Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:47:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôm hùm cay

 

Ăn sáng xong, Tiền thị và đến tiệm giúp đỡ, Đỗ Nhược và Từ Tú Nhi ở nhà.

 

Đỗ Nhược mới mang thai, thai còn định, Tiền thị cũng cho nàng nhiều, sợ lỡ chuyện gì may, nàng và đứa bé trong bụng đều sẽ gặp nguy hiểm.

 

Đỗ Nhược còn thể gì? Đây đều là biểu hiện chồng yêu thương nàng.

 

Từ Tú Nhi lớn dặn dò trông chừng tỷ tỷ, để nàng nghỉ ngơi thật , nên đứa trẻ suốt cả ngày đều canh giữ ở cửa phòng Đỗ Nhược, bưng rót nước vô cùng chu đáo.

 

Buổi tối, Sở Vân Chu nhẹ giọng chuyện với bụng Đỗ Nhược: Con trai , phụ đang chuyện với con, con thấy ? Con ngoan ngoãn, đừng hành hạ mẫu của con, thì đợi con đời phụ sẽ đ.á.n.h m.ô.n.g con đấy.

 

Đỗ Nhược trách yêu: Đứa bé bây giờ mới bằng hạt đậu thôi, hiểu lời chứ, nhưng mà, là con trai, nhỡ là con gái thì ! Chẳng lẽ thích?

 

Sở Vân Chu vội vàng lắc đầu: Sao thể chứ, đều là con của , đều thích.

 

Trong mắt tràn đầy hạnh phúc, thật sự thích trẻ con.

 

Mấy ngày , công việc kinh doanh của tiệm quỹ đạo, Tiền thị và về nông thôn, nhà khôi phục sự yên bình như thường ngày.

 

Đỗ Nhược ở nhà nén mấy ngày, bây giờ ai quản, nàng cũng ngoài dạo.

 

Mùa đông sắp đến , thể cứ bán trái cây mãi , nàng suy tính tạm thời bán thêm một ít rau củ trong tiệm, nên nàng còn cần một hạt giống rau đặc biệt.

 

Đến lúc đó, chủng loại phong phú, mới thể thu hút khách hàng hơn.

 

Đỗ Nhược kéo Từ Tú Nhi về phía chợ, đường còn cùng Từ Tú Nhi bàn bạc xem tối nay ăn món gì.

 

Trong gian của nàng chỉ mấy loại rau đó, ăn ăn cũng ngán .

 

Đến chợ, các loại rau thị trường còn nhiều bằng các loại trong gian của nàng, nàng nhất thời mất hết hứng thú.

 

Sau đó, hai phát hiện một lão nông ở góc chợ, hai cái giỏ đều đựng những loại cây rễ củ hình thù kỳ dị để bán.

 

Đỗ Nhược tò mò tiến lên hỏi: Đại gia, đây là gì ?

 

Lão nông : Đây là khoai mì, cô nương, cô mua vài củ về nếm thử ?

 

Đỗ Nhược đây từng ăn món từ bột khoai mì, nhưng khoai mì thật thì đây là đầu nàng thấy, đây là một loại nông sản sản lượng cao, còn là lương thực chính của nhiều .

 

Thế là nàng mặc cả, mua hết khoai mì của lão nông, nhờ lão nông đưa đến tận nhà nàng.

 

Trở về nhà, Đỗ Nhược thử nấu một ít chè khoai mì, cùng Tiểu Tú Nhi từ tốn thưởng thức.

 

Nàng giữ mấy củ nhỏ bỏ gian, phần còn thì nghiền thành bột, chuẩn đồ ăn.

 

Thời gian dưỡng thai ở nhà trôi qua nhanh, Đỗ Nhược nhận chẳng gì cả mà một ngày hết.

 

Lại đến lúc nấu bữa tối, nàng dứt khoát mấy món thích.

 

Tôm càng trong gian, nàng ăn từ lâu, nên nghĩ một cách để Từ Tú Nhi chỗ khác thì mới dễ bề tay.

 

Tiểu Tú Nhi, đến nha môn một chuyến, với tam thúc của , bảo tối nay gọi Đại Hắc và mấy đến nhà. Hôm nay tỷ tỷ món ngon, bảo cùng đến ăn cơm.

 

Từ Tú Nhi vẫn luôn gọi Đỗ Nhược là tỷ tỷ, còn những khác thì vẫn gọi theo bối phận như cũ, cứ thế biến hai vợ chồng nàng thành hai thế hệ khác .

 

Từ Tú Nhi tỷ tỷ món ngon, liền đáp một tiếng chạy .

 

Dạ, ngay đây.

 

Lúc rời còn quên đầu dặn dò: Tỷ tỷ, tỷ đợi về, sẽ giúp một tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-281.html.]

Đỗ Nhược mỉm : Được, ! Trên đường chú ý an , cứ cùng họ về cũng .

