Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:16:05
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Nhược chợt nhận hình như quên một việc quan trọng – đó là vẫn đặt tên cho ba con ngựa còn ! Thế là, khi bầy ngựa nghỉ ngơi, nàng cũng thuận thế xuống, chơi đùa cùng chúng.
Con ngựa non đặc biệt năng động, khi những con ngựa khác nghỉ ngơi, nó vẫn ngừng nhảy nhót chạy vòng vòng, ngựa con bám sát theo ngựa . Lúc , thấy Đỗ Nhược một bên, nó liền chạy đến c.ắ.n áo nàng.
Đỗ Nhược phát hiện mấy con đặc biệt cận , ít nhất là thấy nàng liền chạy xa.
Nhìn đàn ngựa khác ở phía xa, nàng quyết định tạm thời vẫn đặt quá nhiều tình cảm chúng.
Dù , nhiều ngựa như nàng cũng thể cưỡi hết, còn định bán chúng đổi lấy bạc, một khi nảy sinh tình cảm , đến lúc đó sẽ khó mà cắt bỏ.
Tuy nhiên, mấy con hãn huyết bảo mã khác biệt. Đỗ Nhược trong lòng kế hoạch rõ ràng, nàng định giữ chúng cho nhà dùng.
Chơi với ngựa con một lúc, nàng mới chú ý thấy cổ ngựa một chòm lông trắng, giống hệt đám mây cuối trời, mà bốn móng ngựa của nó cũng một vòng lông trắng, trông càng thêm phiêu dật như mây trắng. Trong mắt Đỗ Nhược lóe lên một tia kinh ngạc, đột nhiên liền nghĩ một cái tên tuyệt vời.
Nàng đến gần ngựa xuống, nhổ một nắm cỏ non tươi, cẩn thận đưa đến miệng nó, nhẹ giọng : Ta cũng đặt cho nàng một cái tên nhé! Nàng thấy tên Truy Vân thế nào?
Nói xong, nàng nhẹ nhàng vuốt ve cổ ngựa , như thể thể cảm nhận sự ấm áp và mềm mại của nó. Nàng khẽ lặp : Truy Vân. Cái tên ?
lúc , một chuyện bất ngờ khiến Đỗ Nhược thể ngờ tới xảy . Ngựa đột nhiên trở nên cực kỳ hưng phấn, mạnh mẽ bật dậy khỏi bãi cỏ, vui vẻ hí vang, ngừng gật đầu hiệu với Đỗ Nhược.
Đỗ Nhược phản ứng đột ngột của ngựa cho giật , trong lòng khỏi dâng lên một tia nghi hoặc. Chẳng lẽ tên của con ngựa thật sự là Truy Vân ? Thế là nàng thăm dò hỏi: Tên của nàng chẳng lẽ chính là Truy Vân ?
Truy Vân. Đỗ Nhược một nữa khẽ gọi.
Lần , ngựa đột nhiên phát một tiếng hí vang lanh lảnh, như thể đang đáp Đỗ Nhược. Đây là đầu tiên Đỗ Nhược thấy tiếng kêu của nó, trong lòng khỏi dâng trào một niềm vui sướng.
Nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ cái đầu lớn của ngựa , dịu dàng : Đừng kích động ! Ta còn kích động bằng nàng . Trong lòng nàng thầm đắc ý, tự cảm thấy thật sự giỏi đặt tên cho ngựa, những cái tên giàu chất thơ và sức mạnh như Thiểm Điện, Truy Vân, cũng chỉ nàng mới thể nghĩ .
Vì Truy Vân cần chăm sóc ngựa con, Đỗ Nhược tạm thời thể tách chúng .
Do đó, nàng chuyển ánh mắt sang Thiểm Điện, hy vọng thể thiết lập mối quan hệ thiết hơn với nó, đến lúc ngoài sẽ cưỡi Thiểm Điện.
Nàng bầu bạn với chúng chơi đùa một lúc, phát hiện Thiểm Điện hề bài xích nàng, ngược còn thể hiện sự cận nhất định.
Đỗ Nhược thầm nghĩ, lẽ Thiểm Điện bắt đầu chấp nhận . Thế là, nàng lấy hết dũng khí, thử trèo lên lưng Thiểm Điện. Tuy nhiên, điều nàng ngờ tới là Thiểm Điện hừ một tiếng vang dội mặt nàng, lùi một bước, sang chỗ khác.
