Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:15:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm, bầu trời còn sáng rõ, Sở Vân Chu dậy từ sớm. Chàng khoác chiếc áo ngủ mỏng manh, nhẹ bước giữa sân, bắt đầu luyện quyền bỏ dở từ lâu.

 

Đỗ Nhược trong giấc ngủ tiếng quyền cước phá và tiếng bước chân nặng nề từ sân truyền đến đ.á.n.h thức. Nàng dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, nhanh chóng mặc quần áo, mở cửa phòng, tò mò bước xem xảy chuyện gì.

 

Sở Vân Chu trong sân chuyên tâm luyện quyền, mỗi động tác đều tràn đầy sức mạnh, mỗi cú đ.ấ.m đều mang theo khí thế sắc bén.

 

Đỗ Nhược lặng lẽ một bên quan sát, trong lòng thầm tán thưởng. Bộ quyền pháp vẻ phức tạp, nhưng ẩn chứa vô cùng biến hóa và huyền cơ.

 

Nàng bản cũng từng học vài năm Taekwondo, cảm thấy loại quyền pháp chắc hẳn thể nhanh chóng nắm vững, lâu luyện nàng cũng thử xem .

 

Thế là nàng lấy hết dũng khí với Sở Vân Chu: Vân Chu ca, bộ quyền pháp thể dạy , cũng học.

 

Sở Vân Chu thu quyền dừng động tác, đến mặt nàng: Nàng học, sẽ dạy nàng.

 

Vâng, cũng chút quyền cước công phu, chỉ cần dạy , đảm bảo sẽ học thật nghiêm túc.

 

Sở Vân Chu đương nhiên nguyện ý dạy nương tử, như nếu y ở nhà, nương tử chút võ công trong thì thể tự bảo vệ .

 

Vậy mấy ngày tiên dạy nàng một chiêu thức cơ bản, đợi trở về sẽ dạy nàng những tầng sâu hơn.

 

Được. Đỗ Nhược vội vàng đồng ý, chỉ cần nguyện ý dạy, là đủ .

 

Sở Vân Chu bắt đầu hướng dẫn Đỗ Nhược các động tác quyền pháp cơ bản, chậm rãi và tỉ mỉ giải thích những điểm cốt yếu của từng tư thế. Đỗ Nhược tâm ý học hỏi, cố gắng bắt chước động tác của Sở Vân Chu.

 

Kết thúc một loạt động tác, Đỗ Nhược dần dần nắm vững một kỹ thuật quyền pháp, thực cũng phức tạp, động tác của nàng trở nên uyển chuyển tự nhiên hơn.

 

Sở Vân Chu thấy nương tử học nhanh như , mặt lộ nụ hài lòng, khích lệ : Không tệ, nàng học nhanh. Cứ tiếp tục luyện tập, thục năng sinh xảo.

 

Đỗ Nhược cổ vũ càng thêm chuyên tâm, ngừng lặp các động tác quyền pháp, mồ hôi dần thấm ướt y phục của nàng.

 

Dưới ánh bình minh, hai cùng luyện quyền trong sân, Sở Vân Chu còn cùng Đỗ Nhược qua vài chiêu.

 

Kết thúc luyện quyền, hai vợ chồng trẻ cùng bữa sáng, đơn giản lấp đầy bụng. Sở Vân Chu mặc áo bông dày chuẩn ngoài, khi với Đỗ Nhược: Nương tử, ngoài một chuyến, thể sẽ về muộn một chút.

 

Thấy ngoài, Đỗ Nhược ngạc nhiên hỏi: Trời lạnh thế , ngoài gì?

 

Nàng nghĩ đàn ông mấy ngày nữa sẽ xa, chịu nghỉ ngơi ở nhà, còn nữa.

 

Ồ! Ta định gọi Triệu Tiểu Tứ và các nhà họ, lên núi thử săn b.ắ.n xem . Nếu thể săn một con heo rừng về, đến lúc đó các nàng ở nhà cũng thịt ăn đúng .

 

Sở Vân Chu bước ngoài, Đỗ Nhược vội vàng kéo vạt áo : Vậy chú ý an , về sớm một chút.

 

Biết ! Sở Vân Chu đáp, lấy cây cung tự chế treo cánh cửa, sải bước khỏi nhà.

 

Đỗ Nhược gọi : Ôi, mang theo chút đồ ăn lót khi đói! Sở Vân Chu dừng bước đợi.

 

May mà Đỗ Nhược buổi sáng thêm vài cái bánh ngô, thể cho mang theo ăn dọc đường.

 

Nàng tìm một tờ giấy dầu gói bánh ngô , đưa cho . Chú ý an , về sớm một chút.

 

Ừm. Sở Vân Chu đáp một tiếng, rời .

 

Đến cửa nhà họ Triệu, Sở Vân Chu gõ cửa. Triệu Tiểu Tứ mở cửa thấy là Sở Vân Chu, lập tức nở một nụ rạng rỡ: Tam ca, sớm thế tìm việc gì ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-75.html.]

 

Sở Vân Chu nhấc chân bước nhà: Chúng trong chuyện.

