Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 278: Nhớ Chàng
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:47:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai vợ chồng nhỏ đến bếp, chỉ thấy Sở Vân Xuyên đang bàn lặng lẽ chờ đợi họ.
Thấy tam tam bước , Sở Vân Xuyên : Tam , các ngươi đến , mau ăn cơm !
Đỗ Nhược chút ngượng nghịu, nàng ngủ say, để nhị ca đói bụng chờ ăn cơm.
Nhị ca, đói ! Nếu đói thì cứ ăn , đều là một nhà, cần đặc biệt chờ .
Từ Tú Nhi thấy tỷ tỷ đến, vội vàng lấy cơm: Tỷ tỷ, tỷ đói lắm ? Hôm nay Trịnh tẩu đặc biệt nấu canh gà, lát nữa tỷ nhớ uống nhiều một chút để bồi bổ thể.
Đỗ Nhược dịu dàng mỉm với tiểu cô nương, nhẹ giọng đáp: Ta , khi lấy cơm xong cứ nghỉ ngơi . Nơi đây khi dùng cơm, tự sẽ dọn dẹp thỏa.
Từ Tú Nhi lời tỷ tỷ, kìm ngáp một cái thật dài, dụi dụi mắt, gật đầu đáp: Vậy , tỷ tỷ, về phòng ngủ đây.
Nói xong, liền xoay rời khỏi bếp, về phía tẩm phòng của .
Đợi ba bàn bắt đầu dùng bữa, Sở Vân Chu gắp một miếng thịt gà cho thê tử: Nương tử, nàng ăn nhiều , dạo gần đây nàng hình như gầy .
Vừa kẹp một đũa rau đưa miệng nhai, Sở Vân Chu mở lời hỏi: Nàng, phía cửa tiệm tiến triển ? Nếu thiếu nhân lực, đến khi đó và nhị ca sẽ cùng đến phụ giúp một hai.
Sở Vân Xuyên cũng nghiêm túc chờ lời của tam .
Đỗ Nhược bưng bát nhẹ nhàng nhấp một ngụm canh gà nóng hổi, cảm nhận vị thơm ngon đậm đà tan chảy nơi đầu lưỡi, mới đặt bát xuống trả lời.
Mọi chuyện đều khá thuận lợi, gần như sắp tất . Các cứ an tâm lo việc , phía chỉ cần sửa sang thêm một chút là thể chuẩn khai trương kinh doanh .
Khai điếm là đại sự, Sở Vân Xuyên cũng bên trong đó chắc hẳn tốn ít bạc, thế là lặng lẽ rút từ trong lòng một túi vải đặt lên bàn.
Hắn đẩy bạc đó đến mặt Đỗ Nhược, thành khẩn : Tam , đây là bổng lộc nhận tháng . Tiền tuy nhiều, nhưng cũng là chút tâm ý của . Nay khai điếm cần dùng nhiều bạc, cứ giữ lấy .
Đỗ Nhược mở túi vải , bạc y hệt Sở Vân Chu đưa cho . Bổng lộc một tháng của họ ở nha môn là sáu lạng bạc, nàng ngờ nhị ca chẳng giữ một đồng, đó đưa hết cho nàng .
Trong lòng nàng khỏi trào dâng một tia ấm áp, một nhà tương trợ lẫn , tương lai mới thể hơn.
Vậy sẽ nhận lấy, đến khi ăn Tết, lợi nhuận của tiệm sẽ chia cho mỗi một phần.
Nàng suy tính kỹ càng , tuy tiệm do mở, nhưng thể nàng hưởng hết thịt thà, mà các trong nhà đến canh cũng uống, cứ thế , sớm muộn gì một nhà cũng sẽ ly tán.
Còn nữa, sang năm sẽ bắt đầu trồng dưa hấu, nho ở ruộng, đến lúc đó đều góp sức, khi nàng sẽ chia thu nhập thành năm phần.
Bốn mỗi một phần, còn một phần sẽ giao công quỹ, do phụ mẫu quyết định.
Sở Vân Xuyên xua tay, : Tam , việc đó cần , chỉ mong tiệm nhà chúng ăn hồng phát, cuộc sống của chúng ngày càng hơn.
Sở Vân Chu cũng gật đầu phụ họa: Nàng, cứ giữ lấy !
Đỗ Nhược kiên định: Nhị ca, tuy giờ chúng là một nhà cùng chung sống, nhưng cũng tính toán rõ ràng, như tình nghĩa mới lâu bền.