Đỗ Nhược thấy cũng đành chịu, rõ ràng là nó còn thực sự phục tùng nàng từ tận đáy lòng. Thấy nó như thì cũng cần thiết cưỡi lên gì, tuy chút thất vọng, nhưng nàng hề từ bỏ, sớm muộn gì cũng chinh phục nó.
Ở trong gian suốt một buổi chiều, khi rời khỏi gian, Đỗ Nhược chẳng sống một , nàng chỉ bận rộn.
Nàng định lấy vải mới mua trong tủ , tự may cho một bộ xuân phục, tiện thể cũng may cho Sở Vân Chu một bộ, để khi về thì thể mặc. hình như nàng vẫn cắt may, chắc nhờ hai nàng tẩu giúp đỡ.
Khi nàng mở tủ chuẩn lấy vải, ôm vải , thấy hai nén nguyên bảo rơi từ trong đống vải! Hóa , Sở Vân Chu giấu chúng trong đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-83.html.]
Nàng khỏi mừng thầm vì phát hiện sớm, nếu đem vải về nhà cũ thì khó mà giải thích rõ ràng.
Đây là bí mật của hai bọn nàng, tuyệt đối thể để thứ ba , nếu truyền ngoài sẽ gây rắc rối cho họ.
Nghĩ đến đây, nàng vội vàng cất hai nén nguyên bảo gian. Dù thì, tiền bạc dù để ở cũng an lắm, chỉ gian của nàng là an và đáng tin cậy nhất.
Bỗng nhiên, nàng nhớ lòng đất nhà còn nhiều tài bảo! Lập tức cảm thấy chôn đất cũng an .
Thế là, nàng quyết định chuyển tất cả tài bảo gian, như ai thể tìm thấy.
Nói là , nàng nhanh chóng cầm xẻng, đến sương phòng phía Tây, đóng cửa là bắt tay , nghỉ ngơi chút nào.
Chẳng mấy chốc, nàng thành công thu mười mấy cái rương gian, hơn chục cái rương mới xuất hiện trong hầm biệt thự, nàng mới hài lòng.
Nhìn căn hầm trống rỗng, nàng nghĩ lỡ nhà họ Trần vẫn còn sống sót đời thì ? Sau một hồi suy nghĩ, nàng quyết định san bằng nơi .
Thế là, nàng bắt đầu lấp bùn hầm ngầm, đất thì nàng đào từ trong gian . Vừa cái hố đào trong gian, thể dùng để nuôi cá.
Có hệ thống gian lận là gian , nàng mất nhiều thời gian lấp đầy căn hầm. Sau khi san bằng nơi , nàng mới cảm thấy một chút an , ít nhất sợ mặt đất thể sập bất cứ lúc nào.
Mèo con Kute
Vào gian tắm nước nóng xong, nàng mới bắt tay chuẩn chút đồ ăn cho . Một cũng ăn nhiều món, nên nàng chỉ nấu một bát mì để ăn.
Nàng đang ăn mì, đột nhiên cảm thấy một vấn đề lớn xảy , đó là Sở Vân Chu ở đây, nàng cảm thấy một ăn cơm dường như còn ngon nữa, một cảm giác như về mạt thế.
Sau một đêm ở một , nàng liền xách một cái giỏ về phía nhà cũ.
Mấy Sở Vân Hà đang chẻ củi trong sân, thấy Đỗ Nhược đến thì ngừng tay, : Tam đến .
Đỗ Nhược khẽ mỉm , trông tâm trạng khá : Đại ca, đại tẩu ở trong nhà ?
Sở Vân Hà vội vàng chỉ căn phòng của họ, Tẩu nương của đang ở trong nhà.
Đại tẩu, đến tìm tẩu để cắt may y phục. Đỗ Nhược gọi một tiếng tẩu nương phòng của đại tẩu.
Thấy đại tẩu đang kim chỉ sập, nàng liền đặt cái giỏ lên sập.
Lý Quế Hoa đặt kim chỉ xuống, xuống sập kéo nàng xuống: Tam , y phục ! Lấy vải đây tẩu xem nào.
Đỗ Nhược lấy vải nàng chuẩn trải lên sập, Đại tẩu, chỗ may cho hai bộ y phục, y phục của Vân Chu ca cũng rách , cũng may cho hai bộ.
Lý Quế Hoa vải mới tinh, lập tức đồng ý: Đệ , cứ yên tâm! Tẩu sẽ cắt vải cho thật . Muội xem, Lão Tam nhà hình cũng xấp xỉ Lão Nhị, thì cứ dựa theo Lão Nhị mà cắt, ?
Đỗ Nhược đương nhiên vấn đề gì, lập tức đồng ý.