Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 5: Chuộc thân 1

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:13:05
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Các nha , bà tử của Hầu phủ đều áp giải rời khỏi nhà lao. Các vị chủ tử thì còn khó bảo , chỉ đành trơ mắt bọn họ rời . Có một vài nha , bà tử chủ tử đối đãi tử tế thì lóc cáo biệt, nhưng phần lớn vẫn là những như Đỗ Nhược, đầu chút ngoái .

 

Khi Đỗ Nhược rời , nàng khẽ liếc những vị phu nhân, tiểu thư từng một thời vàng son ngọc quý, trong lòng cảm khái vạn phần, kiếp e rằng bọn họ sẽ chẳng còn cơ hội tương phùng.

 

Nàng , phận những lẽ còn bi t.h.ả.m hơn cả nàng.

 

Đặc biệt là Cố Tam tiểu thư, kẻ hại c.h.ế.t nguyên chủ, dù Hầu phủ đại họa lâm đầu, giờ đây nàng vẫn say ngủ, cứ như thể từng chuyện gì xảy .

 

Đỗ Nhược khỏi lạnh trong lòng, thầm nghĩ: Ngươi cứ tiếp tục chìm đắm trong mộng của , đến khi ngươi tỉnh giấc, e rằng thứ đổi .

 

Tên ngục phía thúc giục: Nhanh lên, nhanh lên, bộ ăn cơm mà chậm chạp thế!

 

Nghe lời ngục , Đỗ Nhược và những khác tăng nhanh bước chân, rời khỏi nơi khiến nàng cảm thấy ngột ngạt .

 

Khi rời khỏi nhà lao, lượt báo lên tên họ của .

 

Đến lượt Đỗ Nhược, nàng cũng khẽ khàng tên .

 

Sau đó, nàng liền một bà tử xô đẩy bước về phía .

 

Các nha , bà tử đều cột chung một sợi dây, như những con rối giật dây, bám sát theo bà tử phía . Cứ thế, cả đoàn thẳng tiến đến chợ.

 

Đỗ Nhược thừa dịp ai chú ý đến , nhanh chóng lấy một hộp phấn mắt từ trong gian.

 

Nàng dùng ngón tay khẽ cậy một ít phấn mắt màu đậm, thoa đều lên mặt.

 

Chỉ chớp mắt, cô bé với gương mặt vốn thanh tú biến thành một dáng vẻ ốm yếu, xanh xao, mắt trũng sâu, môi tái nhợt, sắc mặt như tro tàn, hệt như thật sự mắc bệnh nặng.

 

Nàng còn thỉnh thoảng ho khan vài tiếng, âm thanh vô cùng chân thực, khiến thể nhận nàng đang giả vờ.

 

Không lâu , đoàn của họ áp giải đến chợ.

 

Giữa chợ dựng một cái đài, hạ nhân của Hầu phủ bất kể nam nữ đều đưa đến đây, nam một hàng, nữ một hàng, ngay ngắn chờ quý nhân chọn lựa.

 

Cái chợ bẩn thỉu lộn xộn, chỉ những nha tử bán nô bộc, mà còn cả thương lái bán la, ngựa, trâu, dê, và cả những lão nông thôn mang rau nhà đổi tiền.

 

Cả con phố tràn ngập một mùi khó ngửi, khiến buồn nôn.

 

Những nha , bà tử từng việc trong Hầu phủ vốn quen với môi trường sạch sẽ, ngăn nắp, nay ngửi mùi hôi thối , quả thực khiến bọn họ khổ sở khôn tả.

 

Chuyện Hầu phủ tịch biên lan truyền từ sớm. Lúc , hạ nhân của Hầu phủ đưa đến đây để bán, nhiều đều chạy đến xem náo nhiệt.

 

Các tiểu nha đều sợ hãi những ánh mắt thiện chí đài, sợ đến mức trốn lưng các bà tử. Đỗ Nhược cũng cúi đầu, lùi sâu phía đám đông.

 

Nha tử nhanh chóng rao bán: Mọi đến mà xem, đến mà kìa! Đây đều là những tiểu nha đầu tươi rói, mua về là thể việc ngay!

 

Những đàn ông đều nghiêng đầu ngắm các tiểu nha , quả thật đứa nào đứa nấy đều trắng trẻo non nớt, khiến các tiểu nha mặt đỏ tai hồng, dám ngẩng đầu lên.

 

Một đoàn của Tiêu cục Phú Thuận khi hộ tống hàng hóa đến Kinh thành, vị thủ lĩnh dẫn hai thủ hạ việc. Mấy còn phép tự do dạo chơi.

 

Sở Vân Chu và hai họ Triệu cũng quen thuộc Kinh thành, vì bàn bạc tìm xem khu chợ nào chuyên bán la, ngựa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-5-chuoc-than-1.html.]

Bọn họ đường đến Kinh thành, giày vải mòn rách hai đôi, chuyến thực sự dễ dàng, mà đường về quê hương vẫn còn xa.

