Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 243: Bị theo dõi
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:45:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Nhược cất bạc cẩn thận, đó mới giao hải loa châu tay chưởng quầy.
Chưởng quầy, chúng tiền hàng xong, hợp tác vui vẻ nha!
Chưởng quầy viên hải loa châu trong tay, trong lòng vui sướng khôn tả, ha ha đáp: Hợp tác vui vẻ! Rất vui vẻ!
Đỗ Nhược nụ của chưởng quầy, nhiều lời, định rời .
Vừa đến cửa, thì thấy phía vọng đến một tiếng gọi: Cô nương xin hãy dừng bước!
Đỗ Nhược đầu , chưởng quầy với nàng: Cô nương, nếu hàng như , cứ mang đến chỗ , đảm bảo sẽ để nàng thiệt thòi .
Đỗ Nhược gật đầu: Không thành vấn đề, nhất định sẽ đến.
Trong lòng nàng tính toán: Hải loa châu lẽ còn nữa, nhưng chuỗi ngọc trai trong gian của nàng thì ít , đến lúc đó chừng còn thể mang đến bán vài chuỗi.
Từ khi Tam tẩu trong, Sở Vân Chu vẫn luôn ở cửa tiệm cầm đồ, trong lòng vô cùng lo lắng, Tam tẩu một lúc mà vẫn .
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngừng , ánh mắt vẫn luôn dán chặt cánh cửa đóng kín, mong đợi Tam tẩu thể sớm xuất hiện.
Cuối cùng, cánh cửa từ từ mở , một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở cửa.
Sở Vân Chu mắt sáng rực, vội vàng bước nhanh tới đón, mặt đầy vẻ lo lắng hỏi: Tam tẩu, ? Mọi việc thuận lợi ?
Đỗ Nhược thần sắc thả lỏng, vỗ vỗ gói bạc trong lòng: Đệ xem!
ngay lúc , nàng mẫn cảm phát hiện dường như một đôi mắt đang chằm chằm , về phía đó, thấy bóng .
Nàng lập tức cảnh giác, thu nụ , kéo mạnh tay áo Sở Vân Chu, thấp giọng : Đừng hỏi nhiều nữa, chúng rời khỏi nơi .
Nói đoạn, nàng thêm lời nào, kéo cùng về phía xe ngựa đang đậu.
Giờ phút , nàng chỉ nhanh chóng rời xa nơi thị phi , kẻo thật sự những kẻ ý đồ bất chính nhắm tới, lỡ chúng đột nhiên xông lên cướp tài vật thì .
Mặc dù nàng sợ trộm, nhưng lão Tứ vẫn là một đứa trẻ, nàng thể đặt tiểu thúc tình cảnh nguy hiểm.
Sở Vân Chu nhận thấy thần sắc Tam tẩu vô cùng nghiêm trọng, trong lòng rõ chuyện e rằng hề nhỏ, thế là cũng thêm lời nào, chỉ im lặng theo nàng, tăng nhanh bước chân, leo lên xe ngựa.
Đỗ Nhược lên xe ngựa xong, vung roi ngựa một cái, xe ngựa từ từ rời .
Ngay tại một con hẻm sâu thẳm và chật hẹp xa chỗ họ, chậm rãi hai đàn ông lén lút.
Một trong đó hình cao lớn vạm vỡ, tên là Chu Đại; còn thì tương đối gầy yếu hơn, là tên côn đồ vô con phố .
Chu Đại ! Người mà ngươi đây vẫn luôn lẩm bẩm nhắc tới, chẳng lẽ chính là nữ tử xe ngựa ư?
Người đàn ông gầy hơn dùng giọng điệu nghi ngờ hỏi Chu Đại bên cạnh.
Hóa Chu Đại chính là dân làng của Chu Gia Thôn, mấy hôm , từng đến Sở Gia Trang tìm kiếm một công việc, nhưng cuối cùng như ý.
Mấy ngày nay chạy thành, ôm ý nghĩ thử vận may đến thành tìm kế sinh nhai. Sáng nay khi thành, khéo thấy Đỗ Nhược đang đ.á.n.h xe ngựa chầm chậm trong thành.
Mèo con Kute
Hắn nghĩ, một nha đầu nhỏ bé, tiền thì thôi , thế mà còn chiếc xe ngựa đến . Chu Đại lập tức nảy sinh ý đồ khác, thế là lặng lẽ theo dõi suốt dọc đường.
Nghe thấy bạn đồng hành hỏi, Chu Đại vội vàng gật đầu đáp: Đại ca ơi, ngài kỹ đó! Cái dáng vẻ, hình của cô nương đó, trong vòng mười dặm tám làng quanh đây đều thuộc hàng mỹ nhân tuyệt sắc đó! Ta từng thấy nữ tử nào xinh đến !
Người đàn ông thuận theo hướng ngón tay Chu Đại chỉ mà chăm chú, chỉ thấy chiếc xe ngựa xa, bóng dáng yểu điệu thướt tha của Đỗ Nhược ẩn hiện.
