Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 241: Tiệm Trang Sức

Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:45:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Nhược nhận lấy viên hải loa châu từ tay tiểu thúc tử, liền nhanh chóng xoay , bước chân vội vã về phía tiệm trang sức .

 

Đỗ Nhược hề , ngay khi nàng lưng rời , từ một góc khuất hai cái đầu, đang chằm chằm về phía bọn họ.

 

Tiệm trang sức trông vẻ ăn khá , khi Đỗ Nhược bước cửa, nàng thấy trong tiệm vài vị khách đang chọn trang sức.

 

Trong quầy đại sảnh một vị chưởng quầy luôn nở nụ , trông thiện, một ông bận rộn tiếp đãi mấy vị khách đang xem trang sức.

 

Chưởng quầy thấy một cô nương trẻ tuổi, ăn mặc giản dị bước , lập tức nhiệt tình chào hỏi.

 

Vị cô nương , thể tự xem , nếu mẫu nào ưng ý thì cứ cho , sẽ lấy cho .

 

Trong tiệm hiện giờ chỉ một ông , tiện bỏ những vị khách đang chọn trang sức mắt để tiếp đãi cô nương mới .

Mèo con Kute

 

Đỗ Nhược đáp ông một nụ : Chưởng quầy cứ bận việc của , xem.

 

Được, trang sức ở đây đều là những mẫu bán chạy nhất hiện nay, cứ tùy ý xem.

 

Nàng theo hướng chưởng quầy chỉ, thấy trong tiệm bày biện nhiều trang sức tinh xảo, tất cả đều trưng bày gọn gàng trong một hàng tủ ô vuông nhỏ.

 

Phía những chiếc tủ , đặt một hàng tủ cao nửa dùng vật cản, cứ như , cho dù ai thừa lúc hỗn loạn mà cướp đoạt trang sức cũng tuyệt đối dễ dàng.

 

Tuy nhiên, Đỗ Nhược chỉ lướt mắt qua một lượt, trong lòng khỏi chút thất vọng — đa trang sức trong tiệm đều từ vàng bạc, lấy một món nào nạm đá quý ngọc trai.

 

Chỉ từ điểm cũng thể phán đoán đẳng cấp của tiệm trang sức cao lắm, nếu là những tiệm trang sức cao cấp xa hoa hơn, chắc hẳn sẽ trang sức nạm đá quý và ngọc trai.

 

Khoảng một chén , mấy vị khách đang chọn trang sức đều mua món đồ ưng ý của , cuối cùng thỏa mãn rời .

 

Đỗ Nhược thầm tính toán thu nhập của tiệm, đại khái là hơn năm mươi lượng bạc, xem , thật việc ăn cũng tệ, kiếm nhiều hơn nàng dưa muối bán nhiều.

 

Chưởng quầy cuối cùng cũng tiễn khách xong, lúc mới thời gian đến mặt Đỗ Nhược.

 

Cô nương nhà đợi lâu như , nhất định là ý xem trang sức, nghĩ , chỉ thấy ông mặt mày hớn hở, nhiệt tình mở lời .

 

Vị cô nương , cũng đến chọn trang sức chứ? Chẳng món nào ý ? Chỉ cần một tiếng, lập tức lấy đến cho .

 

Đỗ Nhược nhẹ nhàng lắc đầu, uyển chuyển từ chối: Đa tạ chưởng quầy, nhưng đến để chọn mua trang sức.

 

Nghe lời , chưởng quầy khỏi sững sờ, mặt lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng nhanh trở bình thường.

 

Tiếp tục mỉm hiền lành: Ồ? Nếu đến mua trang sức, cô nương ghé thăm tiểu điếm việc gì ?

 

Đỗ Nhược khẽ mím môi, khóe miệng từ từ cong lên, tạo thành một nụ nhàn nhạt.

 

Nhỏ giọng : Chưởng quầy, thật giấu giếm, hỏi quý tiệm ý định thu mua trân châu ?

 

Chưởng quầy , đôi mắt vốn lớn lắm bỗng chốc trợn tròn như chuông đồng, tròng mắt dường như sắp rơi khỏi hốc, khắp mặt đều là vẻ khó tin.

 

Miệng há hốc thật lớn, đủ để nhét một quả trứng gà.

 

Cũng trách ông kinh ngạc đến , những thứ như trân châu, khác đều mang đến mấy tiệm bạc lớn , ông thấy cũng .

 

Nói trắng , thấy tiệm của ông nhỏ, sợ ông đủ tiền mua.

