Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 35: Thành thân (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:13:35
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạnh thị đến cửa phòng Đỗ Nhược, nâng tay khẽ gõ cửa: Con gái, con dậy ? Nên chải gội trang điểm .
Đỗ Nhược vội vàng mở cửa, ngọt ngào gọi một tiếng: Mẹ.
Mạnh thị mỉm gật đầu, bước cửa phòng, nghiêng để một bà tử theo trong, đó với Đỗ Nhược: Con gái, vị là Lý nãi nãi của con, đặc biệt mời bà đến giúp con chải gội trang điểm đó.
Thì , ở địa phương của họ một phong tục truyền thống như — ngày con gái xuất giá, cần tìm một trưởng bối phúc khí đến giúp chải gội trang điểm.
Mà gọi là phúc khí thường đủ mấy điều kiện : Thứ nhất, vợ chồng ân ái, gia đình viên mãn hòa thuận; Thứ hai, con trai con gái đủ đầy; Thứ ba, con cháu đời đông đúc và đều khỏe mạnh thuận lợi; Thứ tư, bản trường thọ an khang. Chỉ những già đáp ứng các tiêu chuẩn mới xem là biểu tượng của cát tường như ý. Tương truyền mời họ đến chải gội trang điểm chắc chắn thể truyền vận may cho cô dâu sắp cưới.
Đỗ Nhược mỉm với Lý nãi nãi, ngoan ngoãn hành lễ với Lý nãi nãi, và nhẹ giọng gọi: Lý nãi nãi, khỏe.
Lý nãi nãi nét mặt hiền từ, ánh mắt ôn hòa đ.á.n.h giá cô nương xinh mặt, trong lòng thầm khen ngợi, Mạnh thị một cô con gái nuôi xinh đến .
Khi thấy Đỗ Nhược hành lễ với , bà vội vàng đáp: Ôi chao, con gái ngoan đừng đa lễ quá, mau mau xuống . Lát nữa nãi nãi sẽ giúp con trang điểm tử tế một phen, đảm bảo cho con xinh rạng rỡ, trở thành cô dâu nhất vùng mười dặm tám làng !
Vừa , bà liền kéo Đỗ Nhược đến ghế, và mỉm hiệu nàng xuống.
Đỗ Nhược còn kịp phản ứng, thấy Lý nãi nãi lấy một sợi chỉ bông màu trắng. Tiếp theo là cạo mặt, một sợi chỉ bông xoay tròn trong tay bà, Lý nãi nãi tay nghề điêu luyện, Đỗ Nhược chỉ cảm thấy mặt tê tê ngứa ngứa, nhưng nàng vẫn giữ nguyên động đậy, kiên nhẫn chịu đựng.
Sau khi cạo mặt xong, dùng khăn vải nhẹ nhàng lau mặt Đỗ Nhược, gương mặt nàng tức thì trở nên láng mịn, tinh tế.
Sau đó là vẽ lông mày, Lý nãi nãi cầm chiếc bút kẻ mày mảnh, nhanh chóng phác họa nên một đôi lông mày cong cong như trăng khuyết, khiến dung mạo vốn thanh lệ của Đỗ Nhược càng thêm vài phần quyến rũ.
Cuối cùng là búi tóc, Lý nãi nãi khéo léo bện mái tóc dài như thác nước của Đỗ Nhược thành một búi tóc tinh xảo, dùng dải lụa đỏ buộc , cả nàng tức thì trở nên thanh lệ thoát tục.
Trong suốt quá trình trang điểm, Lý nãi nãi miệng vẫn lẩm bẩm, là những lời ý nghĩa cát tường .
Đỗ Nhược lẳng lặng đó, cảm nhận nghi thức trang điểm cổ xưa độc đáo , trong lòng khỏi dâng lên một cảm giác kỳ lạ, từ hôm nay, nàng chính là vợ .
Khi thứ kết thúc, nàng dậy, khoác lên bộ hỉ phục màu đỏ thẫm rực rỡ chói mắt.
Nhìn Đỗ Nhược như lột xác , Lý nãi nãi kìm mà khen ngợi: Cô dâu quả là tựa tiên nữ ! Lão bà tử trang điểm cho ít cô dâu, nhưng xinh như con thì đầu tiên thấy. Mạnh thị bên cạnh cũng ngừng gật đầu, tỏ ý tán thành.
Nàng thầm nghĩ, lẽ trong vùng mười dặm tám làng sẽ tìm cô gái nào xinh như con gái nuôi của nữa.
Lý nãi nãi trang điểm xong, bà : Mẹ con hai chuyện ! Ta quấy rầy nữa.
Vừa định xoay rời , Mạnh thị vội vàng thò tay tay áo lấy chiếc túi gấm mà nàng chuẩn sẵn.
Thím ơi, thím đợi chút.
