Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 216: Sở gia trang
Cập nhật lúc: 2025-10-23 23:26:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Phú Quý hối hả trở về nơi họ trú ẩn, liền sốt ruột chờ mà kể tin tức quan trọng tốn hết bao công sức dò la cho cha .
Cha, cha đoán xem hỏi điều gì? Mấy ngày nay, đây là đầu tiên Lý Phú Quý nở nụ .
Thôn trưởng mà đang mệt mỏi ngóng thì mắng cho con trai một trận té tát: Đoán gì mà đoán, ngươi cứ xem hỏi tin gì.
Lý Phú Quý hề hề , cũng treo ngược lão cha nữa: Ta tốn chút bạc tìm hỏi thăm tin tức tiểu và nhà họ, tên binh lính giữ thành rõ nhà tiểu , là họ rời khỏi Bình Châu .
Thôn trưởng , lập tức kích động: Vậy hỏi họ ?
Lý Phú Quý lắc đầu: Tên binh lính đó cũng rõ.
Không rõ ư! Thôn trưởng lẩm bẩm.
Lý Phú Quý thấy lão cha vẻ thất vọng, thêm một câu: Tên binh lính đó nếu tiếp về phía , thể hỏi thăm những khác, hỏi thật.
Thôn trưởng xong lời con trai mang về, lập tức hạ lệnh: Đi! Chúng tìm cách vòng qua Bình Châu thành, dù cũng tiếp về phía mới .
Ông thấm thía tình hình hiện tại vô cùng nghiêm trọng, nếu tránh Bình Châu thành, thể sẽ gặp phiền phức ngờ tới.
Mạnh thị một bên tin tức , tâm tình vô cùng kích động, khóe mắt tức khắc ẩm ướt, nước mắt chực trào, như thể bất cứ lúc nào cũng thể lăn xuống.
Từ ánh mắt ngấn lệ của nàng thể thấy, đối với việc cuối cùng cũng tin tức của con gái nuôi, nàng tràn đầy mong đợi và vui sướng.
Phải , chúng .
Thế là, hai gia đình liền đường vòng rời khỏi địa phận Bình Châu.
Còn một bên khác, Sở gia đại phòng may mắn như .
Kể từ sự kiện lưu dân phá cửa thành, bộ Cảnh Châu thành đều rơi trạng thái giới nghiêm căng thẳng.
Giờ đây, chỉ cần là quan binh thấy đến gần cửa thành, liền chút nương tay vung roi trong tay, lớn tiếng quát mắng và xua đuổi họ.
Sở gia một nhà đừng đến việc đến gần cửa thành cũ, ngay cả việc một cái từ xa cũng trở thành điều xa xỉ.
Ban đầu họ tìm nhà thôn trưởng, theo họ ít nhất cũng thể lấp đầy bụng, nhưng tìm hai ngày thấy ai.
Sau đó đợi vài ngày để thành, với phận thư sinh của Sở Vân Hải, ít nhất cũng thể kiếm miếng cơm ăn, nhưng căn bản màng ngươi là ai, tất cả đều xếp hàng nạn dân.
Sau khi đợi nhiều ngày vẫn thể thành, trong bất đắc dĩ, họ đành tìm kiếm rau dại để miễn cưỡng lấp đầy bụng, chậm rãi theo đoàn lưu dân, vòng qua Cảnh Châu thành, tiến đến thành trì tiếp theo.
Do những ngang qua liên tục hái lượm và đào bới quá mức, dẫn đến những nơi họ đặt chân đến gần như còn một cọng cỏ, mặt đất trở nên trọc lóc, một cảnh tượng hoang tàn.
Hơn nữa, theo thời gian ngày qua ngày, thời tiết cũng càng lúc càng nóng bức khó chịu, môi trường sinh tồn vốn gian nan nay càng thêm khó khăn như gặp họa thêm tuyết.
Sau khi bộ nhiều ngày, họ đến một nơi địa thế cằn cỗi, ngày hè oi ả, việc tìm kiếm một nguồn nước đáng tin cậy trở thành một trong những vấn đề khó khăn lớn nhất mà họ đang đối mặt.
Ngay sáng nay, Sở Vân Hải khát nước đến sắp c.h.ế.t, thế là bỏ cha tìm nguồn nước.
Tuy nhiên, khi họ khó khăn lắm mới tìm một nguồn nước trông vẻ trong trẻo, phát hiện nơi đó một đại gia tộc lên đến vài chục chiếm giữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-216-so-gia-trang.html.]
