Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 298: Nhị tẩu sắp sinh
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:47:20
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ thực, Từ Tú Tài nào chẳng tìm di hài của thê tử, con trai và con dâu? Chỉ là khi ông hỏi các cháu, ngay cả chúng cũng thể rõ lúc đó rốt cuộc đang ở nơi nào.
Đối mặt với trời đất mịt mù, ông cảm thấy vô cùng vô trợ và mê mang.
Thế nên, bây giờ điều duy nhất ông thể là lặng lẽ cầu nguyện, mong thiện lương phát hiện và chôn cất t.h.i t.h.ể của họ một cách thỏa đáng.
Gió lạnh thổi qua, cuốn lên một mảnh tuyết bay.
khoảnh khắc , tất cả đều tĩnh lặng chăm chú đống lửa, mặc cho suy nghĩ cùng làn khói xanh lượn lờ bay về nơi xa xăm…
Chớp mắt đầu xuân, các cửa tiệm trong thành vẫn kinh doanh như thường, hiện tại chủ yếu bán táo và một loại rau củ, đa đều là dưa muối.
Đỗ Nhược dám bán những thứ quá nổi bật, sợ gây nghi ngờ.
Từ Tú Tài chủ động tìm đến Đỗ Nhược: Tam tức phụ, chuyện với nàng một chút.
Mèo con Kute
Đỗ Nhược hiểu rõ nguyên do, cứ ngỡ Từ dạy mấy đứa trẻ ở đây nữa, bất luận thế nào, nàng cũng giữ .
Từ , ngài cứ , khó khăn gì, chúng cùng giải quyết.
Từ Tú Tài ngại mở lời: Ta cũng tìm một mảnh đất ở đây xây một căn nhà, nàng thể bán cho một mảnh đất ?
Đỗ Nhược , thở phào nhẹ nhõm, là rời thì , thế là vội vàng gật đầu.
Từ lời gì , ngài ưng ý mảnh đất nào cứ việc lấy dùng là , gì mà bán với bán.
Từ Tú Tài liên tục xua tay: Vậy , rõ ràng rành mạch, tiền bạc cần trả vẫn trả.
Trước đây ông vốn nghĩ sống thêm ngày nào ngày đó, khi nào c.h.ế.t thì cuộc đời coi như kết thúc.
bây giờ ông hai cháu trai cháu gái, ông chấn chỉnh tinh thần, cho hai đứa trẻ một mái ấm an .
Hai nhường nhịn mấy lượt, cuối cùng thương lượng một mức giá thích hợp.
Từ Tú Tài đất, liền bắt đầu quy hoạch căn nhà.
Lý gia, Triệu gia, Mạnh gia thấy , lũ lượt kéo đến giúp đỡ, Từ chỉ cần ở đây với họ, con cái họ sẽ cần ngoài cầu học, điều bao! Chỉ mong mau chóng xây xong nhà cho ông, như sẽ chạy thoát .
Đàn ông thì vận chuyển gỗ đá, đàn bà thì đào đất.
Mời mấy thợ hồ quen thuộc đến, chẳng mấy chốc, một căn nhà nhỏ nhắn tinh xảo bắt đầu thành hình.
Trong lúc đó, Sở Vân Chu và thỉnh thoảng sẽ đến giúp, bọn họ sức lực lớn, việc nặng nhọc thuận buồm xuôi gió.
Ngày căn nhà thành, Từ Tú Tài còn dọn mấy bàn tiệc rượu đáp tạ .
Trên bàn rượu, tưởng tượng về cuộc sống tương lai, bàn luận về phương hướng cuộc sống năm .
Từ Tú Tài định mở học đường tại nhà , trẻ con trong thôn đều đến chỗ ông để học.
Mọi đương nhiên vui lòng thấy thành công, thấy nhà ông tạm thời nhiều đồ đạc, còn đem bàn ghế trong nhà đóng góp.
Từ Tú Tài cảm khái vạn phần, ông vốn tưởng đời sẽ lưu lạc nơi nương tựa, ngờ về già thể hưởng thụ hạnh phúc cháu trai cháu gái hầu hạ bên gối.
Có cháu trai cháu gái ở bên cạnh đùa vui chơi, ông , chỉ cần một nhà ở cùng , những ngày tháng gian khổ cũng sẽ dần dần .
Những ngày , Từ Tú Tài tâm trạng hơn, qua dường như còn trẻ ít.
Sau đầu xuân, thời tiết dần ấm lên, đất đai bắt đầu hồi sinh, kế hoạch giàu mà Đỗ Nhược mong đợi lâu cuối cùng cũng sắp đưa thực tiễn!
41. Ngày hôm đó, nắng ấm rực rỡ, gió nhẹ lay động, Đỗ Nhược và Sở Vân Chu thức dậy sớm, đ.á.n.h xe ngựa về phía nông thôn, họ vận chuyển một lô cây ăn quả non về.
Một chiếc xe đẩy thể chở bao nhiêu một , nên chỉ thể mấy chuyến.
Sở Vân Chu tối qua bận rộn trong gian cả đêm, đào ít cây ăn quả.
Cây táo, cây lê, cùng với cây nho non, mỗi loại đều đào vài trăm cây.
Bọn họ còn ươm ít cây hồng và cây quýt.