 

Chưởng quầy mất một lúc lâu mới hồn, lắp bắp, năng lộn xộn hỏi : Trân… trân châu? Cô… cô nương trong tay thật sự trân châu ? Chuyện thể đùa giỡn lừa gạt nhé!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-241-tiem-trang-suc.html.]

Đỗ Nhược khẽ gật đầu, mỉm : Không sai, chỗ thật sự một viên hải loa châu màu sắc và phẩm tướng đều thuộc hàng thượng đẳng.

 

Cái gì? Chưởng quầy kinh ngạc đến mức suýt nhảy dựng lên, môi run run, năng cũng lưu loát.

 

Người… gì? Hải… hải loa châu?

 

Ông thầm nghĩ trong lòng, đây chính là bảo bối cực kỳ hiếm thấy đó, bản cũng chỉ may mắn thấy một mà thôi.

 

Đỗ Nhược tỏ vô cùng bình tĩnh, lặp một nữa: Chính là hải loa châu đó! Hơn nữa còn màu vàng cam, phía tản từng tia kim quang, vô cùng.

 

Nghe Đỗ Nhược về sắc màu của hải loa châu, chưởng quầy đột nhiên như ý thức điều gì đó, thần sắc trở nên vô cùng căng thẳng.

 

Cô nương, đợi một lát, chúng lát nữa sẽ chuyện.

 

Ông tiên đến cửa, cẩn thận ngó bên ngoài một lượt, khi xác định xung quanh ai, liền đóng cửa tiệm.

 

Ông sợ lát nữa khi chuyện ăn, quấy rầy, đó tin tức truyền ngoài, đến lúc đó viên hải loa châu sẽ giữ .

 

Đóng chặt cửa tiệm, ông mới đầu vẫy tay với Đỗ Nhược, hạ giọng : Cô nương, theo , chúng phía chuyện từ từ.

 

Thấy ông cẩn thận như , Đỗ Nhược đoán viên hải loa châu chắc chắn vô cùng quý giá, trong lòng thầm tính toán giá của nó.

 

Nàng sợ chưởng quầy ăn chặn, chỉ sợ ông dám.

 

nghĩ đến tiểu thúc tử còn đang đợi ở bên ngoài, vì cũng khẽ với chưởng quầy.

 

Chưởng quầy, của còn đang đợi ở bên ngoài, ngoài với vài câu .

 

Chưởng quầy cũng để bụng, ngược hì hì : Được, cứ !

 

Sở Vân Bạch thấy cửa tiệm trang sức đóng , thầm kêu , Tam tẩu của nhốt bên trong? Có xảy chuyện gì .

 

Vừa nghĩ đến lỡ như vị chưởng quầy lý lẽ mà giữ nàng , thì đây?

 

Sở Vân Bạch càng nghĩ càng sốt ruột, trán lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng, dù thì tình huống đầu tiên gặp , vội vàng thêm vài bước về phía cửa, đưa tay định gõ cửa.

 

Tam tẩu, Tam tẩu. Tiểu thiếu niên lo lắng hô lên.

 

lúc , từ trong cửa truyền một giọng quen thuộc: Ta ngay.

 

Ngay lúc , Đỗ Nhược mở cửa từ bên trong.

 

Nàng vẻ mặt bình tĩnh tiểu thúc tử đang sốt ruột như lửa đốt ngoài cửa, khẽ : Lão Tứ, Tam tẩu bây giờ chuyện với chưởng quầy một chút, cứ đợi ở ngoài một lát, đừng chạy lung tung .

 

Sở Vân Bạch Tam tẩu , vẻ mặt lo lắng mặt hề giảm bớt, vội vàng : Tam tẩu, nhanh lên đó ạ!

 

Đỗ Nhược mỉm , an ủi : Yên tâm , trông chừng cỗ xe ngựa của nhà chúng cho kỹ, lát nữa Tam tẩu chuyện xong , sẽ dẫn ăn món ngon.

 

Sở Vân Bạch gật đầu, đáp: Vâng, đều Tam tẩu. Tam tẩu, nếu chuyện gì nhất định gọi lớn tiếng , sẽ lập tức xông cứu !

 

Đỗ Nhược thấy tiểu thúc tử nghiêm túc như , trong lòng cảm thấy ấm áp, lẽ em trai ruột cũng chỉ đến thế thôi!

 

Nhẹ nhàng đáp : Được , .

 

Sau đó liền đóng cửa , để Sở Vân Bạch ngoài cửa, lòng vẫn còn lo lắng, cứ đợi ở cửa, nếu Tam tẩu gọi , sẽ là đầu tiên xông cứu nàng.

 

 

Loading...