Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 51: La Bán Rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:13:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhắc đến xe la, Đỗ Nhược chợt nhớ một chuyện quan trọng khác: Vân Chu ca, thấy chiếc xe la của chúng do hai nhà cùng nuôi dưỡng chung quy tiện lợi lắm. Hay là chúng dứt khoát mua hẳn xe la về, hoặc là bán phần của chúng cho Triệu gia. Đợi đến khi chúng tiền, đến lúc đó thể mua một cỗ mã xa, thấy thế nào?

 

Sở Vân Chu trong lòng nảy sinh nghi hoặc, truy vấn: Vì ? Trong thôn, nhiều hộ gia đình cùng nuôi chung một con bò cũng hiếm, từng điều gì .

 

Đỗ Nhược , la chậm, mà tính tình bướng bỉnh, nàng thích.

 

Nàng còn nhớ trong nông trường của ngựa. Đó là mạt thế, nàng tìm thức ăn ở một trường ngựa, xác nhận những con ngựa đó tang thi hại, nên nàng đưa chúng về nông trường, cũng xem như cứu mạng chúng.

 

Khi đó nàng mang về tổng cộng sáu con ngựa lớn nhỏ. Vì trong nông trường cỏ ăn hết, nàng ném chúng nông trường quản nữa.

 

Giờ nghĩ , những con thỏ đều xuyên theo, lẽ những con ngựa đó cũng ở đây. Chỉ là nàng cần tìm thời gian để dò la một chút, nếu ngựa thì bạc cũng tiết kiệm .

 

Nàng thấy Sở Vân Chu hiểu, đành thêm: Sau Tết là bắt đầu gieo trồng ? Đến lúc đó nếu cha dùng la, Triệu thúc và thím cũng thể đồng thời cần dùng, chẳng sẽ nảy sinh bất đồng ? Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của Triệu gia.

 

Sở Vân Chu quả thật nghiêm túc suy nghĩ một hồi, cảm thấy lời vợ lý. Việc ruộng là chuyện một sớm một chiều thể xong. Đến lúc đó cha mặt, lỡ thật sự vui thì ? Chợt nghĩ thông suốt.

 

Rồi : Nghe lời nàng. Ta bàn với cha một chút, nàng cứ ở nhà đợi về.

 

Đỗ Nhược lập tức gật đầu: Ưm, !

 

Sở Vân Chu dậy, chút do dự rời , tựa như một trận gió lướt qua, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Đỗ Nhược.

 

Đỗ Nhược vội vàng tiễn cửa, tiễn biệt khỏi sân viện, biến mất khỏi tầm mắt nàng. Đỗ Nhược lúc mới nhẹ nhàng khép cửa phòng, trong lòng thầm nghĩ: Mình nên tìm những con ngựa trong nông trường thôi.

 

Ý niệm khởi lên, chỉ thấy nàng khẽ nhắm hai mắt, tập trung tinh thần, thoáng chốc tiến gian.

 

Sau khi bước gian, Đỗ Nhược tiên đến khu vực vườn cây ăn trái và ao cá.

 

Tuy nhiên, một hồi tìm kiếm kỹ lưỡng, nàng phát hiện bất kỳ dấu vết nào của ngựa, ngay cả phân ngựa dấu chân ngựa cũng .

 

Thế là, nàng tiếp tục sâu gian để tìm kiếm. Nơi đây vẫn còn nhiều chỗ nàng từng đặt chân đến. Diện tích nông trường rộng đến hàng trăm mẫu, thảo nguyên bao la, cỏ cây xanh mướt, tươi rậm rạp.

 

Đỗ Nhược thong thả bước , ánh mắt tinh tường khắp nơi, bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào.

 

Cuối cùng, một hồi tìm kiếm, nàng phát hiện đàn tuấn mã đang thong dong gặm cỏ một bãi đất tĩnh mịch trong nông trường.

 

Những con ngựa con nào con nấy đều ăn uống béo vạm vỡ, rõ ràng sống an nhàn tự tại.

 

Có lẽ chính vì môi trường nơi đây an vô sự, nên mấy con ngựa thậm chí còn lười biếng ườn t.h.ả.m cỏ mềm mại mà ngủ , trông chúng sống thật thoải mái và yên bình.

 

Đỗ Nhược chợt phát hiện lượng đúng, nàng đếm đếm , ngờ hơn hai mươi con ngựa, hơn nữa còn ba con ngựa con.

 

Đỗ Nhược chợt hiểu , đây là hậu duệ chúng sinh sản, ba năm thời gian thể sinh nhiều đến , nàng thật sự ngờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-51-la-ban-roi.html.]

Hầu hết những con ngựa đều mang màu đỏ chói mắt như quả táo tàu, tựa như ngọn lửa đang cháy rực rỡ, bộ lông còn ẩn hiện ánh sáng lấp lánh, khỏe mạnh.

Mèo con Kute

 

Đỗ Nhược tự nhủ: Nếu đem những con ngựa bán, chắc chắn sẽ đắt hàng, nhất định còn thể bán giá .

