Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 250: Bị tiểu thúc tử bán đứng
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:45:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại phủ nha Dương Thành, Đại Hắc và Chu Thông cùng vài khác đang vây quanh , mặt bày đầy một đống trái cây tươi khiến là thèm thuồng.
Những loại trái cây là do Đỗ Nhược mang tới ban ngày, vì lượng hạn, bọn họ liền chia , mỗi mang về nhà, bổ một quả dưa hấu cùng ăn.
Mấy nếm thử dưa hấu ngon ngọt, bàn tán về ý định của Đỗ Nhược khi mang trái cây đến.
Bởi chuyện mấy tên côn đồ bắt ban ngày, bọn họ suy nghĩ rõ ràng là vì , liền cân nhắc cách xử lý những kẻ đang giam giữ.
Nếu Đỗ cô nương ban tặng cho chúng những loại trái cây thượng hạng như , thì chúng cũng báo đáp nàng thật tử tế. Theo thấy, cứ tống mấy tên đó sửa thủy cừ, thủy cừ sửa xong thì đừng hòng , tránh cho việc đến lúc bọn chúng ngoài gây sự với Đỗ cô nương.
Đại Hắc suy nghĩ thông suốt liền .
Ta thấy cách đó, thủy cừ ít nhất cũng sửa hai ba năm, đến lúc đó chắc tính nết cũng mài dũa bớt .
Thành Phong đoạn, c.ắ.n một miếng dưa hấu.
Những khác đều gật đầu bày tỏ sự tán thành.
lúc , Chu Thông đột nhiên linh cơ động, đưa một suy nghĩ trong lòng.
Đại ca, xem, dạo công việc trong tay chúng ngày càng nhiều, nhân lực rõ ràng đủ dùng. Hay là, với sư gia một tiếng, chiêu mộ mấy nhà họ Sở nha môn giúp sức thì ?
Dạo gần đây trong thành ít nạn dân, nha môn vì an trí những nạn dân mà kiểm tra hộ tịch, đăng ký hộ khẩu, chuyện đều rắc rối, khiến bọn họ thêm ít phiền phức, nên nhân lực rõ ràng đủ dùng.
Hắn cũng chỉ thuận miệng nhắc một câu, còn việc đại ca của tiếp nhận ý kiến của , thì đó là chuyện thể quyết định.
Đại Hắc Chu Thông , khỏi rơi trầm tư.
Một lát , chậm rãi mở miệng: Ừm… lời ngươi cũng lý. , công việc của chúng đây thường xuyên ăn gió sương, vô cùng vất vả, cũng nguyện ý đến việc .
Thành Phong : Trước bọn họ sống việc đồng ruộng cũng chắc thoải mái hơn chúng là bao, huống hồ chúng mỗi tháng còn bốn lượng bạc bổng lộc, tính cả năm xuống, còn lợi hơn việc bọn họ trồng trọt nhiều.
Nói xong, liền c.ắ.n một miếng dưa hấu lớn, nước dưa chảy dọc theo khóe miệng.
Lạc Tư Tư vui vẻ : Ai da, dưa thật là ngon quá! Các xem, chúng ở đây lâu như , đây từng thấy qua thứ như thế nhỉ?
Thành Phong miệng nhai miếng dưa hấu ngọt lịm, hỏi một cách ấp úng.
Chu Thông bên cạnh vội vàng phụ họa: Chẳng , đây, cũng từng thấy qua loại dưa hấu , mùi vị thật là ngọt ngon!
Cứ như , mấy ngươi đáp, chuyện ngớt, chẳng mấy chốc, một quả dưa hấu lớn bọn họ ăn sạch bách.
Lúc về nhà, bọn họ ôm trái cây chia về cho nhà nếm thử.
Ngày hôm thanh sớm, mặt trời mới lên, đôi vợ chồng nhỏ vẫn còn chìm đắm trong giấc mộng ngọt ngào, Sở Vân Chu một trận gõ cửa dồn dập đ.á.n.h thức.
Đỗ Nhược mơ màng vỗ vỗ bên cạnh: Chàng xem, là ai đó!
Sở Vân Chu dậy mặc y phục , đó mở cửa, trong lòng nghĩ, nương việc tìm sớm thế ?
Mở cửa , hóa là lão tứ của , chỉ thấy mặt mày hớn hở cửa phòng .
Tam ca, dậy .
Sở Vân Bạch thấy Tam ca nhà liền đặc biệt hưng phấn.
Sau đó chẳng chẳng rằng kéo tay Tam ca liền về phía tiền viện.
