Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 234: Mời Khách
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:45:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều, nắng , hai gia đình mang theo dụng cụ, chuẩn đầy đủ biển. Lần họ mang theo bao bố, rổ, gùi, giỏ, chung là ai tay đến, cũng định tay về. Có lẽ là do họ quá mức lo lắng vì trận địa long lật qua, nhưng ai nấy đều chê lương thực dự trữ trong nhà quá nhiều. Sau khi trải qua biến cố đó, giờ đây họ đặc biệt cẩn thận với thứ.
Trên bãi đá ngầm, hàu và vẹm xanh nhiều, hơn nữa buổi chiều họ còn phát hiện ít bào ngư. Bào ngư lớn bằng cái chén nhỏ, Đỗ Nhược cũng là đầu tiên thấy. Nàng từng thấy những bào ngư khô, phơi khô xong khi nấu nướng sẽ hương vị đặc biệt. Nàng thầm nghĩ, nếu ở hậu thế, thì thật sự phát tài . Tiếc nhiều món đồ như , nàng còn dám tùy tiện mang bán, lỡ như dị ứng hải sản mà c.h.ế.t, thì bù mất. May mắn là hôm nay họ ăn xong đều , bảo bối như thể bán, cùng lắm thì họ tự giữ ăn.
Nàng cầm d.a.o nhỏ, cạy một cái là một con bào ngư rớt xuống. Mọi như khám phá một vùng đất mới, hàu cũng nhặt nữa, đều tìm bào ngư. Các nam nhân phụ trách vớt hải sản, các nương tử thì phân loại sắp xếp bờ, con lớn mang về nhà, con nhỏ thì thả xuống biển đợi chúng tiếp tục lớn lên. Lũ trẻ cũng rảnh rỗi, Đỗ Nhược dạy chúng đào nghêu và sò cát, tuy thu hoạch nhiều, nhưng chúng chơi vui vẻ.
Sau một buổi chiều bận rộn, thu hoạch dồi dào, bãi cát chất đầy các loại hải sản vỏ. Họ phân loại trải những loại hải sản thể phơi khô để phơi, riêng cua nhặt thì để riêng một bên, chuẩn mang về nhà ăn buổi tối.
Trong hai ngày tiếp theo, sân viện của hai nhà họ Sở và họ Triệu chất đầy rong biển, tảo biển, cá biển, tôm biển, bào ngư khô, hàu và đủ loại hải sản. Trong sân tỏa một mùi vị mặn mà tươi ngon quyến rũ. Đợi đến khi sân viện chất đầy hải vị, họ mới cuối cùng cảm thấy mãn nguyện, nhưng trong lòng cũng vui.
Vào đêm, hai vợ chồng trẻ gian, vì Đỗ Nhược quá mệt mỏi, nàng ngủ một giấc thật ngon chiếc giường êm ái.
Sở Vân Chu ôm thê tử nhỏ lòng, lải nhải hỏi: Thê tử, nàng đợt hạn hán thật sự thể lan đến chỗ chúng ?
Đỗ Nhược đang lo lắng điều gì, lười biếng nhắm mắt , rúc lòng lầm bầm : Không cần lo lắng, chúng gian, nhiều bạc như , nếu gì bất ngờ xảy , chúng dù gì cũng thể sống yên vài năm.
Sở Vân Chu vuốt nhẹ mái tóc cho thê tử, hôn lên trán nàng một cái, khóe miệng cũng nén nụ , nàng dâu ngoan ngoãn, kìm lòng mà .
Ta thật sự quá may mắn, cưới nàng, một phúc tinh.
Đỗ Nhược vui véo một cái eo : Vậy thì ngoan một chút đó, nếu gì đối xử với , sẽ tiêu diệt đó.
Sở Vân Chu cảm thấy chỗ eo như gãi ngứa, lập tức chui tọt trong chăn: Thê tử, dù cũng ngủ , chúng chi bằng việc gì đó ý nghĩa .
Nghe thấy lời của nam nhân, Đỗ Nhược vội vàng đẩy .
Khoan , chuyện quan trọng với , ?
Nàng nhớ chuyện hẹn sẽ mời Đại Hắc cùng bằng hữu đến khách. Giờ an cư lạc nghiệp, việc mời khách tiến hành ngay.
Nghe đây, đây, nàng cứ . Sở Vân Chu thấy thê tử nghiêm túc, vội vàng dừng tay mà đáp lời.
Vân Chu ca, mai thành một chuyến !
Sở Vân Chu hiểu: Nàng gì mua ?