Sở Vân Xuyên thấy Đỗ Nhược thái độ kiên quyết, liền khuyên nữa, nhà cửa cũng phân chia, đến lúc đó bạc đều sẽ giao cho nương cất giữ.
Dùng cơm xong, Đỗ Nhược thoăn thoắt thu dọn bát đũa bàn ăn gọn gàng, đặt bồn rửa trong bếp để rửa sạch.
Làm xong những việc , hai vợ chồng liền cùng trở về phòng.
Vào phòng xong, họ tự rửa mặt chải đầu một lượt, đó cùng leo lên chiếc giường lớn mềm mại thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-278-nho-chang.html.]
Sở Vân Chu nhẹ nhàng ôm lấy eo thon của nàng từ phía , giọng điệu ôn nhu tràn đầy cưng chiều hỏi: Nàng, hôm nay nàng nhớ ?
Đỗ Nhược nhắm mắt, lời liền thẳng thắn đáp: Không rảnh nhớ.
Kỳ thực trong lòng nàng rõ, nam nhân trong đầu chẳng nghĩ điều gì cả.
Sở Vân Chu những giận, ngược còn ôm nàng rộ lên, bàn tay lớn nhẹ nhàng vuốt ve eo nàng, tiếp tục hỏi: Ai da, mà nàng nhớ , thì vẫn luôn nhớ nàng đấy.
Đỗ Nhược trong lòng thầm đảo mắt, nghĩ thầm: Miệng nam nhân lời dối trá.
ngoài miệng vẫn khách khí : Ngủ ! Hôm nay mệt c.h.ế.t , ngày mai còn tiệm nữa.
Thế nhưng, Sở Vân Chu lắc đầu trong hõm cổ nàng, tỏ ý đồng tình.
Hắn nghiêm túc : Ta nhớ nàng c.h.ế.t , nhớ đến nỗi ngủ , nàng định thương xót ?
Đỗ Nhược xong, nhếch môi: Huynh thương xót kiểu gì?
Sở Vân Chu : Chính là kiểu thương xót như đó!
Đỗ Nhược đương nhiên hiểu tên gia hỏa đang toan tính điều gì trong lòng, nên sẽ dễ dàng để đạt ý .
Thế là nàng nhanh chóng đưa tay tóm lấy Sở Vân Chu, đồng thời : Nếu mệt, thì việc . Tiệm nhà chúng sắp khai trương , những cây đào và quýt trong gian đều hái về , tranh thủ lúc hái chúng về, để đó cây tiếp tục quả.
Mèo con Kute
Rồi nàng ném gian.
Trong biệt thự gian, Sở Vân Chu còn kịp phản ứng, phát hiện chỉ một .
Hắn chút cạn lời, nàng theo , gì cũng chẳng .
Khóe miệng nhếch lên, bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ đành việc.
Mấy con sói con học cách bắt mồi, cần họ cố ý cho ăn nữa, lũ sói con đói bụng ăn gì thì tự chúng bắt trong gian, khi tìm chúng, chỉ cần huýt sáo một tiếng là chúng sẽ về.
Cây đào trong sân treo đầy quả, Sở Vân Chu ước chừng thể hái đầy ba bốn chậu, thế là bếp lấy chậu vườn hoa.
Đến gốc đào, hái vài quả nếm thử , quả nhiên chua ngọt miệng.
Hái một vòng phía , đầy một chậu lớn, đó liền trèo lên cây, những quả ở đặc biệt to, lúc sớm quên hết những suy nghĩ , chuyên tâm việc.
Hái xong đào, mới hái quýt, một cây lớn lắm mà hái đầy một bao tải gai.
Hơn nữa hôm nay còn phát hiện một bất ngờ lớn, chính là gốc quýt mọc mấy cây con, khi mang quýt về, cầm cuốc đến đào mấy cây quýt con đó lên, đào hố gần đó trồng mấy cây quýt con xuống.
Khi về, phát hiện đám lê hoa, kinh ngạc : Nàng, lê nhà chúng hoa , nàng xem ?
Hắn tin chắc nàng thể thấy đang gì, quả nhiên ngoài dự đoán của , Đỗ Nhược quả nhiên xuất hiện mặt .
Đỗ Nhược vui vẻ hỏi: Ở ! Cho xem, lê thật sự hoa ?
Sở Vân Chu chỉ mấy cây lê đang nở hoa với nàng: Nàng xem, nở ít hoa trắng ?
Đỗ Nhược thấy những cây lê hoa, vui mừng : Thế thì , tiệm trái cây của chúng thêm một nguồn kinh doanh nữa.