Tam ca, theo .
Sở Vân Chu mắt vẫn còn ngái ngủ, mơ mơ màng màng liền theo lão tứ nhà tới tiền viện.
Chàng đứa nhỏ mặt mày hớn hở, nghi hoặc hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-250-bi-tieu-thuc-tu-ban-dung.html.]
Lão tứ, đang gì ! Sáng sớm tinh mơ thế .
Học công phu chứ! Hôm qua chẳng với ? Huynh quên ?
Sau đó liền dạng chân , chuẩn tấn.
Ta còn tưởng đùa!
Sở Vân Chu thấy lão tứ tích cực như liền vô cùng kinh ngạc, bình thường lão tứ từng biểu lộ bất kỳ hứng thú nào với việc học công phu, hôm nay là thế ?
Sở Vân Chu tò mò hỏi: Lão tứ, đột nhiên học đ.á.n.h quyền ?
Nói thì , nhưng vẫn bày động tác tấn, vỗ vỗ đùi, hiệu theo học.
Sở Vân Bạch học động tác Tam ca dạy cho một cách bài bản, mới trả lời: Đệ học công phu để bảo vệ nhà! Sau nếu gặp chuyện gì, sẽ thể bảo vệ bắt nạt.
Đệ nghiêm túc, nhưng thấy biểu cảm của Tam ca .
Nghe lời , trong lòng Sở Vân Chu khỏi khẽ động, lông mày nhíu chặt.
Chàng bộ dạng nghiêm túc của lão tứ, trong lòng hiểu rõ chắc chắn xảy chuyện gì đó, nếu thì lão tứ vốn ham chơi sẽ thể suy nghĩ như .
Thế là, Sở Vân Chu ngừng động tác trong tay, một bước xông đến mặt lão tứ, đưa tay nắm chặt cổ tay lão tứ, vẻ mặt nghiêm nghị hỏi: Lão tứ, thành thật khai , và tẩu tẩu hôm qua thành rốt cuộc xảy chuyện gì?
Sở Vân Bạch chỉ cảm thấy cổ tay truyền đến một trận đau nhức kịch liệt, nhịn kêu lên: Tam ca, đau đau đau, mau buông tay !
Sở Vân Chu một chút cũng ý định buông tay, vẫn lạnh lùng chằm chằm lão tứ, nữa truy vấn: Đệ ?
Nói , còn !
Mặc dù nên với Tam ca nhà , nhưng giờ đây để giữ lấy mạng nhỏ, đành thành thật khai báo.
Hai đến một góc vắng , đó Sở Vân Bạch mới đem những chuyện trải qua trong thành ngày hôm qua kể một cách rành mạch cho Tam ca đang trầm mặt của .
Sở Vân Chu lắng lời kể của lão tứ, biểu cảm nghiêm túc, chăm chú lắng kể từng chi tiết.
Khi đến những đoạn kinh tâm động phách, lông mày khỏi nhíu chặt, những kẻ đó mà dám ý đồ với nương tử nhà .
Đợi lão tứ kể xong, Sở Vân Chu chợt bật dậy, thèm thêm một cái lão tứ đang đầy mặt ủy khuất, liền xoay sải bước về phía viện của .
Sở Vân Bạch vội vàng kêu lên: Tam ca, đừng là kể cho đó nha! Nếu Tam tẩu sẽ vui .
Sở Vân Chu mặt mày trầm xuống, căn bản lời .
Đỗ Nhược đang chìm đắm trong giấc mộng ngọt ngào, nào nàng tiểu thúc tử của bán .
Trong lúc nàng đang ngủ say sưa, chợt, một tiếng rầm vang lên, tiếng mở cửa giật tỉnh giấc.
Nàng đột nhiên mở to hai mắt về phía cửa, chỉ thấy trượng phu nhà sải bước tới mặt, sững bên giường.
Nhìn gương mặt , sắc mặt trượng phu trầm xuống đến đáng sợ.
Chàng ? Sáng sớm tinh mơ thế , là kẻ nào điều, dám chọc tức giận đến ?
Đỗ Nhược dụi mắt, quan tâm hỏi.
Tuy nhiên, Sở Vân Chu như thể thấy lời nàng , chẳng chẳng rằng, trực tiếp trèo lên giường, đưa tay bắt đầu x.é to.ạc y phục nàng.
Mèo con Kute
Chàng nghĩ đến nương tử nhỏ nhà đ.á.n.h với mấy tên đàn ông, chắc chắn là thương ?
Phải kiểm tra kỹ càng một phen, rốt cuộc là thương ở ?