Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 39
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:13:39
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôm một lát
Sở Vân Chu đưa cơm cho Đỗ Nhược về, khéo thấy lời của con nhà Đại phòng, lập tức giận dữ quát: Đủ ! Các ngươi ăn no ! Ăn no thì mau cút !
Chàng thực sự nhẫn nhịn đến giới hạn, bởi vì từ đầu đến cuối những khi đến đây căn bản từng nghĩ đến việc giữ thể diện cho .
Mèo con Kute
Sở Vân Quỳ dọa đến mức tim đập thình thịch, thầm nghĩ dù cũng ăn gần no , thực sự cần thiết tiếp tục ở chịu đựng sắc mặt của , còn lo lắng lát nữa nổi điên lên sẽ đ.á.n.h một trận.
Thế là vội vàng với cha : Cha, , chúng về nhà thôi! Xem nhà nhị thúc hề chào đón chúng đến khách.
3. Vừa dứt lời, cả nhà đó liền lượt dậy, khi về thậm chí còn mang cả cái bánh mỳ cuối cùng còn sót .
Nhà Đại phòng mới khỏi, nhiều khách khứa xôn xao bàn tán, gì ! Ăn chực uống chực còn .
Thúc, thẩm, ngày đại hỷ, cần tức giận với họ.
Trong sân vẫn còn khách, Tiền thị vội vàng : Không , các ngươi cứ ăn uống thật vui vẻ.
Vốn dĩ cũng ăn gần xong, đặt đũa xuống dậy: Lão tam, chúng ăn no , xin cáo lui .
Sở Vân Chu lập tức nở một nụ , đó bắt đầu tiễn khách.
Chớp mắt, trong sân rộng lớn chỉ còn lác đác vài —mấy vị thôn dân nhiệt tình giúp đỡ cùng nhà họ Mộng, đang bận rộn dọn dẹp bãi chiến trường khi tổ chức tiệc rượu.
Tiền thị trong lòng nghĩ ngợi, dù thế nào cũng thể lỡ chuyện đại sự động phòng của lão tam, thế là vội vàng giục giã: Lão tam , con mau về tân phòng ! Ở đây nhiều tay chúng , cần con tay.
Sở Vân Hà một bên cũng phụ họa theo: Tam , lời sai . Muội mau bầu bạn với tân nương , đợi đến tối dùng cơm, hãy bảo Bảo nhi bọn chúng sang gọi là .
Trong lòng Sở Vân Chu cũng vương vấn về Đỗ Nhược đang một trong tân phòng, sợ nàng sẽ cảm thấy cô đơn sợ hãi.
Nghĩ đến đây, dứt khoát dừng tay , mỉm với hai vị trưởng: Vậy , sẽ ngay. Đại ca, Nhị ca, thật sự vất vả cho hai ! Nói đoạn, bước về phía tân phòng.
Sở Vân Chu đến cửa tân phòng, nhẹ nhàng đẩy cửa. Trong phòng nến đỏ soi sáng, Đỗ Nhược đang khoanh chân giường sưởi.
Sở Vân Chu bước phòng, Đỗ Nhược ngẩng đầu lên, ánh mắt hai giao , cả hai đều nở nụ nhẹ.
Sở Vân Chu đến bên cạnh Đỗ Nhược, nhẹ nhàng xuống, tức thì quên sự vui , đoạn kéo tay nàng, Nàng mệt ! Chỗ ai đến , nàng thể ngủ một lát. Mẫu chúng lát nữa hãy sang.
Đỗ Nhược còn tưởng ý đó, vội vàng đáp: Ưm, thôi . Chàng buồn ngủ thì lát nữa hẵng ! Ta dọn dẹp nơi .
Vừa dứt lời, nàng vội vàng xuống giường đất, đoạn dọn dẹp.
Sở Vân Chu thấy nàng dường như đang tránh , mỉm : Nàng sợ gì chứ? Ban ngày ban mặt thể gì nàng? Dù ở đây cũng chỉ hai chúng , mai dọn cũng . Hôm nay nàng chẳng cần gì cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-39.html.]
Đỗ Nhược thầm nghĩ quả thật là như ! Giờ đây là cô dâu mới, hôm nay là ngày trọng đại nhất đời, cần thiết bận rộn dọn dẹp phòng.
Thế là nàng tùy tay vứt cây chổi sang một bên, đoạn trèo lên sập đất. Lúc trong phòng chỉ hai , Sở Vân Chu nhanh chóng cởi y phục chui chăn, ngủ say sưa.
Thấy tình cảnh , Đỗ Nhược khỏi cảm thấy chút bất lực. Bởi vài lời nàng nghĩ nhất định , nếu cứ kìm nén trong lòng thì căn bản chẳng giải quyết vấn đề.