Tuy nhiên, ngay lúc , Đỗ Nhược nhanh hơn một bước, đưa một bàn tay, chỉ thấy trong lòng bàn tay nàng một thỏi bạc vụn lấp lánh.
Lý nãi nãi, vất vả ! Chút tấm lòng xin nhận cho. Đỗ Nhược thành khẩn , định đưa bạc cho Lý nãi nãi.
Mạnh thị thấy , vốn định mở miệng ngăn cản, bảo con gái cho quá nhiều , nhưng quá muộn. Bởi vì ánh mắt của Lý nãi nãi đổ dồn thỏi bạc vụn , mặt còn lộ vẻ kinh ngạc mừng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-35-thanh-than-1.html.]
Mạnh thị đành : Thím ơi, con bé cho thì thím cứ nhận .
Lý nãi nãi vui vẻ nhận lấy: Lão bà tử trang điểm cho bao nhiêu , tiền còn nhiều hơn tất cả những cộng . Vậy thì khách sáo nữa. Tiếp đó bà vài câu chúc phúc, ngoài.
Trong phòng chỉ còn Đỗ Nhược và Mạnh thị, Mạnh thị lúc mới : Con cho nhiều quá đó. Mẹ chuẩn sẵn hai mươi văn tiền , giờ thì uổng công chuẩn .
Vừa , nàng định đặt chiếc túi gấm trong tay áo.
Đỗ Nhược mỉm : Mẹ, con cảm ơn ! Con cứ coi như ruột, sẽ hiếu kính thật .
Mạnh thị cuối cùng cũng hiểu vì con gái gọi là áo bông nhỏ, bởi vì mối quan hệ mật giữa và con gái là điều thể cảm nhận ở con trai.
Hai con đang chuyện, Đỗ Nhược liền nắm lấy tay Mạnh thị.
Mèo con Kute
Khi hai bàn tay của con nắm chặt lấy , Đỗ Nhược cảm nhận rõ ràng sự ấm áp truyền đến từ đôi bàn tay to lớn của Mạnh thị.
Đỗ Nhược nhẹ giọng gọi một tiếng: Mẹ.
Mạnh thị : Muốn gì, đang đây?
Đỗ Nhược lúc mới lục lọi . Đột nhiên, cũng nàng từ lấy một đôi vòng tay bạc tinh xảo.
Mẹ, đôi vòng là con gái tặng . Để con đeo cho nhé.
Đỗ Nhược mặt mang theo nụ nhạt, và cẩn thận đeo đôi vòng đó cổ tay Mạnh thị.
Tuy nhiên, Mạnh thị khi thấy đôi vòng tay bạc đột nhiên xuất hiện , thế mà nhất thời ngây , bất kỳ phản ứng nào. Mãi đến khi đôi vòng đó đeo lên cổ tay , nàng mới như tỉnh mộng mà hồn .
Không, , cái thể ! Con gái, đôi vòng con cứ giữ tự đeo , thể nhận. Mạnh thị vội vàng từ chối, định tháo đôi vòng tay , đồng thời ánh mắt rơi đỉnh đầu trọc lốc của con gái, trong lòng khỏi dâng lên một trận xót xa.
Nàng thầm nghĩ, lẽ đây là hai món đồ đáng giá duy nhất của con gái, nàng thể nhận cho ?
Đỗ Nhược chỉ mỉm nhạt, an ủi : Mẹ, cứ yên tâm nhận . Những món như thế con còn mấy cái nữa. Nếu cảm thấy kiểu dáng thích, con thể tìm những chiếc khác phù hợp hơn để đổi cho nha.
Thực những lời chẳng qua là do Đỗ Nhược cố ý , mục đích là để Mạnh thị hiểu rằng, nàng chỉ mỗi một đôi vòng tay .
Nghe đến đây, Mạnh thị vội vàng đáp lời: Thích, thích chứ? Thật sự là quá ! Lúc , trong mắt nàng lóe lên ánh sáng vui mừng, mặt tràn đầy nụ hạnh phúc.
Lời dứt, nàng cuối cùng cũng hiểu con gái chính là nàng nhận lấy, khó xử : Nếu nhận đôi vòng , bên bà sui thì ? Hay là thế ! Mẹ nhận một chiếc, chiếc còn con tặng bà sui .
Đỗ Nhược : Bên bà sui con cũng chuẩn , cái cứ yên tâm nhận lấy !
Mạnh thị ngờ con gái nuôi nhiều đồ đến , chỉ là nàng lấy từ , nhưng nàng thể hỏi. Con gái rời khỏi nơi như Hầu phủ, vài món trang sức hẳn là bình thường.
Nàng nghĩ, sẽ đối xử thật với con gái nuôi . Trong nhà gì để của hồi môn cho nàng, đợi huyện thành sẽ mua cho con gái một món trang sức để bù đắp cho nàng.