Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:13:38
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không đón tiếp

 

Sở Vân Quỳ nghĩ rằng nhiều đang , Sở Vân Chu chắc chắn dám gì, khinh miệt liếc vị đường .

 

Trong khoảnh khắc, cảm thấy eo thẳng lên, với cha : Cha, , nhị thúc , mau viện ! Chúng đến để ăn tiệc.

 

Nói xong, còn cố ý liếc Sở Vân Chu một cái, ánh mắt tràn đầy khiêu khích và khinh thường.

 

Lưu thị : Đại ca, ngươi là đại ca, dạy dỗ mấy vị đường học quy củ cho , thể để khác xem chê.

 

Lời ý là con trai bà hiểu quy củ, còn mấy Sở Vân Chu thể so bì với . Những xem náo nhiệt đều .

 

Lão Sở rõ trong lòng con trai lúc chắc chắn đang kìm nén một cục tức, sợ kìm chế cảm xúc mà đ.á.n.h vị đại chất tử , thế là vội vàng lắc đầu hiệu cho .

 

Sở Vân Chu đương nhiên cũng rõ trong lòng. Nếu là ngày thường, chắc chắn sẽ bỏ qua cho , nhưng lúc mặt , chỉ thể nhịn xuống.

 

tức giận, nhưng cũng mang tiếng là bất tôn trưởng bối, ngỗ nghịch bất hiếu. Đợi qua hôm nay, tuyệt đối sẽ buông tha cho Sở Vân Quỳ.

 

Cả nhà Đại phòng khách khí tiến trong sân, Trương thị một bên thấy cảnh , vội vàng dắt tay con trai, cũng vội vàng theo Sở Vân Quỳ bước trong sân.

 

Nhìn thấy cả nhà họ ùa , khung cảnh vốn náo nhiệt bỗng chốc trở nên yên tĩnh.

 

Tiền thị bước , thấy cả nhà Đại phòng cửa sân, sững sờ một chút mặt liền nở nụ .

 

Đại ca, Đại tẩu, hai vị tới, mau mời .

 

Sở đại bá gì, một thẳng đến chỗ trống. Lưu thị cũng hừ nhẹ một tiếng, cho vị sắc mặt .

 

Đồng thời, mấy Sở Vân Hà cách đó xa, thấy cảnh đều chút vui, ngày vui lớn như , bọn họ đến?

 

Những quan hệ thiết với Sở gia, thấy cả nhà Đại phòng tay đến, khỏi cảm thấy chút buồn .

 

thì khi họ đến dự tiệc cưới, ai là mang theo hạ lễ đến cửa, tặng lương thực, tặng vải vóc, thậm chí còn trực tiếp đưa tiền, tuy lượng lớn, thường chỉ một hai mươi văn tiền, nhưng tóm cũng là thể hiện một tấm lòng. Huống hồ mỗi nhà nhiều nhất cũng chỉ cử một đến dự mà thôi.

 

Còn cả nhà Đại phòng Sở gia thì xuất động bộ, đủ để lấp đầy một bàn, thật sự khiến tò mò rốt cuộc họ định đưa bao nhiêu lễ kim?

 

Họ chỉ đông , mà cái dáng vẻ cứ như ai đó nợ họ , nhắm thẳng đến một cái bàn ít hơn mà .

 

Mấy vị khách ở bàn đó thấy đều bật dậy, đến chen chúc sang các bàn khác. Đột nhiên trống một cái bàn, cả nhà Đại phòng liền khách khí chiếm lấy.

 

Dương Đại Lang thấy , nhịn mở miệng : Sở Vân Quỳ, các ngươi đến dự tiệc ngay cả một món lễ vật cũng chuẩn ? Cả một đám lớn như chỉ ăn một bàn rượu thịt, chủ nhà chẳng thiệt thòi lớn ?

 

Nghe lời , Sở Vân Quỳ liếc một cái, khách khí : Ăn cơm ở nhà , còn tặng lễ, chúng giống những kẻ ngoài cuộc như các ngươi, chuẩn lễ vật thì mặt mũi mà đến ăn cơm.

 

Hắn lời quá vô liêm sỉ, ai dám tiếp lời.

 

Dương Đại Lang chọc tức một câu, ngay lập tức giận đến chịu nổi, thầm nghĩ: Người gì ! Cả nhà già trẻ đến ăn chực, còn mặt mũi là nhà .

 

Sở Vân Chu tới vỗ vai Dương Đại Lang một cái, Dương đại ca, ngươi , hôm nay rượu ngon thức ăn ngon đầy đủ, lát nữa ngươi uống thêm vài chén.

 

Dương Đại Lang gật đầu: Lão tam, đừng quản , ngươi lo việc của ngươi .

 

Hắn tự cho rằng nhà quan hệ với Sở Vân Chu hơn nhà Đại phòng Sở gia, ai mặt mũi thì đó tự , cho nên một chút cũng tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-38.html.]

 

Cả nhà Đại phòng Sở gia những lời vô liêm sỉ như , những khách khứa khác cũng nhận thể lý với họ, thế là đều thèm để ý đến họ nữa.

