Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 217: Tưởng gia thôn
Cập nhật lúc: 2025-10-23 23:26:14
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, ánh dương rải khắp Sở gia trang yên bình.
Sau khi dùng bữa sáng xong, các nam nhân Sở gia lượt vác cuốc, chuẩn đồng việc.
Các nữ nhân cũng chuẩn kỹ chống nắng, tay xách túi vải đựng đầy hạt giống rau, theo các nam nhân đồng gieo những hạt giống hy vọng của họ.
Đỗ Nhược cũng theo, mặc dù Sở Vân Chu gì cũng cho nàng , nhưng chẳng còn cách nào, trong nhà rảnh rỗi, nàng một khỏe mạnh lành lặn nếu cứ ở nhà, thế nào cũng hợp lý.
Nàng cũng nghĩ: Mình tiền như , mà còn theo đồng, thật là khổ quá!
Sở Vân Chu thầm nghĩ: Đợi khi kiếm tiền, sẽ mua vài về việc, như , cha và nương tử sẽ hưởng phúc an nhàn.
Tưởng thôn trưởng dân làng trong thôn ồn đến mức chịu nổi, họ ồn ào đòi đến Sở gia trang việc, ông giúp đỡ tiến cử.
bản tính dân làng trong thôn là thế nào thì ông rõ, thế là ông chọn mỗi nhà một thật thà, đáng tin cậy, đồng ý dẫn họ qua đó xem .
Thôn trưởng dẫn đầu , còn quên dặn dò các hậu bối ông: Lát nữa đến nơi, các ngươi đừng gì cả, cứ để tìm chủ nhà chuyện.
Đám hán tử theo đồng thanh đáp Được.
Tưởng thôn trưởng tiếp tục dặn dò: Nếu cần việc, ai giữ thì việc nghiêm túc, đừng để mất mặt Tưởng gia thôn, ai chọn thì cũng đừng nản lòng, càng cãi vã với .
Hơn chục hán tử phía Tưởng thôn trưởng đồng thanh đáp: Chúng hiểu , tuyệt đối sẽ gây phiền phức cho thôn trưởng.
Họ nào ngốc đến , trang viên nhiều đất đai như , hôm nay tìm việc, thì năm thì ! Họ luôn cơ hội mà.
Còn lúc , trong Sở gia trang chỉ còn Chu Hồng Anh đang m.a.n.g t.h.a.i ở nhà việc nhà, tiện thể trông nom ba đứa trẻ nhỏ.
Trong sân cho ba con ngỗng chạy lung tung, cũng là sợ chúng bừa bãi phóng uế trong sân.
Ba tiểu gia hỏa Đại Bảo, Nhị Bảo và Tam Bảo vẫn như thường lệ, chúng đành mang theo ba con ngỗng lớn sân rộng cổng trang viên thỏa sức chơi đùa.
Vốn định đặt tên cho ba con ngỗng lớn, gọi là Đại Bạch, Nhị Bạch, Tam Bạch, dù mỗi đứa một con mà!
tứ thúc của chúng biệt danh là Tiểu Bạch, nên tên ba con ngỗng đành thôi , giờ gọi nga nga nga chúng cũng là đang gọi chúng.
Ba chúng xổm đất, vui vẻ bày biện những viên đá đủ màu sắc mà tam thẩm cho, xếp thành từng con mà chúng .
Khi thì chúng chất đá thành từng gò nhỏ, khi thì xếp thành một con đường đá dài, tiếng vui vẻ vang vọng trung bãi đất.
Những viên đá là do Đỗ Nhược nhặt về từ một bãi biển khi ở thế giới mạt thế để giải khuây, bây giờ nàng giữ cũng vô dụng, liền lấy cho lũ trẻ tập đếm và chơi.
Một hộp gỗ đầy những viên đá đủ màu sắc, ba tiểu gia hỏa thích thú vô cùng.
lúc , một tràng tiếng kêu cạp cạp đột ngột phá tan niềm vui và sự yên bình .
Mèo con Kute
Ba con ngỗng lớn vốn cảnh giác, thấy lạ đến liền kêu to nhắc nhở chủ nhân.
Chúng còn dang rộng đôi cánh lớn, vươn dài cổ bộ tấn công, như thể bất cứ lúc nào cũng sẽ xông tới c.ắ.n những kẻ .
Bọn trẻ tiếng liền , chỉ thấy những con ngỗng nhà đang vươn dài cổ, vỗ cánh, kêu lớn về một hướng.
Men theo hướng ngỗng kêu, Đại Bảo kinh ngạc phát hiện một đám lạ đang về phía .
Nhẩm tính sơ qua, mà đến mười mấy !
Chỉ là từ xa thể rõ mặt mũi của họ, nhưng xét từ những bước chân vội vã của họ, xem chừng ý .
Đại Bảo lòng thắt , một nỗi sợ hãi tên dâng lên. Thấy nhiều lạ như , bỗng dưng chút lo sợ, lỡ như là bọn bắt cóc thì ? Bọn trẻ con, chắc chắn thể đ.á.n.h .