 

Tuy nhiên, điều đáng chú ý hơn cả là hai con tuấn mã trắng như tuyết. Nàng loại ngựa một tên khác là Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử, thời cổ đại chỉ những công tử con nhà quyền quý, giàu sang mới thể sở hữu, bởi vì giống loài độc đáo, một con ngựa khó cầu.

 

Lại hai con hắc mã lông đen bóng mượt, con ngựa đặc biệt hơn cả. Thân hình nó cao lớn vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, cực kỳ cường tráng, hơn nữa vóc dáng còn lớn hơn những con ngựa khác một vòng. Nàng phát hiện, tất cả chúng đều là ngựa .

 

Đỗ Nhược còn mơ hồ nhớ hình như vẫn còn hai con Hãn Huyết Bảo Mã trong truyền thuyết. Nàng nghi hoặc hỏi: Ngựa , thấy? Nàng quanh nhưng vẫn thấy bóng dáng chúng.

 

Tự lẩm bẩm: Chúng ?

 

Thế là, nàng định tiếp tục tìm kiếm.

 

Trời phụ lòng , cuối cùng ở một góc khác, nàng tìm thấy hai bảo vật hiếm đó — Hãn Huyết Bảo Mã! Hai con ngựa lớn hơn nhiều so với những con ngựa nàng thấy, hệt như sự khác biệt giữa một chiếc xe bình thường và một chiếc xe địa hình.

 

Không chỉ , bên cạnh chúng còn sừng sững một con ngựa con trưởng thành.

 

hiểu vì , cảnh tượng mắt khiến nàng cảm thấy gì đó bất thường.

 

Chỉ thấy con ngựa đực hùng tráng ngừng cất tiếng hí cao vút đầy phấn khích, đồng thời dùng đầu cọ xát âu yếm ngựa , tựa hồ đang vô thanh an ủi điều gì.

 

Nhìn con ngựa con , giờ phút đang run lẩy bẩy sang một bên, thỉnh thoảng hít mũi phì phì, cơ bắp cũng vì sợ hãi mà ngừng run rẩy.

 

Còn con ngựa thì trông khá kỳ lạ, nó đồng cỏ, vẻ mệt mỏi, còn thở hổn hển, bụng sưng to bất thường, phình như một quả bóng da khổng lồ, đuôi ngựa ngừng đập bụng.

 

Khi Đỗ Nhược thận trọng gần thêm một chút, định thần kỹ, khỏi kinh ngạc đến hít một khí lạnh — chỉ thấy phía m.ô.n.g con ngựa , dọc theo đuôi ngừng chảy m.á.u tươi đỏ thẫm, tựa như một dòng sông m.á.u đáng sợ…

 

Chứng kiến cảnh , Đỗ Nhược dường như chợt hiểu , trong đầu thoáng hiện lên những hình ảnh từng xem trong bộ phim tài liệu Động vật đại di cư. Nàng thầm suy nghĩ: Chẳng lẽ con ngựa sắp lâm bồn sinh sản? thấy móng của ngựa con thò ? Trong lòng đầy nghi hoặc, nàng quyết định tiến lên một bước nữa để tìm hiểu thêm.

 

Tuy nhiên, ngay khi nàng bước tới, con ngựa đực vốn canh giữ một bên bỗng nhiên phát một tiếng hí chói tai, và lao thẳng về phía nàng như một mũi tên rời cung, rõ ràng bất kỳ ai đến gần bạn đời yêu quý của nó.

 

Đỗ Nhược dọa đến kinh hoảng thất thố, vội vàng lùi gấp mấy bước về phía , dọa c.h.ế.t nàng , móng ngựa của con ngựa đực suýt chút nữa đá trúng khuôn mặt xinh của nàng.

 

Đồng thời, nàng dùng giọng điệu nhẹ nhàng, ấm áp và đầy vẻ trấn an mà khẽ: Đừng sợ, đừng sợ, sẽ . Ngươi thể quên , nhưng chính mang các ngươi đến nơi mà, chẳng lẽ ngươi nhớ ?

 

Có lẽ vì quá lâu thấy tiếng , con ngựa cái bỗng dưng dừng bước, nghiêng đầu lắng nàng , còn dùng đôi mắt linh động đầy tò mò chằm chằm Đỗ Nhược, tựa như đang cố gắng hồi tưởng xem thật sự quen mặt .

 

Thấy lời dường như tác dụng, Đỗ Nhược trong lòng yên tâm, vội vàng thừa thắng xông lên tiếp lời: Yên tâm , đừng lo lắng, để xem xét tình hình kỹ lưỡng, chừng còn thể giúp chút gì đó.

 

Nàng chầm chậm tiếp cận ngựa , nhẹ nhàng vuốt ve bụng nó. Ngựa dường như cảm nhận thiện ý của Đỗ Nhược, liền an tĩnh , lẽ vì quá đau đớn mà tiếng thở của nó nặng nề vô cùng.

 

Đỗ Nhược kiểm tra kỹ lưỡng, phát hiện ngựa thai vị bất chính, cần đỡ đẻ ngay lập tức. Nàng xòe tay , trong lòng bàn tay liền xuất hiện một sợi dây thừng và một khúc gỗ, nàng chuẩn giúp ngựa sinh sản.

 

 

Loading...