 

Ước chừng thời gian, chẳng mấy chốc Sở Vân Chu và chắc cũng tan nha môn .

 

Đợi bóng dáng Từ Tú Nhi dần xa khuất hẳn, Đỗ Nhược mới thở phào nhẹ nhõm như trút gánh nặng, chờ đợi mà xoay nhà, nhanh chóng tiến gian.

 

Dòng sông nhỏ trong gian trong vắt rõ đáy, nhiều tôm càng đang bơi lội vui vẻ, lượng nhiều đến mức khiến há hốc mồm.

 

Bởi vì tôm càng ở đây tràn lan thành tai họa, đối với Đỗ Nhược mà , bắt một chút cũng chẳng thấy tiếc.

 

Chẳng mấy chốc, nàng dễ dàng thu hoạch đến mấy chục cân tôm càng lớn bằng lòng bàn tay, đặt chúng chiếc thùng gỗ lớn chuẩn sẵn trong sân.

 

Đỗ Nhược hiểu rõ, những đại lão gia ở nha môn bận rộn công vụ cả ngày thì sức ăn hề nhỏ, chỉ với tôm càng e rằng khó lòng khiến họ no bụng.

 

Thế là, nàng thầm nghĩ, một nữa đưa ma trảo về phía những con thỏ trong gian, trong chớp mắt nhấc bốn con thỏ béo mũm mĩm.

 

Nhìn những tiểu gia hỏa đáng yêu trong tay, khóe miệng Đỗ Nhược nhếch lên, trong lòng thầm tính toán: Tối nay sẽ thỏ nguyên con cho .

 

phụ nữ thai thể ăn, ăn sẽ sứt môi. Thà tin còn hơn tin, nàng dù thực sự ăn cũng nhịn, vạn nhất đứa con của như , ở thời cổ đại phẫu thuật chỉnh sửa .

 

Nàng lập tức vứt món thỏ nguyên con khỏi đầu, vẫn nên ăn cá nướng thì hơn! Dù món cũng lâu ăn.

Mèo con Kute

 

Tiếp đó, nàng ngừng tay bắt một con ngỗng trắng to lớn, trong đầu tức khắc hiện lên món lẩu ngỗng hầm nồi sắt thơm lừng.

 

Tuy nhiên, chỉ những món ăn dường như vẫn đủ.

 

Tục ngữ đúng, vô tửu bất thành tịch mà! May mắn , trong gian vặn còn mấy vò bạch tửu thượng hạng.

 

Nghĩ đến đây, nàng ôm một vò bạch tửu nặng trịch từ trong gian.

 

Lúc , Từ Tú Nhi ở đây, Đỗ Nhược tự nhiên thể thả lỏng tay chân mà một trận lớn.

 

Nàng nhanh nhẹn cầm lấy một con d.a.o sắc bén, tay nhấc d.a.o hạ, thỏ và ngỗng trắng cùng với cá chép lớn lượt bỏ mạng nơi suối vàng.

 

Sau khi xử lý xong các nguyên liệu , Đỗ Nhược tiên đổ tất cả tôm càng chậu chứa đầy nước gian để ngâm.

 

Từng con một mà rửa thì thực tế, nhưng dùng nước gian ngâm một chút, dù cũng khiến nàng an tâm hơn nhiều.

 

Làm xong tất cả công tác chuẩn ban đầu , Đỗ Nhược cuối cùng cũng thể chính thức bếp trổ tài! Nàng hết cho ngỗng lớn nồi hầm từ từ, còn bên cạnh nồi thì dán đều những chiếc bánh ngô vàng óng giòn rụm.

 

Tiếp đó đặt thỏ và cá lên bếp than rực lửa để .

 

Trong chốc lát, cả sân nhỏ tràn ngập mùi thơm quyến rũ, khiến thèm thuồng nhỏ dãi.

 

Khi các món thịt hầm gần chín, thỏ và cá nướng cũng chín, nàng mới bắt đầu tôm càng, tổng cộng ba vị.

 

Lần lượt là ma cay, thơm tỏi và thập tam hương.

 

Khi thứ chuẩn xong xuôi, Từ Tú Nhi cũng cùng Sở Vân Chu và trở về.

 

Đại Hắc và cửa mùi thơm ngào ngạt hấp dẫn, tủm tỉm hỏi.

 

Tiểu tẩu tử, mùi gì , thơm quá sức.

 

Đỗ Nhược đáp: Chỉ là mấy món nhắm rượu đơn giản thôi, các đừng , thức ăn chuẩn xong hết , mau xuống chuẩn dùng bữa.

 

Sở Vân Chu cũng chào hỏi : Mau xuống ! Đến nhà ăn cơm thì đừng khách khí.

 

Chu Thông đặt thanh phối đao trong tay xuống, tự nhiên kéo ghế .

 

Nhiều món ngon thế , kẻ ngốc mới khách khí, các cũng mau xuống .

 

 

Loading...