Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 89: Tiểu hài không dễ lừa

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:16:11
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Họ đến bên quán , lúc bên trong quán một kể chuyện đang kể chuyện, mỗi bàn đều , bên trong đang kể câu chuyện Võ Tòng đả hổ.

 

Đỗ Nhược chợt nghĩ đây chẳng là một nơi để ? Nàng vội vàng hỏi Sở Vân Bạch: Tứ , , tẩu tẩu mời .

 

Sở Vân Bạch đương nhiên , nhưng những nơi như từng , chắc chắn tốn ít tiền bạc. Suy nghĩ một lát, vẫn lắc đầu.

 

Tẩu tẩu, chúng đừng nữa, ở bên ngoài hơn ! Lại cần tốn tiền bạc, chi bằng cứ ở đây .

 

Đệ nghĩ bên ngoài cũng thể , cớ gì trong lãng phí tiền bạc , tiền chi bằng để dành mua đồ ăn.

 

Đỗ Nhược ngờ, đứa trẻ dễ lừa như , thế thì , ảnh hưởng đến kế hoạch của nàng, chẳng gì nữa, nhất định đưa trong.

 

Thấy tiểu nhị quán ở cửa, Đỗ Nhược vẫy tay gọi .

 

Tiểu nhị vắt chiếc khăn tay lên vai hỏi: Hai vị khách quan, mời trong dùng chuyện, mới khai màn, từ đầu sẽ trọn vẹn hơn đó ạ.

 

Đỗ Nhược hỏi: Tiểu ca, kể chuyện trả tiền ?

 

Nàng đến đây lâu như , thật sự từng bên trong.

 

Tiểu nhị : Quán chúng chỉ thu tiền , còn kể chuyện nếu khách cảm thấy , xin hãy tùy ý thưởng một chút, nghĩ nhất định sẽ vui.

 

Lời đều là đáp án Sở Vân Bạch : Tiền bao nhiêu?

 

Tiểu nhị hì hì : Trà hai mươi văn một ấm, còn tặng kèm một đĩa hạt dưa.

 

Hai mươi văn, bàn tay nhỏ của Sở Vân Bạch thò tay áo sờ sờ, tất cả tài sản của cũng chỉ hai mươi văn, khiến lo lắng đến mức hai hàng lông mày nhíu chặt . Tam tẩu mua cho nhiều đồ ăn như , lẽ nào tiền còn để Tam tẩu trả ? Đứa trẻ vô cùng băn khoăn.

 

Mới hai mươi văn tiền chứ hai mươi lạng, trong tay Đỗ Nhược đột nhiên xuất hiện một thỏi bạc vụn, đó nàng ném cho tiểu nhị, và dặn dò: Cho một ấm , tìm cho một chỗ , ngoài đưa thêm một đĩa hạt dưa.

 

Tiểu nhị nhận lấy bạc, lập tức tươi rạng rỡ: Vâng ạ! Khách quan, mời theo .

 

Sở Vân Bạch thấy Tam tẩu trả tiền bạc , lập tức vui vẻ hẳn lên, phấn khích với Đỗ Nhược: Tam tẩu, chúng mau thôi!

 

Đứa trẻ thầm nghĩ, vẫn là theo Tam tẩu nhất, đồ ăn đồ uống, còn xem kể chuyện, đùi của Tam tẩu ôm thật chặt mới .

 

Tuy nhiên, Đỗ Nhược vội vàng kéo , nghiêm túc dặn dò: Tứ , cứ ở trong quán đợi , đừng chạy lung tung. Tam tẩu mua chút đồ dùng cho nữ nhi, nên tạm để ở đây, đợi mua xong đồ sẽ đón .

 

Sở Vân Bạch xong lộ vẻ khó xử, chút do dự trả lời: , nương dặn theo sát tẩu, nơi tẩu quen thuộc, lỡ lạc thì ?

 

Mèo con Kute

Đỗ Nhược trong lòng rõ, sở dĩ bà chồng để đứa trẻ theo, chính là để đứa trẻ thể luôn theo dõi nàng.

 

Chuyện gì mà sợ lạc, chừng chính là sợ lén lút bỏ , bà cũng chẳng nghĩ, nếu thật sự , một đứa trẻ há thể trông chừng . Nếu thật sự ý đó, chừng nàng còn thể bắt cóc luôn đứa trẻ , Đỗ Nhược khỏi cảm thấy bà chồng cũng thật là vui tính.

 

việc nàng sắp quả thật thể để đứa trẻ , thế là, nàng thì thầm với Sở Vân Bạch: Lát nữa về chỉ cần với nương, bà chắc chắn sẽ .

