Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 79: Đào Một Hầm Chứa Đồ

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:16:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Nhược những bậc thềm , bỗng nhiên, một ý nghĩ táo bạo nảy lên trong lòng, nàng thầm nghĩ, Chẳng lẽ bên còn ẩn giấu mật thất thứ gì đó ?

 

Nghĩ đến đây, nàng vội vàng : Vân Chu ca, đào cẩn thận một chút, nhỡ bên bảo bối gì, thể vì đào mà hư hỏng .

 

Sở Vân Chu còn nghĩ đến phương diện đó, lời nương tử , lập tức gật đầu đồng ý: Được, lời nàng.

 

Chàng khỏi bắt đầu suy nghĩ, hầm chứa đồ của nhà họ Trần chẳng lẽ đào ở trong nhà, nhưng lấp ?

 

Không lâu , đào xuống vài xẻng nữa, xẻng sắt coong một tiếng đào trúng thứ gì đó, kỹ , thì lộ một tảng đá lớn.

 

Đỗ Nhược thấy , dặn dò: Chàng đào chậm thôi.

 

Sở Vân Chu xong, lập tức chậm động tác, từng xẻng đất đào lên, lâu xuất hiện một cánh cửa đá, vẻ như từ lâu .

 

Đỗ Nhược giơ đèn dầu chiếu sáng cho , đào đến đây , nhất định xem xét một phen.

 

Nàng mừng rỡ : Xem xem mở , nghĩ cách mở xem nào.

 

Sở Vân Chu đáp một tiếng, cầm xẻng sắt bắt đầu cạy cửa đá. Thấy sắp sửa bí mật bên trong , Đỗ Nhược vội vàng ngăn Sở Vân Chu .

 

Chờ chút, bên chôn bao lâu , lỡ khí độc thì ?

Mèo con Kute

 

Không bên trong giấu bí mật lớn gì, Đỗ Nhược sợ cái giống như mật thất trong phim truyền hình, đến lúc đó giấu khí độc hoặc cơ quan trong đó thì .

 

Sở Vân Chu kịp thời dừng động tác tay, chờ đợi nàng dặn dò tiếp theo.

 

Đỗ Nhược : Chàng chờ chút, về phòng lấy một thứ.

 

Nàng vội vàng về phòng tìm một mảnh vải bông, xé bọc một lớp bông bên trong, cầm theo nắp nồi, đó mới sương phòng phía Tây.

 

Lên đây, dùng cái bịt kín miệng mũi cho , cho dù khí độc, chúng cũng sợ.

 

Sở Vân Chu ngoan ngoãn để nàng bịt kín miệng mũi cho , may mắn là vẫn thể hô hấp.

 

Đỗ Nhược đưa nắp nồi cho , nắp nồi bằng gỗ, cho dù ám khí cũng sợ nữa.

 

Nàng hiệu : Được , thể mở cửa đá . Đối mặt với cánh cửa đá khổng lồ mắt, Sở Vân Chu nắm chặt xẻng sắt trong tay, lòng bàn tay đổ mồ hôi, trán cũng lấm tấm mồ hôi, nhưng ánh mắt vẫn luôn giữ vẻ kiên định và chuyên chú, cũng sợ những điều nương tử sẽ xảy .

 

Nương tử, chuẩn đập cửa đây, nàng tránh xa một chút, đừng để thương. Chàng đầu , với Đỗ Nhược đang ở phía .

 

Đỗ Nhược ngoan ngoãn gật đầu, lùi một bước trong im lặng, đôi mắt chăm chú động tác của Sở Vân Chu.

 

Sở Vân Chu hít sâu một , đột ngột dùng sức vung lên, xẻng sắt như cơn gió mạnh đập cửa đá.

 

Chỉ thấy một tiếng coong thật lớn, cửa đá chịu nổi sức nặng, lập tức vỡ vụn từ giữa , tấm đá lớn chia đôi, đổ xuống đất.

 

Sở Vân Chu nhanh chóng dùng nắp nồi che chắn cho , may mắn là chuyện gì xảy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-79-dao-mot-ham-chua-do.html.]

Phì phì. Sở Vân Chu đưa tay gạt lớp bụi bay tới tấp mặt, Đỗ Nhược thì nhanh chóng nhắm mắt và vội vàng dùng tay áo che kín miệng mũi, để tránh hít bụi bay lên.

 

Bọn họ im lặng chờ đợi bụi lắng xuống, đợi khi bụi dần tan hết, thì lộ một căn mật thất phía cửa đá.

 

Đỗ Nhược xách đèn dầu đang cháy xuống bậc thềm, từ từ tiến đến gần, mượn ánh sáng yếu ớt chiếu sáng con đường phía .

 

Nàng giơ đèn dầu, cẩn thận từng li từng tí tiến gần mật thất, trong lòng tràn đầy tò mò và mong đợi, bên trong bảo bối .

