Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 303: Đòi Lại Công Bằng
Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:47:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , trời hửng sáng, phương đông nhuộm sắc trắng bạc của bụng cá, cánh cổng thành dày nặng liền từ từ mở , phát một tràng âm thanh trầm đục.
Ngay khi cổng thành mở, hai cỗ xe ngựa liền từ từ tiến thành.
Một thị vệ canh cổng thấy đ.á.n.h xe là hai Sở Vân Chu, liền chào hỏi họ.
Sở thị vệ, sớm !
Những thấy hai cỗ xe ngựa nhà y cũng kinh ngạc, bởi vì đều nhà y mở cửa hàng bán trái cây, còn đều từng nếm thử.
Sở Vân Chu ôm quyền đáp lễ: Vừa trò chuyện vài câu.
Họ kinh động đến của phủ nha, nên chỉ đáp vài câu đơn giản đ.á.n.h xe ngựa thành.
Trong một cỗ xe ngựa, mấy tên trộm dưa trói chặt ngả nghiêng đông tây, thấy đ.á.n.h xe quen với quan phủ, tức khắc lòng nguội lạnh như tro tàn.
Chủ tử của chúng điều tra nhà còn việc ở phủ nha chứ! Thật là hại c.h.ế.t chúng .
Sở Vân Chu thành xong, liền giật miếng vải bịt miệng tên cầm đầu xuống, lạnh giọng hỏi: Kẻ họ Hạ ở ?
Tên cầm đầu thể hiện hơn một chút, đến lúc đó chừng còn thể tha cho chúng một mạng, liền vội vàng khai báo.
Chủ tử lúc hẳn là ở nhà , sẽ chỉ đường.
Trong mắt Sở Vân Chu xẹt qua một tia hàn quang, y quất roi ngựa, xe ngựa tiếp tục tiến về phía , lao nhanh về hướng Hạ phủ.
Khi họ đến cổng trạch viện nhà họ Hạ, mặt trời lên cao, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu cánh cửa son đỏ và vòng cửa mạ vàng, tỏa sáng lấp lánh.
Xe ngựa dừng , Sở Vân Chu là đầu tiên nhảy xuống.
Chỉ thấy y tay nắm chặt một thanh trường đao sắc bén, tay trái thì dùng sức kéo tên tiểu đầu mục trộm dưa từ xe ngựa xuống.
Những còn cũng lũ lượt theo, động tác nhanh chóng và dứt khoát.
Chẳng mấy chốc, mấy tên trói chặt cứng, miệng cũng bịt kín liền thẳng tắp như một hàng cọc gỗ cửa Hạ phủ.
Lúc , Đỗ Nhược mới sự dìu đỡ của Lý Quế Hoa thong thả bước xuống xe ngựa.
Nàng xuống xe, liền với tiểu thúc tử: Lão Tứ, gõ cửa.
Sở Vân Bạch , vội vàng gõ cửa.
Tiếng bang bang bang mấy hồi vang lên, cửa lớn Hạ phủ mở , một tiểu tư từ bên trong thò đầu .
Thấy cửa nhiều như , còn mấy kẻ trói quen mắt thế , liền hỏi: Các vị tìm ai?
Đỗ Nhược tiến lên, khí thế hung hăng quát lớn với tiểu tư đang ở cửa: Kẻ họ Hạ ở ? Bảo cút đây cho !
Giọng của nàng trong trẻo vang vọng, hề chút khách khí nào.
Thấy đám mắt khí thế hung hăng, tay cầm lợi khí gậy gộc, còn đang áp giải của , hiển nhiên là những kẻ đến hề thiện ý!
Tiểu tư dám chậm trễ, lồm cồm bò dậy chạy trong phủ bẩm báo với chủ nhân.
Lúc , còn với một khác đang mở cửa: Mau đóng cửa , đừng để !
Đỗ Nhược còn theo , nào ngờ đóng cửa từ bên trong.
Thế nhưng, khi chờ đợi một lát, cánh cửa lớn của Hạ phủ vẫn đóng chặt, hề chút động tĩnh.
Sở Vân Bạch tiếp tục gõ cửa, thấy hồi đáp, : Tam tẩu, bên trong phản ứng.
Sở Vân Chu thấy , hừ lạnh một tiếng : Đã , chúng cũng chẳng cần khách khí với nữa, cứ thế xông thẳng !
Dứt lời, nhấc chân đạp tung cánh cửa lớn, bằng sức vóc của , chỉ vài ba cái đạp tung cánh cửa, dẫn đầu xông thẳng trong.
Lúc Hạ lão bản vẫn còn đang ngủ trong phòng tiểu ! Nghe tiểu tư đến bẩm báo, tức đến nỗi vội vàng bò dậy, mặc y phục mắng.
Lũ vô dụng , chút chuyện cũng xong, còn để bắt .
Sở Vân Chu và xông nội viện, lúc đụng Hạ lão bản đang hoảng hốt chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-303-doi-lai-cong-bang.html.]
