Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:47:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tìm kiếm phiền phức

 

Đám nha môn vây quanh bàn, những món ăn phong phú bàn đều sáng mắt.

 

Triệu Tiểu Tứ đáng thương : Hôm nay chúng cuối cùng cũng ăn thịt , tam tẩu đúng là tẩu tử của .

Mèo con Kute

 

Tuy công việc ở nha môn của họ bề ngoài vẻ hào nhoáng, nhưng cơm ăn no là lắm , thịt thà là thứ khó kiếm, ba ngày ở nha môn họ mới ăn một bữa.

 

Anh em nhà họ Triệu cũng lâu đến ăn cơm, bởi vì Đỗ Nhược bận việc mở tiệm, mang thai, hai họ dám đến phiền.

 

Giờ thấy nhiều thịt như , ai nấy đều ngừng nuốt nước bọt.

 

Đỗ Nhược với y: Hôm nay nhiều món mặn, các cứ ăn thoải mái ! Không đủ thì thêm món.

 

từng trong họ đều từng ăn tôm càng, đợi Đỗ Nhược tự thị phạm xong, họ mới cách bóc tôm càng.

 

Đợi đến khi nếm thử tôm càng xong thì khen ngớt lời, ai nấy ăn đến mức ngẩng đầu lên .

 

Ưm, ngon quá, tiểu tẩu tử, tay nghề nấu nướng của nàng thì còn gì để .

 

Sở Vân Xuyên dừng tay rót rượu cho : Mấy , đừng chỉ ăn thôi! Đây còn rượu, hôm nay cứ ăn thịt lớn, uống rượu đầy bát .

 

Tô Nhất là một bợm rượu, rượu, vội vàng đưa bát qua: Lão nhị nhà họ Sở, rót đầy cho .

 

Thế là, Sở Vân Xuyên rót đầy một bát rượu cho y.

 

Bàn của các nam nhân ăn đến mức ngẩng đầu lên , Đỗ Nhược cũng dẫn Tiểu Tú Nhi sang một bên bày một bàn mới, nàng chen chúc với một đám đàn ông, như nàng sẽ tiện mà ăn uống.

 

Mọi ăn uống, trò chuyện đùa giỡn, khí vô cùng náo nhiệt.

 

Sau ba tuần rượu, lưỡi Chu Thông líu , lắp bắp : Tiểu tẩu tử, tay nghề của nàng đúng là tuyệt đỉnh, ăn bữa xong, những ngày ở nha môn sẽ đây.

 

Mọi xong, phá lên ha hả.

 

Đỗ Nhược đáp: Chỉ cần các ngại phiền, thường xuyên đến nhà tụ họp, lúc đó sẽ chiêu đãi các rượu ngon món .

 

Đại Hắc hỏi: Tiểu tẩu tử, thấy nàng nên mở một tửu lâu, với tay nghề , việc ăn chắc chắn sẽ hưng thịnh hồng phát.

 

Đỗ Nhược một tiếng: Nói chừng một ngày nào đó, thật sự sẽ mở một tửu lâu, đến lúc đó đến ủng hộ đấy.

 

Mấy xong, sảng khoái lớn: Đến lúc đó chúng nhất định sẽ thường xuyên ghé thăm.

 

Sau khi ăn uống no say, liền rời , Đỗ Nhược đưa về phòng nghỉ ngơi, hai Sở Vân Chu cùng với Từ Tú Nhi dọn dẹp vệ sinh.

 

Nương tử nhiều món ăn như , chắc chắn mệt mỏi lắm , Sở Vân Chu sợ nương tử mệt nhọc, đến lúc đó nương đến sẽ khó mà ăn , nhà bọn họ bây giờ đều xem hai vị phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i trong nhà như tổ tông mà cung phụng.

 

Ngày hôm , Đỗ Nhược đến cửa hàng, gần đây việc ăn vô cùng phát đạt, tất cả trái cây trong ngày đều bán sạch, nàng đến xem hai trong cửa hàng bận rộn quá , vạn nhất quá mệt, sẽ thêm .

 

Vừa bước cửa hàng, Đỗ Nhược liền hỏi: Đại ca, hôm nay việc ăn thế nào?

 

Lý Phú Quý thấy tiểu đến, vội vàng bảo nàng phía quầy.

 

Muội mới mang thai, ở nhà nghỉ ngơi cho , ngược chạy khắp nơi, trách gì nương và thím lúc rời còn dặn dò trông chừng , chỉ sợ xảy chuyện gì ngoài ý .

 

Đỗ Nhược cũng thấy bất lực, nàng mới m.a.n.g t.h.a.i thôi mà, trong nhà lo lắng đủ điều, nếu bụng lớn lên thì đây?

 

Đại ca, chuyện yếu ớt như nương và , thể vẫn lắm.