 

Sở Vân Chu bận rộn đưa cơm cho vợ, nán lâu nên rời để chuẩn đồ ăn.

 

Trên tiệc hỷ, Sở gia vì đ.á.n.h heo rừng nên mỗi bàn đều hai bát thịt, một bát canh gà, một chậu canh thịt, và một đĩa dưa muối, đồ ăn chính là bánh mỳ thô đảm bảo no bụng.

 

Mọi đều ăn uống vui vẻ, và hài lòng, món ăn ngon như , còn ngon hơn cả lúc họ ăn Tết. Bữa ăn như đều tranh ăn, nhanh no bụng.

 

Sau khi rượu no bụng đầy, thêm trời giá rét, một khách khứa bắt đầu dậy cáo từ.

 

Tuy nhiên, đúng lúc , một tiếng chói tai đột nhiên vang lên: Mẹ ơi, con ăn thịt, con còn ăn thịt! Mọi tìm tiếng mà , chỉ thấy cháu trai lớn của Đại phòng Sở gia đang kéo vạt áo , nước mắt nước mũi tèm lem mà la hét.

 

Trương thị vội vàng dỗ dành: Thôi , bảo bối của đừng , lấy thịt cho con ăn đây.

 

Thấy trong bát của hai cô con gái còn một ít thịt, liền tiện tay cầm bát của hai cô con gái, đổ hết thịt bên trong trực tiếp bát của con trai .

 

Hai đứa c.h.ế.t tiệt các ngươi! Không thấy em trai các ngươi ăn thịt ? Tai điếc thấy gì ?

 

Đại Nữu, Nhị Nữu thấy thịt trong bát sang bát em trai, mà các nàng còn dám phản kháng, chỉ thể ăn bánh mỳ trong tay.

 

Ở đây bánh mỳ đảm bảo no bụng, về nhà các nàng sẽ mà ăn nữa.

 

Lúc , liền đưa mắt về phía bàn ăn của họ, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: Mỗi bàn đều hai bát món mặn, bàn các ngươi ăn sạch nhanh như ?

 

Sau câu hỏi đó, những khác cũng xúm xem cho rõ, quả nhiên, bàn trống trơn, còn chút thịt vụn nào, một chậu canh thịt cũng cạn.

 

Cả nhà Đại phòng Sở gia để cung cấp cho Sở Vân Hải học, bề ngoài tuy vẻ phong quang vô hạn, nhưng thực chất trong nhà sớm thâm hụt, gặp nhiều khó khăn.

 

Ngay cả việc ăn một bữa thịt ngày thường cũng là một điều xa xỉ, chứ đừng đến bữa tiệc thịnh soạn như bây giờ.

 

, khi cả nhà thấy mâm cỗ đầy ắp món ngon, họ như hổ đói vồ mồi, nhanh chóng quét sạch thịt trong đĩa, thậm chí cả món canh thịt tươi ngon cũng còn một giọt nào.

 

Mà đứa cháu trai nhỏ ăn chậm hơn một chút còn kịp nếm đủ mùi vị, đĩa chỉ còn một trống rỗng.

 

Lưu thị thấy cháu trai vẫn la lối đòi ăn thịt, bèn sang lệnh cho Sở Vân Bạch đang một bên: Lão tứ, mau múc thêm hai bát thịt nữa, nhớ gắp nhiều thịt !

 

Sở Vân Bạch tỏ vẻ khó xử, thịt trong nồi còn nhiều, họ lấy hết , thì các bàn khác sẽ thế nào?

 

Tiền thị thấy cảnh , lập tức mở miệng : Đại tẩu, thời buổi ngay cả bụng cũng no , mỗi bàn hai bát thịt , nhiều hơn nữa thì thật sự là hết.

 

chăng nữa, bà cũng cho, cả nhà bà từng ăn một miếng thịt nào của nhà họ.

 

Tuy nhiên, Lưu thị hề nhượng bộ mà phản bác: Nhị , lời của là ý gì? Muội đang cưới con dâu đấy! Chẳng lẽ trong nhà ngay cả chút thịt dư cũng chuẩn ư?

 

Trương thị một bên thấy bát thịt của con trai hết, cũng theo đó lầm bầm: chứ! Nhị thẩm, chúng chỉ ăn của nhà hai bát thịt thôi, dù chúng cũng là một nhà, cho chúng ăn, dù cũng hơn là cho ngoài.

 

Những khách khứa rời ngờ chuyện của , lập tức với bên cạnh: Thật là quá đáng, ăn uống thì thôi, còn trách móc chúng .

 

Nhà Đại phòng Sở gia chắc là sa sút ! Ngay cả thịt cũng ăn, chạy đến đây để bù đắp dầu mỡ đây mà.

 

Tiền thị từng thấy nào mặt dày đến , bà hiểu rõ trong lòng, xem hôm nay những quyết tâm gây sự với nhà , chi bằng mau cho họ ăn rời .

 

Mèo con Kute

 

Loading...