Vân Chu ca, một chuyện với , Đỗ Nhược khẽ lên tiếng.
Nghe thấy lời , Sở Vân Chu khẽ mở mắt, đoạn đầu nàng.
Thê tử, lời gì nàng cứ thẳng thắn . Ở đây chỉ hai chúng , nàng còn do dự như ?
Đỗ Nhược chỉnh đốn suy nghĩ một chút, lúc mới mở lời: Vân Chu ca, về chuyện vợ chồng của chúng , thể hoãn một thời gian . Dù tuổi còn nhỏ, từng , nếu m.a.n.g t.h.a.i quá sớm thể tiềm ẩn rủi ro. Chắc cũng mong thấy gặp bất trắc gì chứ? Nói xong, ánh mắt Đỗ Nhược đầy mong đợi Sở Vân Chu, chờ đợi câu trả lời của .
Sở Vân Chu lời Đỗ Nhược , thầm nghĩ: Thê tử của cưới cửa mà còn đợi, cái thấy mà ăn, thể khó chịu đến c.h.ế.t chứ? cũng hiểu, nàng dâu nhỏ còn cập kê, nếu thật sự xảy chuyện gì, đến lúc đó há chẳng hối hận c.h.ế.t ? Được , cứ tạm thời nhẫn nhịn .
Hắn dậy, bất kể nàng đồng ý liền ôm nàng lòng, khẽ : Ta nàng còn nhỏ, nhưng cũng nàng chịu tổn thương, nàng yên tâm, sẽ tôn trọng quyết định của nàng. Ta hứa đợi nàng lớn thêm một chút, hẵng tính đến chuyện con cái.
Trong lòng Đỗ Nhược vui mừng khôn xiết, ngờ đồng ý dễ dàng như , nàng tựa đầu vai , cảm nhận cái ôm của Sở Vân Chu, trong lòng ấm áp vô cùng.
Nàng khẽ khàng , Đa tạ , Vân Chu ca.
Sở Vân Chu hôn lên trán Đỗ Nhược, Nha đầu ngốc, là phu quân của nàng. Sau chuyện gì, đều với .
Đỗ Nhược cảm nhận thật lòng thấu hiểu , liền tựa lòng Sở Vân Chu, Ừm một tiếng, hai cứ thế ôm , tận hưởng sự ấm áp của đối phương.
Sở Vân Chu ngửi hương thơm thoang thoảng từ Đỗ Nhược, nuốt một ngụm nước bọt, ăn thịt thì ít nhất cũng chiếm chút tiện nghi để bù đắp cho , lập tức : Không chuyện vợ chồng cũng thôi, chi bằng nàng cùng chợp mắt một lát. Hai ngày nay đều ngủ yên giấc, giờ đây mệt mỏi vô cùng, hai mắt cũng chẳng mở nổi nữa . Vừa , ngáp một cái thật to.
Hắn hai ngày nay đều bận rộn dọn dẹp, sửa chữa tân phòng, vì sắp cưới vợ nên kích động ngủ . Dù chuyện đó thì giờ mất cơ hội , chi bằng ôm thê tử ngủ một giấc thật ngon, ít nhất cũng để nàng đền bù cho một chút.
Đỗ Nhược thầm nghĩ, yêu cầu cũng coi như hợp lý, thế là nàng liền từ từ trèo lên giường đất, sát bên cạnh .
Trên giường chỉ một tấm chăn mỏng, Sở Vân Chu xuống còn thừa một nửa, Đỗ Nhược xuống, tự nhiên trải chăn , nhẹ nhàng đắp lên nàng.
Hắn nhắm mắt : Yên tâm nghỉ ngơi ! Ta chạm nàng , đợi nàng tỉnh dậy, chúng sẽ về lão trạch ăn bữa tối.
Đỗ Nhược đáp lời, đó nhắm mắt . Chỉ cần ép buộc khác điều khó khăn, nàng trong lòng liền gì sợ hãi.
Sở Vân Chu dịu dàng ôm Đỗ Nhược lòng, chẳng mấy chốc, bên tai nàng truyền đến tiếng hít thở đều đặn và bình của .
Đỗ Nhược trong vòng tay ấm áp của Sở Vân Chu, khóe môi khẽ cong lên, vòng tay của nam nhân thật ấm áp.
Sau một thời gian chung sống, Đỗ Nhược cũng nhận , Sở Vân Chu cũng ngang ngược vô lý, chỉ là tính tình chút nóng nảy, chỉ thể nhẹ nhàng dỗ dành, cứng đối cứng chắc chắn .