Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:16:12
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Nhược tìm một góc xuống, một tiểu nhị về phía nàng, nhiệt tình hỏi nàng cần gì .

 

Khách quan, uống dùng chút điểm tâm?

 

Trà lâu của họ là nơi các công tử, tiểu thư đường dừng chân nghỉ ngơi, trò chuyện. Nói đến thì đều sẽ gọi một ấm và vài món điểm tâm. Hắn thấy trang phục của cô nương , đến để nghỉ chân uống .

 

Thấy tiểu nhị đang đ.á.n.h giá , Đỗ Nhược lấy lạ. Y phục nàng tuy rách, nhưng với cách ăn mặc cũng giống thể chi tiêu vài lượng bạc một .

 

Nàng khẽ mỉm với tiểu nhị, nhấc giỏ từ đất lên đặt bàn: Không cần , đến đây việc khác.

 

Nàng chỉ giỏ, vén tấm vải che lên, để lộ những quả táo bên trong, cùng với một ít nho khô và một gói lạc rang.

 

Nàng : Ta vài quả táo tươi ngon và ít đồ khô. Xin hỏi chưởng quỹ của các ở đây ? Ta bàn với ông một mối ăn.

 

Tiểu nhị thấy, mắt liền sáng lên, đây đúng là đồ ! Chưởng quỹ đang lo cửa tiệm trái cây tươi để bán.

 

Tiểu nhị lập tức đổi thái độ, nở nụ tươi rói, Có, , cô đợi một lát, tìm chưởng quỹ ngay đây. Nói xong, chạy phía tìm chưởng quỹ.

 

Đỗ Nhược thấy phản ứng của , ngay là đến đúng chỗ . Những công tử, tiểu thư phu nhân khi uống chiều xong, chắc chắn sẽ ăn một ít điểm tâm, ăn xong điểm tâm thì cũng ăn hoa quả. Táo là vật quý hiếm, sợ bán .

 

Không lâu , một nam nhân trung niên bước tới, ông đ.á.n.h giá Đỗ Nhược, hỏi: Vị cô nương , ngươi mối ăn bàn với ? Có hàng gì thì mở cho xem.

 

Đỗ Nhược thấy ông chuyện vòng vo, bản cũng từ tốn đáp thẳng: Ta mang tới một ít táo nhà trồng, vị ngọt giòn mọng nước. Ta bán những quả táo cho quý tiệm, đến lúc đó các thể dùng điểm tâm hoặc nguyên liệu cho đĩa trái cây.

 

Chưởng quỹ thấy giỏ táo bàn nàng, đỏ au, trông thật sự đặc biệt hấp dẫn, khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Vì quá đỗi kinh ngạc, ông còn kịp nghĩ ở nơi loại cây ăn trái như .

Mèo con Kute

 

Đỗ Nhược cầm một quả táo đưa cho ông , Chưởng quỹ, ông nếm thử , nếu thấy ngon, đến lúc đó hãy xem xét chuyện ăn đáng bàn .

 

Chưởng quỹ lau tay đưa tay nhận, cầm lấy xong còn kịp nghĩ đến việc rửa, vội vàng c.ắ.n một miếng, nhai nhai quả nhiên hương vị tồi.

 

Ông gật đầu : Ưm, quả thật ngọt. hàng của ngươi bao nhiêu? Chút thì đủ.

 

Ông rằng những vật quý hiếm như thế xuất hiện, chắc chắn sẽ bán hết ngay lập tức, chút còn kịp nếm hết .

 

Đỗ Nhược , chưởng quỹ hỏi đúng điều nàng đang nghĩ, liền : Hàng ở chỗ thể cung cấp lâu dài. Nếu ông thật lòng hợp tác, còn thể cung cấp nhiều loại trái cây khác nữa.

 

Hiện tại nàng chỉ định bán mỗi thứ , bởi vì bán thứ khác mùa , khó tránh khỏi sẽ nghi ngờ.

 

Chưởng quỹ suy nghĩ một chút, cảm thấy mối ăn quá lợi cho , cần cân nhắc liền đồng ý. Thật sảng khoái, chúng hãy bàn giá cả.

 

Đỗ Nhược : Đừng vội, còn thứ khác.

 

Nàng lấy một gói lạc, một gói nho khô từ trong giỏ, từ túi vải bốc một nắm nho khô, Còn thứ nữa, gọi là nho khô, là nho phơi khô. Chưởng quỹ nếm thử xem.

 

Chưởng quỹ tuy từng nho khô là gì, nhưng ông nho, hai thứ giống .

 

Nhận lấy nho khô Đỗ Nhược đưa tới, ông nếm thử một hạt, ngọt, quá ngọt , còn ngọt hơn cả đường trong tiệm ông . Lập tức hỏi: Nho khô bao nhiêu?

 

Đỗ Nhược nhanh chậm đáp: Tạm thời hơn một trăm cân, ông lấy bao nhiêu?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-90.html.]

