh, hô hấp dồn dập, đầu óc trống rỗng.
Đỗ Nhược như một con cá linh động, bơi lượn một vòng trong nước, cùng cũng chậm rãi từ nước nổi lên mặt nước.
Nàng vọt lên khỏi mặt nước, những giọt nước trong veo trượt dài theo chiếc cổ thon dài trắng nõn của nàng, tựa như những viên trân châu lấp lánh.
Đỗ Nhược đưa tay, nhẹ nhàng lau vết nước má, động tác thanh nhã vô cùng. Khi nàng mở mắt , vặn đối diện với ánh mắt ngây dại của nam nhân mặt.
Chỉ thấy nam nhân si mê nàng, trợn tròn mắt, dường như nàng cho chấn động.
Đỗ Nhược thấy , khóe miệng nhếch lên, lộ một nụ mê hoặc. Nàng hai tay như dây thường xuân mềm mại leo lên cổ nam nhân, cũng từ từ áp sát.
Sở Vân Chu chỉ cảm thấy một trận hương phong ập tới, thể nương tử mà mềm mại đến thế, lập tức tim đập nhanh, mặt đỏ bừng, ngay cả vành tai cũng nhuốm một tầng hồng rực mê .
Đỗ Nhược gần gũi chằm chằm khuôn mặt nam nhân đỏ bừng vì e thẹn, trong lòng kìm trêu ghẹo nam nhân một phen. Nàng môi son khẽ mở, nhanh chóng nhẹ nhàng chụt một cái lên má Sở Vân Chu, phát một tiếng ưm a mềm mại đáng yêu.
Cử chỉ mật đột ngột khiến Sở Vân Chu run lên, cả cứng đờ tại chỗ.
Ta thế ? Đỗ Nhược chớp chớp đôi mắt to tròn long lanh, tinh nghịch hỏi.
Lời dứt, nàng liền một nữa mỉm duyên dáng với nam nhân, nụ như đóa hoa nở rộ giữa xuân, rực rỡ chói mắt.
Ôi chao ôi! Sở Vân Chu từng chứng kiến cảnh tượng mê hoặc đến thế , nhất thời chút luống cuống tay chân.
Tiểu nương tử mắt chỉ là , quả thực là tiên tử bước từ trong tranh mà giáng trần. Ánh mắt ngượng ngùng dời xuống, cảnh xuân trong nước cũng thể bỏ qua. Thân hình đường cong mê , những đường cong uyển chuyển đầy sức sống. Làn da trắng nõn tì vết như tuyết, mềm mại đến mức như thể thổi nhẹ cũng vỡ; càng khắp nơi tỏa sức hấp dẫn c.h.ế.t .
Lập tức chỉ cảm thấy chút vải vóc đáng thương thật sự chút chướng mắt.
Cổ họng tự chủ trở nên khàn đặc, giọng trầm thấp đầy từ tính vang lên: Nương tử, nàng thật . Nói đoạn, chậm rãi đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy vòng eo thon gọn mềm mại của nàng, như thể sợ nàng đau, dẫn nàng từ từ về phía mép bể bơi.
Tuy nhiên, cách càng gần, d.ụ.c vọng trong lòng càng thêm mãnh liệt, lúc đến mức thể nhịn nữa.