Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 295: Cuộc Sống Của Cá Muối
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:47:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian trôi mau, tựa như bóng ngựa qua khe cửa sổ, thoáng chốc trôi qua, chớp mắt một cái, cách năm mới chỉ còn vỏn vẹn hai ngày.
Trong những ngày tháng nhàn nhã mà thoải mái , Đỗ Nhược tựa như một con cá muối lười biếng, mỗi ngày đều sống vô cùng tự tại và ung dung.
Chẳng , nàng lúc đang dắt mấy đứa trẻ trong nhà, quây quần bên lò sưởi ấm áp, vui vẻ nướng thịt xiên!
Nói thì cũng lạ, khác khi m.a.n.g t.h.a.i thường ăn gì, nhưng Đỗ Nhược ngược .
Từ khi hoài thai đứa bé , cái miệng nhỏ của nàng liền trở nên cực kỳ thèm ăn, cả ngày nghĩ đến ăn cái , thì cũng nhớ nhung nếm cái .
Ngoài thời gian ngủ cần thiết , phần lớn thời gian còn , trong đầu nàng nghĩ đến đủ loại mỹ thực, nếu gió biển mùa đông thổi quá lạnh, nàng bắt hải sản .
Mới m.a.n.g t.h.a.i hơn ba tháng, mặt trở nên tròn trịa.
Tam thẩm, xiên thịt ngon thật, mau nếm thử .
Tam Bảo ăn xiên nướng, miệng ngừng bập bẹ.
Đỗ Nhược lời Tam Bảo , mặt tràn ngập nụ mãn nguyện.
Ngon thì ăn nhiều một chút, mau mau lớn cao.
Vừa , nàng cầm mấy xiên thịt đặt lên lửa từ từ xoay tròn nướng, nàng cũng bạc đãi cái miệng nhỏ của , nướng thịt xiên cho trẻ con, miệng cũng ăn ngừng.
Tam thẩm, tiểu trong bụng tam thẩm cũng thích ăn thịt nướng ?
Nhị Bảo thấy tam thẩm cũng thích ăn, hiếu kỳ hỏi.
Đỗ Nhược mím môi, gật đầu, Chắc chắn là !
Còn , nếu thì tại nàng cũng đặc biệt thích ăn, chắc chắn là đứa bé thèm .
Về phía Tiền thị cùng những khác, thấy con dâu thứ ba cùng bọn trẻ đang vui vẻ náo nhiệt, họ cũng vui mừng, bà bốn con trai, chỉ còn thiếu lão Tứ cưới vợ.
Thấy con dâu thứ ba một bận rộn nướng thịt cho mấy đứa trẻ, bà mắng.
Mấy đứa chúng bay, ăn thì tự nướng, mệt tam thẩm của chúng bay, xem đ.á.n.h chúng bay thì thôi.
Mấy đứa trẻ liền vội vàng đồng ý, đó ha ha ha lớn.
Ngay lúc đang vui vẻ , cửa bếp đột nhiên đẩy , một luồng gió lạnh thổi . Hóa là Sở Vân Chu cùng bọn họ trở về.
Khi ở bên ngoài, họ liền thấy bên đang chuyện, vội vàng sang bên .
Các con, xem mang cái gì về .
Sở Vân Chu bước cửa, liền giơ cao con thỏ rừng trong tay.
Oa, thỏ rừng, thịt để ăn . Lũ trẻ đột nhiên hò reo, lũ trẻ ồ lên một tiếng.
Đỗ Nhược về phía cửa, liền thấy đàn ông của và nhị ca về, trong tay xách một con thỏ đặc biệt béo.
Các giờ mới về, lạnh cóng ? Mau mau đây sưởi ấm.
Nha môn của Sở Vân Chu mấy ngày nay cũng việc gì, nên tất cả đều về nhà ăn Tết , đường thấy hai con thỏ trong tuyết, nên liền bắt về.
Một con thì em nhà họ Triệu mang về, một con béo hơn thì em bọn họ mang về.
Sở Vân Xuyên thấy vợ ở đây, ha ha : Các cứ tiếp tục , xem nhị tẩu của các .
Sở Vân Xuyên gần một tháng gặp vợ , giờ nhớ nàng lắm, xong liền về phòng.
Sở Vân Chu đến bên lò sưởi xuống, : Hôm nay vận khí , gặp con thỏ rừng , nghĩ dù cũng là thịt mà, liền bắt về.
Trong nhà thỏ, nhưng thỏ rừng cũng thường xuyên ăn, bắt về coi như cho bọn trẻ đ.á.n.h chén.
Sau đó về phía khuôn mặt tròn trịa của vợ, trêu chọc : Xem con của chúng dinh dưỡng đầy đủ! Ngay cả nương tử của con cũng mập lên .
Đỗ Nhược trừng mắt một cái, lầm bầm một câu: Bọn trẻ đều ở đây đó, mau xuống ! Chàng lạnh !