Đỗ Nhược lắc đầu: Là đến nha môn mời Đại Hắc cùng các bằng hữu của họ đến nhà dùng bữa. Đã là mời khách, thể thất hứa.
Nàng đem hết những suy nghĩ trong lòng : Một là để cảm tạ họ giúp chúng an cư ở đây, hai là dò hỏi họ một chút tin tức hữu dụng. Rốt cuộc việc hạn hán ở phương Nam là lời đồn đãi, là thật, liệu ảnh hưởng đến chúng .
Sở Vân Chu xong vội vàng đáp: Ừm, nàng.
Chúng lo lắng mãi cũng ích gì, chi bằng tin tức từ miệng Đại Hắc và bằng hữu của họ sẽ chính xác hơn.
Ngủ thôi! Ta mệt c.h.ế.t . Đỗ Nhược buồn ngủ đến mức mắt mở nổi, đoạn chui lòng .
Sở Vân Chu thấy thê tử buồn ngủ đến , ánh mắt tràn đầy sự đau lòng. Thê tử lao lực như thế, đều là vì gia đình.
Ban đầu trong lòng còn những suy nghĩ khác, nhưng thấy tiểu thê tử mệt mỏi như , đành cố nén những rung động trong lòng.
Không kìm vỗ nhẹ lưng thê tử: Ngủ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-234-moi-khach.html.]
Chờ trong lòng ngủ say, nhẹ nhàng thức dậy, ruộng việc.
Hắn giờ thêm chút nữa, nếu thật sự hạn hán, đến lúc đó ăn hết còn thể đem một ít giúp đỡ những bách tính nghèo đói cơm ăn.
Hắn tin rằng, thê tử là m.á.u lạnh, chắc chắn thể những c.h.ế.t đói.
Ngày hôm , Sở Vân Chu sáng sớm đ.á.n.h xe ngựa thành.
Đại Hắc cùng bằng hữu của họ khi nào đến, còn định thời gian với .
Chờ đến khi Sở Vân Chu trở về Đại Hắc và bằng hữu của họ sẽ đến ăn tối hôm nay, mấy liền vội vàng một chuyến nữa bờ biển.
Lại nhặt về ít hải sản tươi sống, định dùng hải sản để khoản đãi khách.
Bữa tối Đỗ Nhược nướng một con thỏ, hầm một con cá vược biển, xào một đĩa rau xanh, còn là các loại hải sản mà Sở Vân Chu cùng của nhặt về buổi chiều.
Trong gian của nàng còn một ít rượu, thể lấy chiêu đãi khách.
Tối đến, Đại Hắc, Chu Thông cùng vài khác như hẹn mà tới.
Biết nhà họ con nhỏ, còn mang theo một ít bánh ngọt.
Đại Hắc ha hả, cửa : Đại Bảo ! Chú mang một ít bánh ngọt đến cho các cháu, các cháu cầm lấy chia .
Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo vui mừng chạy đến: Cháu cảm ơn chú Đại Hắc.
Hắn xoa xoa đầu nhỏ của chúng: Được , chơi !
Sở Vân Chu chiêu đãi: Đại Hắc , các vị đường xa vất vả ! Cơm nước dọn sẵn, mời các vị mau xuống dùng bữa.
Đại Hắc, Chu Thông, Thành Phong ôm quyền cảm tạ: Sở , chúng phiền .
Rồi cả đoàn cùng tiền sảnh, quây quần quanh một chiếc bàn bát tiên. Rồi liền thấy bàn bày biện la liệt những món mỹ vị giai hào phong phú, còn tỏa từng đợt hương thơm mê hoặc.
Hơn nữa cả cá lẫn thịt, thôi khiến thèm thuồng.
Đại Hắc khịt mũi, đột nhiên ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm thuần hậu, đôi mắt vốn u ám của lập tức sáng bừng lên.
Hắn kinh ngạc kêu lên: Ô hô! Mùi thơm , ngửi là rượu ngon hiếm !
Mèo con Kute
Đương nhiên là rượu ngon , ở hậu thế bán mấy trăm lượng bạc một bình.
Sở Vân Chu cạnh, nét mặt mỉm , động tác thành thạo cầm lấy bầu rượu, nhiệt tình rót đầy chén rượu cho từng vị khách đang .
Hắn thầm nghĩ, đây quả thật là rượu ngon, trong gian của thê tử cũng chẳng còn bao nhiêu bình.
Đồng thời miệng khách khí : Thật sự nhờ ơn chư vị tay tương trợ, chúng mới thể an lập nghiệp tại nơi . Nào, để kính một chén !
Lời dứt, liền nâng chén rượu của lên.
Nghe , liền nhao nhao nâng chén rượu trong tay.