 

Tuy nhiên nàng vẫn ngoan ngoãn quầy, bởi vì trong tiệm thỉnh thoảng đến mua trái cây, Lý Phú Quý tiếp đãi khách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-282.html.]

 

Cân đo, tính toán, thu tiền, để xảy sai sót, việc y đều tự lo liệu.

 

Tiểu biểu Mạnh Tiểu Kiệt ở cửa mời khách, còn chịu trách nhiệm canh chừng vạn nhất thuận tay dắt dê trộm trái cây.

 

Mô hình như , Đỗ Nhược ý kiến, tiểu biểu Mạnh vốn chữ, hiện tại đang học, lúc y chỉ cần trông chừng cửa tiệm là .

 

Ngay lúc , ở cửa tiệm đột nhiên truyền đến một tràng tiếng bước chân, ngay đó mấy đàn ông vạm vỡ, khí thế hung hăng bước .

 

Khách quan, mấy vị mua gì, mời trong.

 

Mạnh Tiểu Kiệt thấy khách đến, lập tức nở nụ tươi tắn đón lên, nhiệt tình mời khách tiệm.

 

Tuy nhiên mấy đàn ông để ý đến sự nhiệt tình của Mạnh Tiểu Kiệt, chỉ thấy bọn họ nghênh ngang bước , tùy tiện vung tay liền đẩy Mạnh Tiểu Kiệt thô bạo sang một bên, ngang nhiên đến quầy trái cây, đưa tay cầm lấy một quả táo đỏ tươi, há miệng c.ắ.n một miếng thật mạnh.

 

Ai da, khách quan, ngài… ngài trả tiền mà!

 

Mạnh Tiểu Kiệt thấy , vội vàng lên tiếng ngăn cản.

 

đàn ông xong lời , những dừng , ngược còn đầu trừng mắt Mạnh Tiểu Kiệt một cách hung dữ.

 

Y bất kiên nhẫn quát lên: Đi , bớt lảm nhảm ở đây , cút sang một bên! Kêu chưởng quầy của các ngươi đây.

 

Mạnh Tiểu Kiệt mấy dọa đến tái mặt, nhất thời , về phía đại biểu ca.

 

Y Đỗ Nhược đang mang thai, nên dám nàng mới là chưởng quầy của cửa tiệm .

 

Còn Đỗ Nhược lúc đang ở góc phòng thấy động tĩnh liền ngẩng đầu một cái, trong lòng khỏi thầm kêu một tiếng , mấy e rằng cố ý kiếm chuyện gây rối.

 

Lại thấy tiểu biểu mặt tái mét vì sợ hãi, nàng lắc đầu với y, bảo y đừng gì.

 

Nàng đầu mấy , nhíu mày chằm chằm họ, xem rốt cuộc họ gì.

 

Còn Lý Phú Quý vẫn luôn quầy hàng thấy tiểu biểu thể thiệt thòi, vội vàng bước nhanh tới khuyên ngăn.

 

Mấy vị khách quan đây, gì chúng cứ từ từ mà . Tiểu biểu nhà tuổi còn nhỏ hiểu chuyện, nếu chỗ nào đắc tội với các vị, mong các vị bỏ qua.

 

Một đàn ông hừ lạnh một tiếng, ném quả táo c.ắ.n một nửa về quầy hàng, Từ từ mà ? Được thôi! Nghe giá trái cây của các ngươi bán còn đắt hơn cả lương thực? Chẳng chỉ là hàng vận chuyển từ nơi khác đến ? Đắt chỗ nào?

 

Lý Phú Quý sửng sốt, sang tiểu của một cái.

 

Đỗ Nhược gật đầu với y, bảo y thành thật .

 

, quả vận chuyển từ Tây Vực xa xôi đến, đường còn hao hụt ít, tự nhiên là đắt hơn một chút.

 

Những lời y , cũng là Đỗ Nhược dặn y từ .

 

Ngay đó, đàn ông liền đến mặt y, ánh mắt c.h.ế.t dí y.

 

Nói thật với ngươi ! Việc ăn của các ngươi, đông gia của chúng để mắt tới, mau gọi đông gia của các ngươi đây, đông gia của chúng lời mời.

 

Lý Phú Quý hiểu , những để mắt đến việc buôn bán trái cây của tiểu , hơn nữa là bàn bạc, mà là cướp trắng trợn.

 

Chuyện Lý Phú Quý dĩ nhiên chẳng thể điều gì, thế nên Đỗ Nhược bèn dậy, nàng thản nhiên cất lời.

 

Chư vị, sinh ý nhỏ bé của chúng nào lời lãi, các ngươi ăn của sáu quả táo, sáu mươi văn tiền, hết hãy thanh toán khoản tiền đó, hẵng chuyện với .

 

Nhóm kẻ lương thiện, Đỗ Nhược dĩ nhiên chẳng khách khí với bọn họ.

 

 

Loading...