 

Thế là, khi bàn bạc, Sở Vân Chu và hai Triệu Tiểu Tứ quyết định góp tiền mua một con la, sắm thêm một cỗ xe. Khi trở về, bọn họ còn thể mang chút đặc sản Kinh thành về cho nhà.

 

Khi bọn họ đến chợ, thấy ở khu chợ đang bán hạ nhân của Hầu phủ, nhiều đều đổ về phía , cũng khiến ba bọn họ nảy sinh sự tò mò.

 

Cảnh tượng lớn như ở cái nơi hẻo lánh nghèo nàn của bọn họ thật sự hiếm thấy. Ba cũng theo góp vui, đến lúc về còn chuyện kể cho nhà, để họ cũng mở rộng tầm mắt.

 

Chẳng mấy chốc, Sở Vân Chu và bọn họ cũng chen giữa đám đông. Triệu Tiểu Ngũ những tiểu nha xinh đài, quả thực tò mò thôi, nhe răng ngô nghê.

 

Tam ca, những nha thật , đứa nào đứa nấy đều da trắng thịt mềm.

 

Y thì thầm tai Sở Vân Chu, Tam ca, bọn họ còn hơn hai cô con gái nhà Tiêu đầu nhiều.

 

Sở Vân Chu cũng nghĩ , nhưng y vẫn tự , nha của Hầu phủ dù mua về, y cũng nuôi nổi, nên chẳng thèm ngắm kỹ lưỡng từng , chỉ xem cho vui mà thôi.

 

Hạ nhân nam của Hầu phủ mỗi hai mươi lăm lượng, vì đàn ông sức lực, mua về việc nặng nhọc hoặc trông nhà giữ sân đều .

 

Đám đàn ông nhanh chóng mua hết, mua đều tin rằng hạ nhân từ Hầu phủ chắc chắn sẽ tệ.

 

Nha , bà tử đều cùng một giá, mỗi hai mươi lượng. Chẳng mấy chốc, những trẻ đều chọn mua gần hết, còn đều là những già yếu, trong đó cả Đỗ Nhược, tiểu nha bỏ .

 

Nàng mấy bà tử, một đêm uống nước ăn cơm, môi khô ráp bong tróc, cộng thêm nàng còn hóa trang, thỉnh thoảng ho khan vài tiếng, những đến mua hạ nhân đều chẳng thèm liếc nàng một cái.

 

Những đều là mua về để việc cho chủ nhà, đương nhiên sẽ ưa một đứa bệnh tật ốm yếu như .

 

Nha tử thấy còn vài đều già yếu, xem hai mươi lượng bạc chắc chắn bán , đành hạ giá bắt đầu sức tiếp thị:

 

Mọi đến mà xem, đến mà ! Đây đều là những Hầu phủ rèn giũa, mua về là thể giúp việc, còn gì tiện lợi hơn! Giờ đều bán rẻ hết .

 

Y túm lấy một bà tử, giọng điệu cứng rắn hỏi: Ngươi xem, ngươi những gì?

 

Bà tử đó từng việc trong nhà bếp của Hầu phủ, trông chừng năm sáu mươi tuổi, hình đầy đặn, khuôn mặt hiền từ, chỉ cần qua thấy ngày thường ăn uống ít, lẽ đây cũng là lý do bà ai mua.

 

Lão bà tử từng bếp cho các chủ tử trong Hầu phủ, món ăn cả Bắc lẫn Nam đều .

Mèo con Kute

 

Lời bà dứt, nhanh chóng giơ tay hiệu: Ta .

 

Nói liền tiến lên giao bạc, đó dẫn bà tử rời . Hóa mở một tửu lầu trong thành, vốn chỉ mua một hai tiểu tử trẻ tuổi về giúp việc chạy bàn, nhưng giờ thấy bà tử tài nghệ nấu nướng tinh xảo bán, liền nghĩ mua một nấu ăn về cũng tệ.

 

, thể vững ở nơi như Hầu phủ, tài nấu nướng chắc chắn sẽ kém.

 

Các bà tử khác thấy , nhao nhao tự nguyện báo cáo kỹ năng sở trường của , chẳng mấy chốc đều mua dẫn .

 

Cuối cùng chỉ còn một cô nương trông gầy gò ốm yếu, còn ho đến nỗi thẳng lưng lên .

 

Nha tử lo rằng nàng thể mắc bệnh lao phổi bệnh tật gì đó, dám gần, chỉ từ xa : Cô… cô nương chỉ là chút bệnh vặt trong , chỉ cần tốn mấy đồng tiền đồng là thể chữa khỏi.

 

Người đài đều rõ, cô nương chắc chắn bệnh hề nhẹ, còn tốn tiền chữa bệnh cho nàng, thế là mất hết hứng thú mà rời .

 

Đỗ Nhược một đài, khi ho ngừng xuống đài, tìm một hợp mắt, cầu xin mua , đến lúc đó nàng sẽ trả gấp đôi tiền, đổi lấy phận tự do cho .

 

 

Loading...