Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 74
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:15:56
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cá kho nhanh chóng dọn , Đỗ Nhược bưng cơm canh lên bàn sưởi trong phòng của cha chồng. Cả nhà năm quây quần bên thưởng thức mỹ vị.
Sở Vân Chu ngừng khen ngợi tài nấu nướng của nương tử, Sở Vân Bạch cũng bắt thêm cá về để tam tẩu nấu cho ăn. Cả nhà ăn ngon đến mức ngừng đũa.
Đỗ Nhược và các nam nữ trẻ tuổi khẩu vị nặng, nàng đặc biệt một bát nước chấm ớt đặt giữa bàn, tiện tay lấy dùng.
lúc Sở Vân Chu đang ăn uống vui vẻ, vô tình mở lời hỏi: Nương tử, mấy ngày nữa gói cho một ít tương ớt , mang theo ăn dọc đường.
Đỗ Nhược xong liền khựng . Mang theo ăn dọc đường là ý gì? Chẳng lẽ sắp ngoài? Nghĩ , trong lòng rõ là tư vị gì. Nàng thuận miệng đáp: Được thôi.
Có cha chồng ở đó, nàng đành giả vờ như phát hiện gì, tiếp tục ăn phần của .
Tiền thị tam tức, gắp cho nàng một đũa rau: Hôm nay con vất vả , ăn nhiều chút .
Cảm ơn nương. Đỗ Nhược với chồng, cũng gắp cho bà một đũa rau. Nương, cũng ăn .
Sở Vân Chu phát hiện lỡ lời, ngẩng đầu sắc mặt nương tử, hy vọng nàng nhận thì . Y vốn định tối đến khi hai ở riêng sẽ cho nàng , đến lúc đó dù nương tử oán trách, y cũng sẽ hết lời dỗ dành, cố gắng thuyết phục nàng đừng giận.
Đỗ Nhược ăn cơm dùng khóe mắt quan sát biểu cảm của Sở Vân Chu và cha chồng, trong lòng thầm nghĩ, cha chồng chắc hẳn đều , hợp tác cùng giấu thôi .
Nàng họ sợ buồn, nhưng cuối cùng chẳng vẫn để .
Nàng Sở Vân Chu Tết chắc chắn sẽ ngoài, chỉ là bây giờ nàng rõ cảm thấy thế nào, gần đây hai ngày nào cũng ở bên rời, nàng phát hiện hình như rời xa .
Nàng vẫn giữ nguyên biểu cảm như , nhưng sâu thẳm trong lòng một cảm giác mất mát khó tả.
Đỗ Nhược khỏi lo lắng. Công việc tiêu cục của Sở Vân Chu thực sự nguy hiểm, là kiếm tiền đổi mạng cũng hề ngoa.
Nàng đợi lát nữa khi Sở Vân Chu tìm chuyện , thực bây giờ bọn họ cũng thiếu tiền, hy vọng thể tìm một giải pháp.
Sau bữa tối, Đỗ Nhược giúp Tiền thị dọn dẹp bát đũa, đó hai vợ chồng trẻ trở về nhà nhỏ của .
Nàng bên mép sưởi, yên lặng suy nghĩ xem thế nào để mở lời hỏi Sở Vân Chu về việc sắp xa.
lúc , Sở Vân Chu bước phòng, thấy Đỗ Nhược đang trầm tư, liền đoán nàng nhận điều gì.
Y nhẹ nhàng đến bên Đỗ Nhược xuống, nắm lấy tay nàng, khẽ : Nương tử, nàng chút thắc mắc khi mang tương ớt lên đường, thực ... sắp cùng Lưu tiêu đầu và những khác rời .
Đỗ Nhược ngẩng đầu Sở Vân Chu, trong mắt thoáng hiện vẻ lo lắng và nỡ, nhưng nàng vẫn mỉm : Ta suy nghĩ của riêng , cũng ủng hộ , chỉ là ngờ nhanh như .
Sở Vân Chu sát nàng, ôm chặt lấy Đỗ Nhược, an ủi: Ta cũng rời xa nàng quá lâu, nhưng áp tiêu thực sự khẩn cấp. đừng lo, sẽ trở về bên nàng nhanh nhất thể.
Đỗ Nhược gật đầu, bày tỏ sự thấu hiểu, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy bất an. Trên phim ảnh nàng từng thấy áp tiêu nguy hiểm đến mức nào, nếu gặp sơn phỉ, bọn chúng g.i.ế.c chớp mắt, đến lúc đó thể mất mạng là chuyện thường.