Hắn nhanh chóng dậy, kéo Nhị Bảo bên cạnh, hạ giọng với : Phía nhiều tới, lo rằng thể là kẻ . Ta chạy nhanh đồng gọi ông bà, phụ mẫu cùng tam thúc về. Đệ mang Tam Bảo về nhà , nhớ đóng chặt cửa, đó hai cùng tìm nhị thẩm. Nhớ kỹ, khi chúng về, tuyệt đối đừng mở cửa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-217-tuong-gia-thon.html.]
Nhị Bảo lúc cũng thấy một đám đang tiến trang, liền vội vàng gật đầu.
Đại Bảo lúc mới như tên rời cung, phóng như bay về phía đồng ruộng.
Nhị Bảo vội vàng bế Thạch Đầu của họ lên, kéo Tam Bảo, hai nhanh chóng chạy về nhà. Trước khi đóng cửa, còn quên gọi ngỗng về.
Ba con ngỗng lớn tiếng chủ nhân gọi, cũng vỗ cánh chạy trong cửa.
Mười mấy thôn Tưởng Gia đến nơi cách Sở Gia Trang xa, họ hùng dũng tiến tới, nôn nóng về phía , cách đến trang ngày càng gần.
Nhìn thấy mấy đứa trẻ đang chơi đùa cửa, đó, một tràng tiếng ngỗng kêu dứt, liền thấy mấy đứa trẻ như một làn gió, thoắt cái chạy biến mất còn dấu vết.
Trong chốc lát, mười mấy , .
Thôn trưởng phía đám , thấy mấy đứa trẻ chạy mất, khẽ nhíu mày, dừng bước, đầu với vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Hắn hỏi mấy hậu bối trẻ tuổi đang theo : Rốt cuộc là chuyện gì ? Sao mấy đứa trẻ chạy nhanh đến thế? Giọng điệu của đầy nghi hoặc và khó hiểu.
Tưởng Đại Trụ hình vạm vỡ gãi gãi gáy, thô lỗ đáp lời thôn trưởng: Thôn trưởng, nào chứ!
Khuôn mặt đầy râu quai nón của Tưởng Đại Trụ trông chất phác trung thực, ngay cả giọng của cũng đặc biệt nặng nề và mạnh mẽ.
Thôn trưởng đầu chằm chằm , liền tưởng thôn trưởng đang hỏi .
Tưởng Chí một bên thấy , nhịn ha hả châm chọc: Ta Đại Trụ ca, theo thấy, mấy đứa trẻ tám phần là cái dung mạo của dọa sợ !
Nói xong, còn nháy mắt đưa tình với Tưởng Đại Trụ một phen.
Tưởng Đại Trụ liền vui, trợn mắt lên kêu la: Ta trông đáng sợ đến ? Ta ăn thịt trẻ con!
Mấy còn cùng đều đồng tình rằng dọa bọn trẻ chạy mất: Ngươi ăn thịt trẻ con, nhưng giống một tên sơn phỉ .
Tưởng Đại Trụ tức giận vô cùng! Hắn miệng lưỡi vụng về, thể cãi nhiều như .
Thôn trưởng ngắt lời trêu chọc của mấy : Thôi , các ngươi còn nhớ lời ?
Đám phía đồng thanh đáp rằng nhớ .
Nhị Bảo và Tam Bảo chạy cửa, cài then chốt cổng lớn, chạy về sân chính.
Chu Hồng Anh đang hóng mát gốc cây lớn trong sân, tiện thể may vá quần áo cho nhà.
22. Thấy con trai và cháu trai chạy , nàng gác việc đang , vội vàng gọi bọn trẻ .
Nhìn hai đứa các con kìa, bẩn như mèo con , mau nhà rửa mặt uống nước .
Nhị Bảo kéo Tam Bảo chạy đến thở hổn hển, mãi đến khi dừng mặt mẫu . Nương, bên ngoài nhiều quen đến.
Chu Hồng Anh hỏi: Vậy các con chạy gì?
Nhị Bảo lắc đầu: Đại ca gọi chúng con đóng cửa , cho chúng con mở cửa, tìm ông bà, đại bá và tam thúc .
Chu Hồng Anh cũng bên ngoài tình hình , nhưng Đại Bảo tìm công công bà bà về cũng . Tuy rằng họ mới đến đây, đắc tội với bất cứ ai.
kẻ ỷ mạnh h.i.ế.p yếu ở cũng , họ vẫn nên thận trọng một chút. Nàng đang mang thai, giúp gì, cũng gây phiền phức cho nhà, nàng chỉ cần trông chừng bọn trẻ là .
Nàng an ủi hai đứa trẻ : Đi thôi! Chúng trong rửa mặt, hai đứa các con lát nữa cứ ngoan ngoãn chơi trong sân, chạy ngoài.
Nhị Bảo và Tam Bảo gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc: Nương, nhị thẩm, chúng con .