Hạ lão bản thấy bọn họ, cố gượng trấn tĩnh : Các ngươi đây là ý gì? Tự tiện xông nhà dân là phạm pháp đó.
Đỗ Nhược tiến lên một bước khẽ lạnh: Ngươi phái đến trộm dưa nhà còn mặt mũi chuyện pháp luật? Hôm nay cho một lời giải thích, chúng tuyệt đối chịu bỏ qua.
Hạ lão bản giảo biện: Làm gì chuyện đó, đây nhất định là hiểu lầm.
Thấy mà còn cãi chày cãi cối, Sở Vân Chu liền đẩy tên tiểu đầu mục trộm dưa phía , rút cục vải trong miệng .
Ngươi là hiểu lầm, bọn chúng là gì?
Hạ lão bản thấy thủ hạ của trói năm hoa, còn đ.á.n.h đến hình thì nhíu mày.
Bọn chúng gì, thật sự , g.i.ế.c lóc thịt tùy các ngươi xử trí.
Thấy bọn họ cầm đao và côn gỗ, Hạ lão bản chút chột , nếu là đây, vài chẳng sợ, nhưng bây giờ nhiều thủ hạ đều giải tán, nơi còn mấy , nếu đ.á.n.h còn chẳng ai sẽ thắng.
Hơn nữa cái lũ , trộm mấy quả dưa mà cũng bắt, đồ vô dụng, còn giữ chúng gì?
Tiểu đầu mục chủ tử vứt bỏ bọn chúng, lập tức lóc kể lể, Chủ tử, chúng là do phái mà, còn nếu trộm thì cứ phá hủy vườn dưa.
Tiểu đầu mục tuôn hết thảy chuyện, chính là do Hạ lão bản chỉ thị.
Hạ lão bản thẹn quá hóa giận, nhưng lời nào để , hôm nay mất tiền là điều định.
Chỉ là mấy tên phản bội mặt, chắc chắn thể giữ .
Lúc , xung quanh bọn họ mới tụ tập vài tên gia đinh phủ họ Hạ, nhưng thấy Sở Vân Chu và khí thế hung hăng, dám tùy tiện tay.
Hạ lão bản thấy thủ hạ đều đến, trong lòng thêm lòng tin, lưng cũng thẳng tắp lên, nhân cơ hội bắt giữ bọn họ.
Thế là hạ lệnh cho đám thủ hạ: Hôm nay bắt bọn chúng, bắt một , thưởng mười lạng bạc.
Nghe thưởng bạc, mấy tên gia đinh siết chặt côn gỗ trong tay, chỉ thể bắt vài tên.
Sở Vân Chu ngờ bọn chúng còn dám phản kháng, bèn dặn dò thê tử : Nương tử, nàng tự cẩn thận một chút, đừng để bọn chúng chạm .
Chàng nghĩ nương tử gian, vạn nhất đ.á.n.h , còn thể trốn gian.
Trên tay Đỗ Nhược chuẩn sẵn một cây nỏ, nhắm thẳng vài mặt.
Nàng thì sợ mấy , nhưng đại tẩu và tiểu thúc còn ở đây, hai họ mới là yếu nhất, thể để đại tẩu và bọn họ thương.
Lý Quế Hoa đỡ ba lùi phía , trong lòng thầm nghĩ, chỉ lão tam mới cưng chiều ba như , nếu là nàng, chắc chắn sẽ để thê tử theo mạo hiểm.
Bụng to thế , lát nữa đ.á.n.h thì .
Sở Vân Bạch lúc theo trốn, ngược còn siết chặt côn gỗ trong tay, cùng mấy ca ca cùng tiến cùng lùi.
Hạ lão bản thấy thủ hạ động, vội vàng : Còn ngây đó gì? Xông lên!
Gia đinh , thế là cùng xông về phía Sở Vân Chu và bọn họ.
Hôm nay đến bốn nhà họ Sở, và cả Mạnh đại cữu, trừ Sở Vân Bạch còn nhỏ tuổi, bốn còn đây đều là nông phu, thể sức vóc.
Ngay lúc bọn họ xông lên, hình Sở Vân Chu lóe lên, dễ dàng tránh công kích, vung ngược trường đao, c.h.é.m thương cánh tay một .
Người đó kêu t.h.ả.m một tiếng, ôm cánh tay ngã xuống đất.
Mèo con Kute
Tiếp đó xông về phía một khác.
Sở Vân Xuyên cũng c.h.é.m thương một , tiếp đó một cước đá ngã gần nhất xuống đất.
Sở Vân Hà một côn gỗ đ.á.n.h ngất một , tên còn gần nhất, dám tiến lên nữa.
Mạnh đại cữu cũng định liều mạng với , những ngày của bọn họ hiện giờ đều bọn hủy hoại, ông cho phép.
Ông theo quy củ nào mà vung loạn côn gỗ, mấy tên gia đinh còn thấy càng sợ hãi lùi bước.
Mấy tên gia đinh đều võ lực, thấy thương, đều dám tiến lên.