Mặc dù cách xa, nhưng vẫn thể cảm nhận khí chất xuất chúng của nàng. Người đàn ông khỏi thầm tán thưởng, nữ tử quả thực sinh dung mạo xinh như hoa, khiến qua một khó mà quên .
Ánh mắt đảo một vòng: Đi, theo lên.
Thế là hai sải bước theo hướng xe ngựa rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-243-bi-theo-doi.html.]
Lúc tiểu thúc của thấy, Đỗ Nhược tạm thời cất gói bạc nặng trịch gian, mặt lúc mới lộ nụ hài lòng, giờ phút , dù xông một đám giang dương đại đạo nàng cũng sợ bạc sẽ mất.
Lúc nàng vội về nhà, mà quyết định dẫn tiểu thúc tiêu tiền, nhanh đó họ đến một tiệm y phục.
Bước tiệm y phục, bên trong những món y phục vải vóc bày la liệt khiến hoa cả mắt.
Nữ chủ tiệm niềm nở đón : Hai vị, các ngươi mua gì cứ tự chọn lựa, nếu chắc chắn thì thể gọi giúp đỡ.
Đỗ Nhược thấy bà chủ nhiệt tình như , liền : Bà chủ, đây là của , bà hãy chọn cho vài bộ y phục thích hợp để thử xem.
Bà chủ chọn vài bộ, lập tức nhiệt tình giúp chọn lựa: Được, chuyện cứ giao cho !
Thế là, bà chủ tận tâm chọn lựa màu sắc và kiểu dáng phù hợp cho Sở Vân Chu, lâu chọn cho vài bộ y phục mới tinh cùng những đôi giày chân.
Cô nương, nàng xem những thứ thích ?
Bà chủ ôm y phục đến mặt họ, vô cùng rạng rỡ.
Đỗ Nhược nhận lấy y phục, đưa lòng tiểu thúc: Lão Tứ, mau thử .
Sở Vân Chu thấy nhiều y phục như đầu tiên là kinh ngạc, đó vội vàng phía y phục.
Một lát , mới hớn hở mặc y phục mới mặt Đỗ Nhược.
Tam tẩu, bộ y phục thế nào?
Đỗ Nhược bên trái bên , quả thực dám tin tiểu thúc ăn vận lên tuấn tú đến .
Ừm, . Nàng nghiêm túc gật đầu.
Sở Vân Chu đôi mắt to tròn lấp lánh ánh sáng ngạc nhiên, nhịn mở miệng hỏi: Tam tẩu, những bộ thật sự đều mua cho ?
Đỗ Nhược mỉm nụ ngây thơ vô tà của đứa trẻ, khẽ gật đầu, đó đưa tay hiệu cho xoay một vòng tại chỗ.
Đương nhiên , mua cho lẽ nào là của Tam ca ư? Xoay một vòng để tẩu tử xem kỹ nào.
Sở Vân Chu lời xoay một vòng, Đỗ Nhược thì cẩn thận ngắm y phục từ xuống .
Quả thực khi y phục mới, đứa trẻ hình thẳng tắp, cả đều tản một loại khí tức tràn đầy sức sống.
Lúc , bà chủ ôm vài bộ y phục cũ tới, khi thấy Sở Vân Chu khỏi dừng bước, mắt cứ trân trân .
Miệng ngừng tán thán: Ôi chao! Quả nhiên vì lụa, lúa vì phân mà! Nhìn tiểu thúc tử nhà ngươi xem, mặc lên bộ y phục thật sự là khôi ngô tuấn tú quá đỗi!
Nói đoạn, bà còn đưa ánh mắt tán thưởng về phía Sở Vân Chu.
Sở Vân Chu đến nỗi mặt đỏ bừng, ngượng ngùng cúi thấp đầu.
Đỗ Nhược thấy , trêu chọc: Lão Tứ nhà mặt mũi mỏng lắm, chịu lời khen .
Bà chủ ‘ha ha’ lớn, đưa bộ y phục cũ cho Đỗ Nhược : Đây là y phục lúc , các ngươi mang cũng , để cũng xong.
Đỗ Nhược đón lấy, cuộn thành một cuộn ôm lòng. Bộ y phục đương nhiên giữ , đến lúc đó mặc đồng cũng .
Bà chủ, bao nhiêu bạc? Mấy bộ thử ban nãy đều lấy hết, thêm hai đôi giày chân nữa.
Bà chủ vui vẻ đáp lời: Ối, gói cho ngươi ngay đây.
Đoạn, bà lập tức gói ghém y phục. Thấy khách mua nhiều, bà cũng hào phóng một phen, xé hai thước vải bọc kỹ càng.
Những bộ y phục cũng chẳng loại đắt tiền gì, hai bộ trong ngoài, hai đôi giày, tổng cộng hết hơn hai lượng bạc.