Khi nào ? Nếu thể giữ , ít nhất nàng cũng gì đó cho mới an lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-74.html.]
Năm ngày nữa. Sở Vân Chu mặt lộ vẻ xin , cẩn thận .
Đỗ Nhược ngờ nhanh đến , bọn họ còn chuẩn gì.
Đêm về, hai ôm ngủ. Đỗ Nhược nghĩ Sở Vân Chu ngoài mà ngay cả một vũ khí tử tế cũng , nàng tìm vài món binh khí tiện tay cho mang theo.
Súng lục chắc chắn là , thứ đó chỉ thể dùng lén lút khi gặp nguy hiểm thì còn tạm, những dân bản địa ở đây thể nào cho dùng .
Đợi Sở Vân Chu ngủ say, Đỗ Nhược liền gian. Ngày xưa để phòng thủ xác sống thể xông biệt thự bất cứ lúc nào, nàng đặt vũ khí ở nhiều nơi trong biệt thự, chỉ cần tìm , luôn thể chọn một thanh nhất trong đó.
Đầu tiên nàng đến vườn hoa, những chùm nho nàng phơi ở đây mấy hôm , ngờ chẳng đổi chút nào. Hái một quả xuống, nước quả vẫn mọng, cứ thế thì ngay là thể phơi thành nho khô .
Nàng nghĩ, nếu Sở Vân Chu rời , nàng sẽ mang nho khỏi gian và sấy khô lò sưởi.
Không thời gian nghĩ nhiều, nàng tiếp tục tìm vũ khí.
Súng và d.a.o quanh biệt thự đều tìm . Súng cất kho vũ khí, chỉ còn các loại d.a.o để nàng lựa chọn.
Một lát , leng keng leng keng, mấy chục thanh d.a.o dài ngắn, hình dáng khác thu đều ném xuống đất. Hầu hết những con d.a.o là d.a.o quân dụng hình dáng độc đáo, chúng quá hiện đại nên thể sử dụng.
Dao găm quá ngắn, nếu thực sự giao chiến thì hạn chế trong việc phát huy.
Cuối cùng, nàng tìm thấy vài thanh kiếm samurai chế tác và chạm khắc đơn giản.
Nàng nhặt một thanh trong đó, thử vung một cái, trong trung tiếng gió đao xé rách, chỉ xoẹt một tiếng, cây đào trong sân c.h.é.m đôi, đột nhiên mất thăng bằng đổ rạp xuống.
Nhìn cây đào đổ rạp và những quả đào nhỏ xanh biếc lăn lóc khắp nơi, nàng há hốc mồm ngẩn một lúc. Nàng chắc chắn cố ý, nhất thời nên buồn nên vui .
Dù , cây đào lớn lên trong sân nàng vài năm , ít nhiều cũng chút tình cảm, chỉ là mãi hoa kết trái.
Kể từ khi nàng xuyên đến thế giới , cây đào trong gian cuối cùng hoa kết quả. Thế nhưng, còn đợi nàng thưởng thức vị ngon của đào, nó chính nàng vô tình chặt đứt ngang eo.
U hu hu... Nhìn cây đào mặt đất, Đỗ Nhược thực sự , xót xa cất tiếng. Anh đào của ! Xin , xin , cố ý.
Mèo con Kute
Có xót xa cũng vô ích, đều chặt , cũng thể nối .
Chợt nghĩ đây là gian mà! Những chùm nho vẫn còn giữ độ tươi, cây đào trồng vẫn thể sống sót.
Không kịp suy nghĩ nhiều, nàng vội vàng tìm công cụ đào hố chôn cây đào trở đất, lấy nước suối gian tưới lên.
Làm xong những việc , nàng cất d.a.o kho vũ khí, tìm thêm vài thanh thép sắc bén đặc biệt và thanh kiếm samurai nàng chọn đặt cùng .
Nàng Sở Vân Chu sắp rời , em nhà họ Triệu cũng nên theo, nên đây là chuẩn cho họ. Ba đều binh khí thì Sở Vân Chu mới thể yên tâm mà mối lo lưng, đến lúc gặp nguy hiểm, họ mới thể tương trợ lẫn .
Hoàn tất thứ, Đỗ Nhược liền khỏi gian, Sở Vân Chu ngủ ngon như , nàng cũng an tâm mà ngủ.