Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 218: Về nhà đánh nhau
Cập nhật lúc: 2025-10-23 23:26:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai nhà Sở gia và Triệu gia gộp tổng cộng bảy lao động chính, thêm Đỗ Nhược cùng chồng và các nàng dâu khác, hai con Triệu gia, và cả Sở Vân Bạch cái tên thiếu niên lưng chừng tuổi, cộng cũng ít .
Mọi đồng tâm hiệp lực cặm cụi việc, ai nấy đều nóng đến vã mồ hôi.
Chỉ trong một buổi sáng , họ trải qua những nỗ lực ngừng, khai hoang diệt cỏ, thành công khai khẩn hơn một mẫu đất.
Thế nhưng, do thời gian cấp bách và khí hậu hạn chế, họ chỉ gieo trồng vài ba loại rau củ ít ỏi, trong đó củ cải, cải thảo và cải xanh cùng các loại phổ biến khác.
Sở dĩ chọn trồng những loại rau củ , nguyên nhân chủ yếu là vì thời tiết hiện tại chúng vẫn thể sinh trưởng thuận lợi.
Chỉ cần chăm sóc kỹ lưỡng, kịp khi đông khắc nghiệt tới là thể thu hoạch thành quả.
Dù khi đó là thời điểm thu hoạch nhất, nhưng may mắn là lá của những loại rau cũng giá trị sử dụng nhất định, thể muối thành món dưa chua thơm ngon.
Mèo con Kute
Cứ như , cho dù đến mùa đông, khi trời lạnh giá đóng băng, trong nhà họ cũng đến nỗi thiếu hụt rau củ.
Theo ý Đỗ Nhược, cần vất vả như , rau củ trong gian của nàng căn bản là ăn hết, nhưng nàng thể thật sự thế.
Vẫn lấy đại cục trọng, thành thật trồng trọt việc. Với sự giúp đỡ của nàng, việc phát tài trí phú, hướng tới cuộc sống khá giả cũng còn xa.
Khi đang việc hăng say như lửa cháy, Lý Quế Hoa vươn thẳng chuẩn lấy tay áo lau mồ hôi, đột nhiên phát hiện đại nhi tử của đang từ xa chạy như bay tới.
Chỉ thấy Đại Bảo chạy kéo căng giọng hô lớn: A gia! A nãi! Tam thúc! Không , nhiều đang kéo đến nhà chúng !
Lý Quế Hoa tiếng hô hoán đột ngột của con trai giật , nàng vội vàng lặp lời con trai một nữa thật lớn, để những đang bận rộn ở xa thể thấy.
Cha, Đại Bảo nhiều đang kéo đến phía nhà chúng .
Tiếp đó, nàng lòng như lửa đốt vội vàng gọi con trai đang ngày càng đến gần: Đại Bảo, mau cho nương , rốt cuộc là những kẻ nào đến ?
Sau khi Tiền thị và những khác thấy động tĩnh, đều đồng loạt dừng công việc đang trong tay, hẹn mà cùng đưa mắt về phía Đại Bảo.
Chỉ thấy Đại Bảo đang vội vã chạy về phía , dáng vẻ trông vô cùng lo lắng.
Đỗ Nhược thấy khỏi nhíu mày, họ đến đây đầy hai ngày, trừ mấy tên đại hắc trong nha môn , họ hề quen bất cứ ai ở nơi .
Nàng nghĩ nếu những kẻ đến là Đại Bảo quen , quyết sẽ vội vàng như .
Nếu lúc Đại Bảo vội vã chạy về báo tin như , thì chắc chắn những kẻ là lạ mà Đại Bảo từng gặp mặt.
Trong khi đang suy nghĩ, chỉ trong chớp mắt, Đại Bảo chạy đến mặt .
Sau khi , nhanh chóng dùng tay quệt ngang trán, lau sạch những giọt mồ hôi lấm tấm, nhưng vẫn còn thở hổn hển.
Sở Vân Chu sắc mặt ngưng trọng, giọng trầm thấp hỏi Đại Bảo: Đại Bảo, mau cho tam thúc , rốt cuộc trong nhà đến những kẻ nào?
Đại Bảo hít sâu mấy , cố gắng điều hòa thở của , đó bắt đầu mô tả chi tiết cảnh tượng thấy cho .
Vừa chúng con đang chơi ở nhà, bỗng nhiên thấy ngỗng lớn kêu về phía đường cái, con qua, liền phát hiện từ bên ngoài trang hơn mười đàn ông tới. Bọn họ ai nấy đều hình vạm vỡ, con từng thấy những kẻ bao giờ.