 

Trong bầu khí căng thẳng , Sở Vân Chu mật thất đột nhiên một câu: Đã một hầm chứa đồ , niêm phong chứ, mùa đông mà cái thì bất tiện bao! Chàng nhíu mày, dường như cảm thấy vô cùng khó hiểu về cách .

 

Đỗ Nhược thì nghiêm mặt đáp: Vào xem thử sẽ ! Ánh mắt nàng chăm chú lối mật thất, dường như xuyên qua bóng tối để thấy bí mật bên trong, lúc đèn dầu rõ ràng tác dụng gì mấy, nàng ước gì đèn pin thì mấy.

 

Sở Vân Chu từ tay nàng nhận lấy đèn dầu, Ta . Rồi im lặng dẫn đường.

 

Chàng nghĩ nếu nguy hiểm, cũng thể bảo vệ nương tử.

 

Bởi vì bây giờ đang là mùa đông, nhiệt độ mặt đất khá thấp, nhưng lạ lùng , nhiệt độ bên lạnh như trong tưởng tượng. Có lẽ vì ở lòng đất, ngược còn ấm áp, mặt đất còn chút nước ẩm ướt.

 

Khi bọn họ cuối cùng cũng tiến bên trong mật thất, cảnh tượng mắt khiến hai vô cùng kinh ngạc. Dọc tường mật thất xếp ngay ngắn một vòng các hòm gỗ, ước chừng hơn mười chiếc rương.

 

Những chiếc rương rõ ràng trải qua tháng năm dài đằng đẵng, lớp sơn bên ngoài đều mất màu sắc vốn , trông vẻ cũ kỹ.

 

Do chôn vùi lâu ngày lòng đất, hơn nữa mặt đất còn nước đọng, những chiếc rương gỗ trông vẻ mục nát, bốn góc bên như sâu gặm, lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng thể sụp đổ. chúng kiên cường vững ở đó, hề ngã xuống.

 

Nương tử, đây là cái gì? Sở Vân Chu những chiếc hòm gỗ lớn , vô cùng kinh ngạc.

 

Đỗ Nhược đó là thứ gì, nàng đoán: Chẳng lẽ là vàng bạc châu báu gì đó chăng? Nàng thầm nghĩ, ai đem đồ đáng giá đặt ở , hơn nữa còn dùng hòm gỗ để đựng, nếu thật sự là như , thì bọn họ phát tài .

 

Nghĩ đến thể là kho báu, nàng liền nuốt nước bọt. Thấy nam nhân còn ngây đó, Đỗ Nhược vội vàng thúc giục: Nhìn gì? Mở xem chứ!

 

Sở Vân Chu hồn, bắt đầu suy nghĩ để mở chiếc rương . Đột nhiên, thấy xẻng sắt đất, liền nhặt xẻng sắt lên, đập vỡ ổ khóa chiếc rương gỗ.

 

Chàng tiện tay mở chiếc rương gỗ, Đỗ Nhược giơ đèn dầu chiếu sáng, lập tức bên trong rương tỏa ánh sáng vàng chói lọi. Nhìn kỹ , thì là một rương đầy ắp những thỏi vàng.

 

Sở Vân Chu kinh ngạc trợn tròn mắt, Nương tử, cái là vàng thật ! Cũng khó trách kinh ngạc như , lớn đến chừng còn từng thấy vàng trông .

 

Đỗ Nhược cầm một thỏi vàng lên, cảm giác nặng trịch trong tay khiến nàng xác định đây là vàng thật, Ừm, quả thực là thỏi vàng thật lẫn , hơn nữa còn cả một rương lớn.

 

Sở Vân Chu vẫn khó mà tin , lão bà tử nhà họ Trần rõ ràng nghèo đến mức cơm ăn, giấu nhiều bảo bối như trong nhà, tại nàng khắp nơi vay tiền vay lương thực?

 

Đỗ Nhược thấy còn mấy chiếc rương gỗ nữa, : Đừng ngây nữa? Mở mấy chiếc rương xem .

 

Sở Vân Chu lời nương tử dặn, lập tức cầm xẻng sắt mở hết từng ổ khóa còn .

 

Đỗ Nhược nóng lòng mở chiếc rương gần nhất, bên trong đầy ắp một rương vàng bạc châu báu, trang sức trâm cài, ngọc bích phỉ thúy trân châu mã não, nhiều đến nỗi nàng dám ước tính lượng.

 

Đỗ Nhược cầm một chiếc lên, soi kỹ đèn dầu, đó là một chiếc vòng tay phỉ thúy nước , thứ nếu đặt ở buổi đấu giá đời , tùy tiện cũng thể đấu giá hàng chục triệu lượng.

 

 

Loading...