Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 275: ---Hải sản đại tiệc
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:46:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếp theo, cùng đến tiền sảnh.
Chu Tú Anh thấy bên ngoài nhiều tiếng chuyện, liền bước ngoài.
Thấy là Trưởng thôn và Mạnh Thị, nàng mừng rỡ : “Trưởng thôn, thím, đến đây! Mau mời trong ạ.”
Nàng đón họ tiền sảnh, mặt nở nụ thiện, còn bưng đến một đĩa điểm tâm xong.
Mạnh Thị tinh mắt, chú ý tới bụng của Chu Tú Anh, hỏi: “Con dâu thứ hai cái bụng, m.a.n.g t.h.a.i !”
Tiền Thị bên cạnh vội vàng tiếp lời: “Chẳng , tính cũng tầm bốn tháng . Nói cũng thật khéo, đứa bé còn phát hiện m.a.n.g t.h.a.i ngay trong lúc chạy nạn. Cả chặng đường vất vả mệt mỏi, nhưng nhóc con thương nó, chẳng hề quấy phá chút nào, khiến Tú Anh cũng dễ chịu hơn nhiều!”
Mạnh Thị mỉm : “Đứa trẻ thương , chắc chắn là một đứa con hiếu thảo.”
Mọi xuống phòng khách, lâu ngày gặp, bao nhiêu chuyện , bao nhiêu lời tâm sự.
Trưởng thôn chút cảm khái: “Nơi đây thật sự , núi xanh nước biếc, đất đai màu mỡ, đúng là một nơi tuyệt vời.”
Cụ Sở híp mắt: “ , may mắn là chúng gặp quý nhân đường , nếu thì thể đến đây, càng thể tìm một mảnh đất như , mà giờ cũng chẳng đang ở .”
Quả đúng là như , nếu gặp Giang phu nhân, lẽ họ chỉ đến Phụng Thiên mà thôi.
Cụ Sở lúc hỏi: “Trưởng thôn chỗ dừng chân , nếu nơi nào đến, chi bằng cứ ở đây, chúng cũng bạn bè.”
Trưởng thôn đương nhiên bằng lòng, lập tức đồng ý: “Tốt quá! Vậy chúng xin phiền .”
“Ha ha ha, còn sợ ông bằng lòng muộn hối hận đấy chứ.”
Cụ Sở cũng vang: “Ha ha ha.”
Sau đó đều khỏi bật theo.
Gia đình Trưởng thôn vô cùng cảm động trong lòng, đứa con gái mà họ nhận nuôi , đối xử với họ thật sự quá .
Gia đình Trưởng thôn đến đây dễ dàng, đương nhiên tổ chức tiệc đón gió tẩy bụi cho họ, một bữa ăn ngon để bồi bổ cho họ.
Sở Vân Hà tự nhiên dám chậm trễ, quyết định dẫn theo cha con Trưởng thôn, cùng với cha con Cậu Mạnh, cùng bờ biển, nhặt về một ít hải sản tươi ngon, để thể một bữa no nê buổi trưa.
Vài dọc theo con đường nhỏ quanh co uốn lượn mà , bao lâu, họ liền đến bên bờ biển rộng lớn vô tận.
Gió biển nhẹ nhàng thổi qua mặt, mang theo chút lạnh và mùi vị mặn chát.
Sở Vân Hà thành thạo vén ống quần lên, cẩn thận bước vùng nước cạn.
Hắn cúi , ánh mắt sắc bén quét qua những khe đá và bãi cát xung quanh, như thể đang tìm kiếm một báu vật quý giá nào đó.
Không lâu , Sở Vân Hà phấn khích nhặt lên một con ốc biển lớn, giơ cao lên khoe với .
“Mọi xem , con ốc đừng thấy vỏ nó cứng, bên trong là thịt ốc tươi ngon! Chúng nhặt thêm vài con nữa về, lát nữa cho nếm thử cái hương vị thơm ngon của hải sản , đảm bảo sẽ khiến tấm tắc khen ngợi!”
Lý Phú Quý thấy , mắt sáng rỡ, vội vàng cởi bỏ giày chân, nhanh chóng xắn ống quần lên, nóng lòng theo Sở Vân Hà vùng nước cạn.
Hắn vội vã hỏi: “Vân Hà, mau cho , những con nào mới thể ăn ? Ta cũng nhặt.”
Sở Vân Hà , hào sảng lớn: “Anh Phú Quý, đừng lo, những thứ ở vùng nước cạn cơ bản đều ăn cả! Chỉ cần thấy con nào mắt, cứ việc nhặt thôi!”
Sau khi nhận câu trả lời khẳng định, Lý Phú Quý lập tức tràn đầy tự tin, liền cúi đầu chăm chú nhặt nhạnh.