Sở lão đầu nghĩ thầm, chẳng lẽ là bọn cường hào ác bá địa phương những kẻ lai lịch bất minh nào đó đến ? Ngoài cũng nghĩ điều gì khác.
Nghĩ đến đây, tiện tay nhấc cái cuốc bên cạnh, lớn tiếng với mấy đứa con trai: Đi thôi, chúng mau về nhà xem rốt cuộc là chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-218-ve-nha-danh-nhau.html.]
Hắn khí thế hừng hực, dáng về nhà đ.á.n.h một trận.
Sở Vân Chu cùng các khác lời cha , cũng đều cầm lấy cuốc trong tay, đồng thanh đáp: Đi, về nhà xem !
Lời dứt, cả nhóm liền bước nhanh về phía nhà.
Tiền thị nghĩ đến trong nhà còn hai đứa cháu nội và nàng dâu thứ hai đang mang thai, sắc mặt cũng lập tức đổi, nàng chạy nhanh theo mấy cha con .
Đỗ Nhược với Đại Bảo: Đại Bảo, con theo nương.
Đại Bảo ngoan ngoãn gật đầu: Vâng.
Mấy cha con Triệu gia cũng cầm cuốc theo , khi ngang qua vợ con gái liền với họ: Lát nữa nếu chuyện gì, nàng hãy bảo vệ con gái, tránh xa một chút.
Hắn sợ những kẻ lai lịch bất minh, lỡ như đ.á.n.h , đừng để thương đến vợ con gái.
Lý thị nghĩ thầm, chuyện còn cần ngươi : Thôi , đừng bận tâm đến chúng , mau về xem .
Họ bây giờ cùng Sở gia đang cùng một con thuyền, kẻ gây phiền phức cho Sở gia, chính là gây phiền phức cho họ.
Thế là, cả nhóm hùng dũng về nhà.
Đoàn thôn Tưởng Gia đến bên ngoài trang, họ xì xào bàn tán, ai nấy đều tấm tắc khen ngợi căn nhà của Tôn gia thật , nhiều năm ở mà vẫn hề đổi.
Cũng khỏi thở dài, Tôn gia sống ở đây thật hưởng phúc bao! Cũng vì nghĩ đến việc điều , khi chủ nhà Tôn gia c.h.é.m đầu ở cổng chợ, họ còn đến xem, thật là t.h.ả.m khốc!
Cũng khen ngợi cánh đồng bát ngát cổng trang, họ từng đến đây việc, đất đai ở đây màu mỡ vô cùng, trồng gì cũng tươi.
Thật chút ghen tỵ a! Giá như nhà cũng đất như thì mấy.
Đến cửa Sở gia, thế nhưng điều khiến họ ngờ tới là, đón tiếp họ là cửa đóng then cài.
Tưởng Chí vẻ mặt lo lắng thôn trưởng: Đại bá, thế thì bây giờ? Người đóng cửa , là chúng đến tìm việc nên gặp chúng ?
Chỉ thấy thôn trưởng vội vàng chỉnh xiêm y xốc xếch , cẩn thận vuốt thẳng tóc và râu.
Sau đó khoác lên vẻ tự tin, ung dung tự tại tiến lên một bước: Đừng gấp đừng gấp, đợi gõ cửa . mà , mấy đứa các ngươi tránh xa một chút, kẻo chọc chủ nhà vui.
Trước họ đến Tôn gia, đều chỉ gặp qua quản gia ở đây. Hơn nữa, tên quản gia mắt mọc đỉnh đầu, căn bản thèm thẳng họ, khi tâm tình còn bắt họ xa một chút, nơi chỗ bọn họ nên đến.
Khi nếu vì kiếm tiền việc, họ mới chẳng thèm sắc mặt của tên quản gia .
Tưởng Chí và những khác lời thôn trưởng , vội vàng liên tục gật đầu , nối đuôi lùi phía , giữ một cách với cánh cổng lớn .
Họ cũng giúp chỉnh sửa xiêm y và tóc tai, để lát nữa thấy ăn mặc bảnh bao hơn sẽ đuổi họ .
lúc , chợt trông thấy từ xa nhiều đang tiến về phía họ.
Nhìn kỹ , quả nhiên hơn chục đang tới, mà tay mỗi đều cầm chặt cuốc, xẻng cùng các nông cụ khác, trông khí thế hung hãn, như thể đ.á.n.h họ .
Tưởng Chí và Tưởng Đại Trụ cùng những khác lập tức sợ đến tái xanh mặt mày, từng một như những chú thỏ rừng kinh động, tranh nấp lưng thôn trưởng.