 

Sở Vân Bạch nghiêng đầu, suy nghĩ nghiêm túc về lời đề nghị của Đỗ Nhược. Một lúc , cuối cùng cũng đưa quyết định: Vậy thôi, tẩu tẩu nhớ về thật nhanh đấy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-89-tieu-hai-khong-de-lua.html.]

Nói xong câu , liền nóng lòng chạy về phía chỗ kể chuyện.

 

Lúc , tiểu nhị vẫn ở cửa đợi họ. Thấy Sở Vân Bạch đến gần, liền vội vàng nhiệt tình chào đón: Tiểu ca, mau theo trong !

 

Sở Vân Bạch phấn khích chạy , tìm một chỗ xuống. Chẳng mấy chốc, màn biểu diễn xuất sắc của kể chuyện thu hút, ngừng vỗ tay, tiếng tán thưởng vang lên ngớt.

 

Đỗ Nhược bên ngoài, Sở Vân Bạch đắm chìm đó, mặt lộ nụ an ủi. Sau đó, nàng rời .

 

Ở một đầu khác của chợ, khá nhiều gian hàng bày những lồng nhốt gia cầm, bên trong nhốt gà, vịt, ngỗng và các loại động vật khác.

 

Đỗ Nhược đến đây, quan sát kỹ lưỡng một lượt. Những gia cầm trông khỏe mạnh hoạt bát, lông bóng mượt, nuôi dưỡng cẩn thận.

 

Hôm nay nàng chủ yếu đến vì những vật nuôi , gà, vịt, ngỗng, chó, heo và các loại động vật khác nàng đều thích, hơn nữa còn cả mèo con để bán.

 

ch.ó mèo thể ăn thịt, nên nàng định mua, chủ yếu là vì nàng chăm sóc.

 

Nàng tập trung sự chú ý các loại gia cầm thể ăn thịt khác. Sau khi lựa chọn kỹ lưỡng, nàng mua một ít gà, vịt, ngỗng đang sống nhảy nhót, mỗi loại gia cầm đều mua hai mươi con, còn thì đợi chúng tự sinh sản.

 

Còn heo nhà, nàng mua mười con, mua nhiều vật sống như , cần mấy cái lồng.

 

Thấy chủ sạp bán heo con xe cút kít, Đỗ Nhược hỏi mượn : Đại thúc, xe cút kít thể cho mượn dùng một lát ? Lát nữa dùng xong sẽ trả.

 

Chủ sạp thấy nàng là một cô nương mua nhiều súc vật như , nên vui lòng cho nàng mượn xe cút kít: Ngươi cứ lấy mà dùng, nhưng nhớ sớm trả cho .

 

Dạ ạ! Thế là, khi cảm ơn chủ sạp một phen, nàng đặt mấy cái lồng lên xe cút kít đẩy .

 

Để tránh gây sự chú ý cần thiết, nàng tìm một nơi vắng , lặng lẽ đưa những con gia cầm mua gian của .

 

lồng nhốt, cũng sợ chúng chạy lung tung, nàng định về nhà mới thả chúng . Sau đó, nàng đẩy xe cút kít trở chỗ cũ.

 

Ngày phiên chợ, trong trấn vô cùng náo nhiệt, hai bên đường bày đầy các loại sạp hàng.

 

Có chủ sạp rao bán rau tươi, bày bán đồ thủ công mỹ nghệ tinh xảo, bán các loại đặc sản địa phương.

 

Mọi chen chúc qua , chọn lựa những món đồ ưng ý.

 

Rời khỏi chợ, nàng mới lấy một giỏ táo từ gian . Những quả táo đỏ au, còn tỏa hương thơm quyến rũ, trong mùa xuân vô cùng bắt mắt. Đỗ Nhược lấy vải trắng che giỏ , để tránh quen thấy.

 

Nàng mang chợ, nơi đó là dân làng từ các thôn đến, tiền dư để mua trái cây ăn. Nàng nhắm đến những giàu , tiền, sợ hàng của nàng .

 

Đỗ Nhược xách một giỏ táo, tới khu vực trông vẻ phồn hoa hơn trong trấn. Sở Vân Chu từng dẫn nàng đến đây, tấm da hổ lớn cũng bán ở gần đây.

 

Hai bên đường phố lâu, tửu lầu và các loại cửa tiệm. Nhìn qua đây là nơi các công tử nhà giàu, tiểu thư và phu nhân quyền quý thường lui tới.

 

Nàng dạo khắp cả con phố, cuối cùng tìm một lâu trang hoàng đẽ nhất. Nơi trông khá cao cấp, những đều mặc cẩm y hoa phục.

 

Trong lâu thoang thoảng hương , gian thanh lịch yên tĩnh. Đỗ Nhược tìm một góc xuống, đặt giỏ lên bàn.

 

 

Loading...