Tiểu biểu nhà họ Mạnh cũng cởi giày: “Biểu ca, cháu cũng đến đây.”
Thế là tiểu biểu cũng theo xuống biển.
Lúc , Trưởng thôn và Cậu Mạnh bờ dáng vẻ hăng hái của bọn họ, cũng khỏi ngứa ngáy trong lòng, liên tục xoa tay, hăm hở thử sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-275-hai-san-dai-tiec.html.]
Cuối cùng, hai kìm nén sự thôi thúc trong lòng, nhanh chóng đến mép nước cạn, cởi giày, xắn ống quần cũng tham gia .
Trong chốc lát, cả vùng nước cạn trở nên vô cùng náo nhiệt.
Sở Vân Hà, Lý Phú Quý, Trưởng thôn cùng Cậu Mạnh và tiểu biểu mấy tản , mỗi đều tập trung những con mồi đang ẩn mắt.
Sở Vân Hà nhặt một con ốc biển đặc biệt lớn trong khe đá, vui vẻ giơ lên cho họ xem.
Mèo con Kute
“Lần , con trai thứ tư nhà mò một viên trân châu ở đây, bán ít bạc đó.”
Cụ thể là bao nhiêu bạc thì Sở Vân Hà tiện với họ, dù nếu còn tìm trân châu thì họ sẽ phát tài.
“Á! Trong đó trân châu ư?”
Lý Phú Quý ngây , trân châu là từ trong đây ? Hắn chỉ chứ từng thấy, càng nó từ thứ gì mà .
Trong lòng thầm ghi nhớ hình dáng của loại ốc biển , họ cũng đang cần một viên trân châu để bán lấy tiền, cải thiện tình cảnh hiện tại của gia đình.
Không lâu , cũng nhặt một con ốc biển lớn, tuy giống con Sở Vân Hà nhặt , nhưng cũng khá bất ngờ.
Sau đó phát hiện một con cua đang vươn càng quắp loạn xạ, cố gắng lén lút bỏ trốn; mừng rỡ vươn tay bắt.
May mắn , Sở Vân Hà thấy liền lập tức ngăn cản : “Đừng động, cẩn thận càng lớn của nó kẹp tay ngươi, nặng thì thể kẹp nát cả ngón tay đó.”
Lý Phú Quý vội vàng rụt tay về, chút luống cuống.
“Vậy đây?”
Sở Vân Hà vội vàng giúp đỡ, dạy cách bắt cua.
Trưởng thôn Lý khó khăn lắm mới bắt một con cá nhỏ đang búng nhảy tanh tách, mặt tràn đầy nụ mãn nguyện: “Vùng biển thật tuyệt, ngay cả cá cũng thể nhặt .”
Những ngày họ đói khát đường , nếu tìm một vùng đất phong thủy bảo địa như thế , căn bản sẽ chịu đói, một ngày chỉ ăn một bữa.
Cậu Mạnh cũng chịu thua kém, thu hoạch vài con sò, ốc màu sắc sặc sỡ, hình dáng khác .
Bất kể bên trong bao nhiêu thịt, chỉ cảm thấy cái vỏ mắt, mang về cho con gái, chắc chắn cô bé sẽ thích.
Em họ nhỏ nhà họ Mạnh cũng nếm trải niềm vui mò hải sản, thằng bé chỉ hứng thú với ốc biển, nhặt ít bỏ vạt áo.
Không lâu , một cái thùng đầy ắp.
Trong khi đó, những ở nhà cũng nhàn rỗi.
Tiền Thị dẫn Mạnh Thị và con dâu bà , cùng con của vợ Cậu Mạnh, hái rau ở ruộng.
Nhân tiện để họ xem, đất đai ở đây bằng phẳng, còn hơn cả cái khe núi ở quê nhà họ.
Đỗ Nhược và mấy chị em dâu cũng nhanh chóng hành động, bắt tay chuẩn bữa trưa.
Cụ Sở từ trong chum nước vớt một con cá lớn đang búng nhảy, thuần thục thịt, đó giao cho chị dâu cả rửa sạch.
Tiếp đó bắt thêm một con gà, cũng thịt luôn.
Cụ thể , gia đình Trưởng thôn Lý hẳn là chịu ít khổ cực đường .
Món chính của bữa trưa là cơm trắng, món mặn là cá kho tàu, gà mái già thì dùng để hầm canh, trong canh gà còn cho khá nhiều miến.
Món rau là cải xanh non mà Tiền Thị cùng hái từ ruộng về, cải thảo xào thịt băm, nấu thêm một nồi canh bí đỏ.
Ngoài còn chờ Sở Vân Hà và những khác mò hải sản về, Đỗ Nhược định một bữa tiệc hải sản thịnh soạn cho họ nếm thử.