Đối mặt với đối thủ mạnh mẽ như , Sở Vân Hải dù trong lòng cam tâm, nhưng cũng rõ ràng với sức của hai họ căn bản thể đối kháng.
Thế là mặt dày hỏi xin một hai ngụm nước uống, họ cũng cần nhiều, mỗi uống hai ngụm là .
Sở Vân Hải vẫn giữ thái độ của một thư sinh mà xin nước, nào màng gì? Thấy họ là hai gã đàn ông, nên lời lẽ cũng khách khí, bảo họ cút .
Hai tức khí chịu , bảo bọn họ hãy chờ đấy, nhất định sẽ tìm họ tính sổ.
Đều là lánh nạn, ai thèm bận tâm ngươi nhiều như , hai những xin một giọt nước, ngược còn đối phương đ.á.n.h cho một trận tơi bời.
Cuối cùng, hai đành kéo lê thể đầy thương tích, khập khiễng, rũ rượi về.
Mèo con Kute
Đại ca, xem kìa, rõ ràng đông như , còn buông lời ác độc gì! Xem đ.á.n.h nông nỗi nào đây. Sở Vân Hải ngừng oán trách, khập khiễng về.
Sở Vân Khuê chẳng cũng vì khát nước còn cách nào mới , tất cả đều là vì ai đây chứ! định mở miệng, cảm thấy khóe miệng đau chịu nổi, động một chút là chỗ đ.á.n.h nhức buốt.
Khi họ trải qua gian nan cuối cùng cũng trở nơi chia tay với cha , kinh ngạc phát hiện nơi đó còn bóng dáng cha và vợ họ.
Thì , trong thời gian họ rời , những khác sớm rõ tung tích, cha và vợ họ cũng biến mất dấu vết.
Biến cố đột ngột khiến Sở Vân Khuê lập tức cảm thấy chút hoảng loạn…
Đại ca, chúng đây? Sở Vân Hải sốt ruột hỏi.
Còn thể nữa? Mau đuổi theo ! Thế là hai đuổi theo về phía .
Khi đó họ tiếp một ngày đường nữa là thể một thành trì khác, hơn nữa ở đó còn các vị đại thiện nhân bố thí cháo, ba đói đến mức sốt ruột đều quên mất trong nhà còn hai về, cứ thế theo đám đông mà rời .
Từ đó đại phòng của Sở gia tan tác, còn về nơi họ , thì ai .
Sở Vân Chu và khi an cư lạc nghiệp, trải qua một phen chăm sóc cẩn thận, trang viên họ sắp xếp ngăn nắp, đó, trang viên vốn hoang tàn lập tức khoác lên diện mạo mới.
Giờ đây, trang viên da đổi thịt, còn đổi tên thành Sở gia trang.
Trong trang viên thỉnh thoảng bận rộn, hai thôn làng giáp với Tôn gia trang đều chuyện.
Dân làng xì xào bàn tán, tin tức về việc Tôn gia trang đón chủ mới cũng lan truyền nhanh chóng.
Nghe Tôn gia trang bỏ trống mấy năm cuối cùng cũng chủ mới đến ở, ít trong lòng nảy sinh tò mò, lượt kéo đến gần trang viên, thò đầu thò cổ ngó nghiêng.
Trong những dân làng đến dò xét, thiếu các thôn trưởng của các thôn: Không gia đình Sở gia mới đến rốt cuộc dễ giao thiệp ?
Dù thì họ cũng tránh khỏi việc qua , nếu gặp chủ nhân khó tính, e rằng cuộc sống sẽ thuận lợi.
Còn một dân làng thì nghĩ thực tế hơn, vì đây khi Tôn gia trang ruộng, đều cần tìm trường công giúp đỡ việc, đương nhiên ưu tiên chọn nhân công từ hai thôn làng lân cận .
Thế nên, giờ đổi chủ, khỏi nghĩ: Liệu gia đình địa chủ mới chuyển đến còn như Tôn gia, thuê họ trường công nữa ?
Nếu như thể đến đây việc, đối với những gia đình nghèo khổ như họ, nghi ngờ gì đây là một khoản thu nhập đáng kể, thể cải thiện tình cảnh cuộc sống gia đình khi mùa đông đến.
Dân làng ôm ấp đủ loại tâm tư và kỳ vọng, thế là, họ liền tìm đến thôn trưởng, ông dẫn đầu, đến đây dò la tình hình giúp họ.