Chưởng quỹ ha ha lớn, Đây là đồ đó! Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.

 

Thấy lạc, ông chủ động nhón hai hạt, bóc vỏ bỏ miệng, nếm hương vị xong, liên tục mấy tiếng thơm.

 

Đây là đồ khô, bán kèm với điểm tâm chắc chắn sẽ bán chạy, hơn nữa để lâu cũng hỏng. Chưởng quỹ đương nhiên lấy hết, nếu bán cho nhà khác, chẳng sẽ tranh giành ăn ?

 

Lại sợ nàng còn bán cho nhà khác, ông liền bổ sung một câu: Cái gì mà nho khô với lạc , đều đưa hết cho ! Ta lấy hết.

 

Đỗ Nhược ngờ mối ăn dễ dàng đến , chỉ là thành công , còn xem chưởng quỹ giá thế nào. Nếu giá cả khiến nàng hài lòng, thì mỗi mùa sẽ các loại trái cây khác cung cấp. Còn nếu cố ý ép giá nàng, thì xin , chỉ thôi.

 

Rất nhanh, Đỗ Nhược bước từ lâu, giỏ táo tạm thời để lâu. Nàng còn tìm một nơi vắng để lấy thêm hai túi táo . Sau cứ mỗi chợ sẽ đưa hàng một . Nho khô mắt lấy một trăm cân, lạc hai trăm cân. Hai thứ đợi nàng hàng mới đưa đến.

 

Táo chưởng quỹ mua của nàng tính theo từng quả, một quả năm văn tiền. Giá tuy ít hơn nàng dự tính, nhưng ở trấn , thể bán giá đó .

 

Nho khô hai mươi văn một cân, lạc rang tám văn một cân. Nàng cũng bán lỗ , dù cũng tốn vốn, tạm thời cứ bán . Nếu lỗ, nàng thể đến huyện thành hoặc nơi xa hơn để xem xét, cũng nhất thiết bán ở mỗi tiệm .

 

Đỗ Nhược đến một nơi vắng , lấy hai bao tải táo. Nàng chạy hai chuyến mới đưa cả nho khô và lạc đến lâu.

 

Nàng ngờ mối ăn đầu tiên dễ dàng như . Sau khi thanh toán, Đỗ Nhược rời khỏi lâu, ngoái đầu lâu, ghi nhớ tên tiệm.

 

Sau khi rời , nàng nghĩ đến việc lấy rau trong gian bán. Trà lâu chắc chắn sẽ nhập những thứ , nên nàng đến tửu lầu.

 

Không xa lâu một tửu lầu, Đỗ Nhược nhanh chóng đến cửa tửu lầu, xem xét cách trang trí bên trong và tình hình khách khứa. Chỉ những nhà ăn lẽ mới cân nhắc mua rau tươi, còn những nhà ăn mua về nếu bán thì ? Nàng cũng phí công một chuyến.

 

Tiểu nhị thấy một cô nương ở cửa, nhiệt tình chào hỏi.

 

Cô nương, đến ăn cơm ! Món ăn ở đây của chúng là ngon nhất trấn đó, đúng là tìm đúng chỗ !

 

Tiệm của họ ăn , tiểu nhị cũng đặc biệt tự tin.

 

Đỗ Nhược , thẳng: Hôm nay đến ăn cơm, một ít rau tươi, hỏi tửu lầu các nhập .

 

Tiểu nhị ngẩn một lát, : Cô nương, rau của tửu lầu chúng đều nhà cung cấp cố định .

 

Đỗ Nhược ngờ còn thương nhân chuyên giao rau củ, nàng tự tin rau của , tin hàng của ai thể tươi bằng của , liền : Rau của tươi, tuyệt đối thua kém rau của các .

 

Tiểu nhị nghĩ bụng, là cứ xem thử, rau của họ gần đây quả thật tươi lắm, khách hàng than phiền mấy là rau mùi hôi. Nếu rau tươi, thể giới thiệu cho chưởng quỹ.

 

Vậy thì cô cứ cho xem !

 

Muốn xem là thôi, Đỗ Nhược vén tấm vải giỏ , những cây cải trắng bên trong non tơ mơn mởn, xanh biếc, bên cải trắng còn vài củ cải lớn, một ít khoai tây, hơn nữa rễ còn dính chút đất, là mới nhổ từ đất lên.

 

Tiểu nhị mắt sáng bừng, Cô nương, rau của chất lượng tồi chút nào, đưa tìm chưởng quỹ của chúng , để ông xem thử, nhập còn ông quyết định.

 

Đỗ Nhược thở phào nhẹ nhõm, vội vàng theo .

 

Trong gian của nàng nhiều nhất chính là củ cải, cải trắng, khoai tây.

 

Cũng chỉ những thứ mới thể mang bán mùa , nên hôm nay nàng chỉ định bán những thứ .

 

 

Loading...