 

Săn b.ắ.n thể gọi quá nhiều , đến lúc đó săn heo rừng cũng đủ chia.

 

Triệu Tiểu Tứ xong liền hiểu ý tam ca, là khác .

 

Vào nhà, Sở Vân Chu chào hỏi hai vợ chồng già nhà họ Triệu: Triệu thúc, thím.

 

Triệu lão cha gật đầu đáp: Ừm, đây . Ông Sở Vân Chu đến chắc chắn việc với con trai, thế là ông nhường phòng cho những trẻ tuổi.

 

Các ngươi cứ , ngoài dạo một lát.

 

Chân Triệu lão cha bệnh, nhiều năm khi việc ngã gãy, khi lành thì thành què, tuy còn đau nhưng thoải mái, cà nhắc cà nhắc.

 

Sau khi vợ chồng lão Triệu rời , Sở Vân Chu liền mục đích y tới: Tiểu Tứ, định khi rời sẽ lên núi một chuyến, xem thử bắt một con heo rừng về , các ngươi cùng ?

 

Triệu Tứ , mắt liền sáng bừng lên, Được chứ! Vậy chúng khởi hành ngay bây giờ ? Ta sẽ gọi thêm Tiểu Ngũ cùng .

 

Sở Vân Chu gật đầu, thế là, ba liền mang theo cung tiễn và chủy thủ, hướng về phía núi mà .

 

Suốt dọc đường, Sở Vân Chu cùng Triệu Tiểu Tứ, Triệu Tiểu Ngũ cẩn thận quan sát cảnh xung quanh, tìm kiếm dấu vết con mồi.

Mèo con Kute

 

Chẳng mấy chốc, họ đến một sơn cốc, thấy một con gà rừng đang kiếm ăn gốc đại thụ, nó đào một cái hố nền tuyết mà cố gắng tìm kiếm côn trùng trong đất.

 

Sở Vân Chu lặng lẽ giương cung, nhắm gà rừng, một mũi tên b.ắ.n , gà rừng vùng vẫy mấy cái liền ngã xuống đất.

 

Triệu Tiểu Ngũ hưng phấn chạy tới nhặt gà rừng, Ha ha, Tam ca, lợi hại quá! Một mũi tên liền b.ắ.n xuyên cổ gà rừng.

 

Sở Vân Chu đắc ý một tiếng, Hãy học hành tử tế với ca ca, bảo đảm dựa việc săn b.ắ.n cũng thể sống .

 

Triệu Tiểu Ngũ đáp lời: Vâng, nhất định sẽ học hành tử tế. Họ tiếp tục về phía .

 

Đỗ Nhược nhân lúc Sở Vân Chu ở đây, vội vàng tiến gian bận rộn. Nàng dự định khai khẩn mấy mảnh đất để trồng thêm nhiều loại rau củ, như chờ Sở Vân Chu ngoài, nàng thể mang những loại rau tươi chợ bán, tranh thủ sớm phát tài giàu.

 

Trong gian của nàng còn cất giữ nhiều hạt giống lẫn lộn, tiên cứ gieo hết, đợi lớn hơn một chút là thể phân biệt rõ là loại rau gì.

 

Sau một hồi lao động cần cù, Đỗ Nhược cuối cùng cũng thành công khai khẩn mấy mảnh ruộng màu mỡ, và gieo xuống một gói hạt giống rau củ lộn xộn.

 

Hoàn thành những việc xong, nàng xem xét mấy loại hạt giống rau củ gieo mấy ngày .

 

Điều khiến nàng vui mừng là, những hạt giống đều thuận lợi nảy mầm, hơn nữa xu thế sinh trưởng , trông đầy sức sống, xanh tươi rờn rợn.

 

Đến lúc sắp rời , nàng nhớ tới con ngựa con mới sinh mấy ngày , bây giờ thế nào , nàng lập tức liền tới chỗ sân bãi .

 

Một đàn ngựa đang thoải mái ăn cỏ xanh, đột nhiên xuất hiện mặt dọa cho chạy tán loạn khắp nơi.

 

Haizz, các ngươi chạy gì chứ? Ta chính là chủ nhân của các ngươi mà. Đỗ Nhược chúng chạy , quả thực cạn lời, nhiều ngựa như , nhưng một con nào cận với . Nàng nghĩ cần tìm thời gian thường xuyên tới đây dạo, quen mặt, tránh việc như , ngựa con thấy cứ như thấy kẻ .

 

Nhìn bóng dáng những con tuấn mã đang phi nước đại, Đỗ Nhược trong lòng khỏi dâng lên một cỗ hào khí. Nàng nghĩ, nếu thể cưỡi chúng phi nước đại thảo nguyên, thì sẽ tiêu sái bao.

 

Đáng tiếc, hiện tại nàng chỉ thể từ xa thưởng thức dáng vẻ hùng dũng của chúng. , nàng tin rằng sẽ một ngày, nàng sẽ trở thành một kỵ sĩ chân chính, điều khiển những con tuấn mã , chinh phục chúng.

 

 

Loading...