Những cây non gánh vác khát vọng của bọn họ về một cuộc sống trong tương lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-298-nhi-tau-sap-sinh.html.]
Vốn dĩ, trưởng thôn và hai nhà Cữu đại Mạnh đều thuê vài mẫu đất của Sở gia để trồng lương thực và rau củ, nhưng khi thấy vợ chồng Đỗ Nhược vận chuyển về nhiều cây ăn quả đa dạng như , khỏi đổi ý.
Đã Sở gia quyết định trồng cây ăn quả quy mô lớn, thì việc họ thuê đất trồng rau vẻ hợp thời nữa.
Thế là, họ dẹp bỏ ý nghĩ , và bày tỏ nguyện ý giúp Sở gia quản lý vườn cây ăn quả .
Đỗ Nhược đương nhiên vui mừng khi họ nguyện ý đến giúp đỡ gia đình , ngay cả khi họ , nàng cũng sẽ chủ động đến tìm.
Hơn trăm mẫu đất, lúc đó cần ít trông coi.
Hơn nữa nàng còn định nuôi gia súc gốc cây ăn quả, lúc đó đều cần quản lý.
Còn ngọn núi bên bờ vách đá , nàng định mua , lúc đó sẽ đào cây , đợi khi cây chè trong gian ươm cây non, lúc đó sẽ trồng thành một ngọn đồi chè.
Sau khi mấy gia đình nghiêm túc và hữu nghị thương nghị, cuối cùng đạt thành đồng thuận.
Từ nay về , trưởng thôn cùng gia đình Cữu đại Mạnh đều đồng lòng hiệp lực giúp Sở gia chăm sóc các công việc trong vườn cây ăn quả, Đỗ Nhược sẽ trả tiền công cho họ.
Sau khi cây ăn quả trồng, Đỗ Nhược cùng Sở Vân Chu về thành, nàng là một phụ nữ mang thai, việc đồng áng căn bản cần nàng giúp đỡ.
Thời tiết ấm áp dần lên, Đỗ Nhược bảo Sở Vân Chu đưa một chuyến cá giống về nhà, chỉ cần nuôi trồng cẩn thận, năm nay sẽ cá để bán.
Bụng Đỗ Nhược lớn lên, Sở Vân Chu cho nàng chạy khắp nơi, nhưng thấy đến lúc trồng dưa hấu, Đỗ Nhược về nhà dạy nhà trồng dưa hấu.
Sở Vân Chu gần đây cũng bận, đành đưa tức phụ về quê.
Bọn họ đ.á.n.h xe ngựa, kéo một xe đầy cây dưa hấu non về.
Tiền thị cùng cẩn thận trồng cây dưa hấu non xuống, mặt tất cả đều tràn đầy mong đợi.
Cây dưa hấu non sự chăm sóc của lớn mạnh, nhanh lan rộng .
Đồng thời, cây ăn quả trong vườn cũng dần dần nở hoa, hoa lê trắng, hoa táo trắng soi rọi lẫn , cả trang viên dường như bao vây bởi biển hoa.
Ngày hôm đó, tất cả đều việc ruộng, hai phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i trong nhà cũng xem náo nhiệt.
Bụng Chu Tú Anh ngày càng lớn, càng thêm bất tiện, một ở nhà buồn chán, nàng cũng bờ ruộng xem một chút.
Hai chị em dâu đến ruộng, Chu Tú Anh đột nhiên cảm thấy đau bụng, nàng ôm bụng, theo bản năng nắm lấy tay Đỗ Nhược.
Tam , đau bụng.
Đỗ Nhược cảm nhận sự đúng của nhị tẩu, thế là vội vàng gọi : Cha , đại tẩu, nhị tẩu con lẽ sắp sinh .
Mọi , vội vàng đến giúp, đưa nàng về nhà.
Đỗ Nhược bụng lớn, theo bọn họ, cùng đến phòng của nhị phòng.
Chu Tú Anh đau bụng kêu la ngừng, Mạnh thị cùng ở trong phòng giúp đỡ đỡ đẻ.
Tiền thị sợ tam tức phụ thấy sẽ sợ hãi, vội vàng đuổi nàng ngoài.
Ngươi ngoài dạo một chút, ở đây cần đến ngươi.
Nói xong, bà phòng đóng cửa , để Đỗ Nhược một ở bên ngoài.
Nghe thấy tiếng nhẫn nhịn của nhị tẩu, Đỗ Nhược quả thật chút sợ hãi, nhưng nàng lo lắng cho nhị tẩu, bụng nàng quá lớn, trông như đang mang song thai, nên dễ sinh .
Trong gian của nàng t.h.u.ố.c giục sinh, lén lút cho nhị tẩu uống một chút, để nàng giảm bớt đau đớn.
Một lát , Mạnh thị ở trong phòng : Nhị tức phụ, nàng còn sinh một lúc nữa! Đừng kêu nữa, tiết kiệm chút sức lực.
Rồi bà với Lý Quế Hoa: Đi nấu một bát mì qua đây, ăn no nhị tức phụ lát nữa mới sức sinh.
Lý Quế Hoa đáp lời: Ây, ngay.
Đỗ Nhược , vội : Hay là để ! Ta bảo đại cữu mẫu nấu mì.
Nói xong, nàng liền nhanh chóng về phía nhà bếp.