Sở Vân Chu dù lạnh đến mấy thì giờ cũng còn lạnh nữa, vợ , trong lòng ấm áp vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-295-cuoc-song-cua-ca-muoi.html.]
Nàng cứ với bọn trẻ một lát, g.i.ế.c thỏ lột da, lát nữa bảo nương xào nấu cho ăn.
Lúc Lý Quế Hoa tới cầm con thỏ : Tam về hết hãy sưởi ấm thể, thỏ để dọn dẹp.
Làm phiền đại tẩu . Sở Vân Chu liền vội vàng cảm ơn đại tẩu.
Thế là liền vội vàng sát bên vợ, cầm lấy xiên nướng tay vợ.
Nàng, để nướng cho.
Hai lớn và mấy đứa trẻ vây quanh lò sưởi, tiếng ngớt, khí năm mới sớm lan tỏa trong đại gia đình .
Tiền thị cùng con dâu lớn đang chuẩn các món ăn cho mấy ngày Tết, chả thịt viên, chả củ cải, cà tím kẹp thịt chiên, thịt tẩm bột chiên, bánh gạo chiên, chung là đủ loại đồ chiên, ít.
Làm nhiều như , một phần là món ăn của nhà họ trong mấy ngày Tết, còn ba gia đình , mỗi nhà đều sẽ chia một ít.
Mấy gia đình , trừ nhà bọn họ , mấy nhà còn e là đều dễ dàng gì.
Bên ngoài gió lạnh gào thét, tuyết lớn như lông ngỗng ngừng rơi lả tả.
Tuy nhiên, cho dù thời tiết khắc nghiệt như , thôn trưởng vẫn sợ cái lạnh khắc nghiệt, đội gió đội tuyết mà đến nhà họ Sở.
Vừa thấy cha nuôi đến nhà, Sở Vân Chu vội vàng dậy đón tiếp, đó nhiệt tình mời ông xuống.
Cha, tuyết lớn thế , cha đến đây? Trong nhà chuyện gì ? Sở Vân Chu một mặt quan tâm hỏi.
Chỉ thấy thôn trưởng mặt đầy nụ chậm rãi xuống, đó vui vẻ đáp lời.
Lão Tam , nương con tối nay gọi cả nhà các con sang nhà chúng ăn bữa cơm đoàn viên. Bà nhào sẵn một chậu bột từ sáng sớm , chuẩn tối nay gói ít sủi cảo cho nếm thử! Ta chỉ là đến đây báo cho các con một tiếng thôi.
Lúc Đỗ Nhược vặn tới, lời cha nuôi , vui vẻ đồng ý.
Tốt quá! Tối nay chúng nhất định sẽ sang.
Mọi trò chuyện vài câu, thôn trưởng liền rời .
Vào lúc hoàng hôn, đại gia đình nhà họ Sở ăn mặc chỉnh tề đến nhà thôn trưởng.
Trên đường , tuyết hoa bay lả tả vai, bọn trẻ phấn khích đuổi bắt đùa nghịch.
Sở Vân Chu đỡ vợ , sợ nàng vấp ngã va chạm.
Sở Vân Xuyên cũng đỡ vợ đang mang bụng lớn, bụng của Chu Tú Anh cũng hơn sáu tháng, đặc biệt lớn , nếu vợ ngoài dạo, thật sự vợ chạy ngoài trong trời tuyết giá lạnh.
Sở Vân Bạch phụ trách dẫn theo mấy đứa trẻ, sợ chúng nghịch ngợm một lát sẽ trượt ngã, còn ngừng dặn dò.
Mấy đứa chúng bay, đừng mà ngã đấy, nếu lát nữa sẽ ai đưa chúng bay về quần áo .
Bọn trẻ giòn giã đáp : Dạ, chúng con .
Còn hai chị em nhà họ Từ – Từ Tú Nhi và em trai nàng, Tiểu Thạch Đầu, thoạt đầu cũng theo ở phía , một lúc liền chậm rãi dừng bước.
Tiền thị thấy liền hỏi: Sao dừng ! Bên ngoài lạnh bao!
Từ Tú Nhi vẻ mặt khó xử, liền với Tiền thị.
Trong nhà chỉ Từ một , chắc chắn nấu cơm. Nếu chúng con ở đó, sẽ chịu đói mất!
Mọi xong, chút nghi hoặc, Từ là tự đến, hơn nữa trong nhà cũng rau, tùy tiện nấu một chút là ăn .
Đỗ Nhược hỏi: Ngươi về để bầu bạn với .
Từ Tú Nhi gật đầu: Chúng con trở về bầu bạn với Từ .
Nhìn thấy hai đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, tỉ mỉ chu đáo như , nhà họ Sở tự nhiên là vui mừng khôn xiết, thể ngăn cản suy nghĩ của chúng ?
Mèo con Kute
Dù thì, Từ Tú Nhi vốn dĩ nấu cơm, ăn gì tự thể .
Được ! Các con về !
Có lời của tỷ tỷ, hai chị em dắt tay trở về.