Cố Lệ trừng mắt chằm chằm bọn họ: "Mấy đứa con hoang ăn h.i.ế.p con là nhà ai?"
"Tiện nhân, mày mắng ai là con hoang!" Lý Chiêu Đệ nóng nảy .
"Bang!"
Một tiếng tát thật lớn vang lên, má Lý Chiêu Đệ hiện một vết tát, sắc mặt co quắp, thể thấy lực một tát của Cố Lệ thực sự nhỏ!
"Mày dám đánh tao?" Lý Chiêu Đệ che mặt, thể tin tưởng cô.
Cố Lệ liếc cô : " đánh cô thì , đánh cô còn chọn ngày ?"
Lý Chiêu Đệ la lên một tiếng: "Tao liều mạng với mày!" Sau đó giống như con trâu điên xông lên .
Làm Cố Lệ thể sợ cô ? Cô đưa chân đá ngay bụng cô , đá cô cho đến khi cô ôm bụng kêu lên đau đớn, nhưng mà Chiêu Đệ cũng nảy sinh ác độc, định đưa móng vuốt túm mặt Cố Lệ, nhưng Cố Lệ túm đầu tặng thêm hai cái tát!
"Cô ngốc ? Tại cô còn yên ở đó!" Lý Chiêu Đệ đánh , đành rống to với Lâm Thúy Hồng.
Lâm Thuý Hồng cũng là lợi hại, nơi thể cho phép Cố Lệ càn ở trong nhà như , vì thế liền xông lên.
Cố Quyên lo lắng đến mức nhanh chóng đặt Nhị Bảo xuống đến giúp đỡ!
"Chị cả, chị đừng tới đây, con trai bọn họ bắt nạt con trai em, em đang đòi công bằng cho con trai , liên quan gì đến chị!" Cố Lệ trực tiếp đẩy chị gái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-102.html.]
Đừng cô mảnh mai yếu ớt, thực sức lực của cô lớn, Cố Quyên cô đẩy đến mức loạng choạng.
Cố Lệ lấy một chọi hai, mặc dù mu bàn tay vẫn còn vài vết máu, nhưng cũng chỉ thế mà thôi, Lâm Thúy Hồng cùng Lý Chiêu Đệ đều cô đánh rạp đất.
"Dì hai đứa nhỏ, cô đang cái gì, cô là tới nhà họ Vương chúng diễu võ dương oai ?" Vương lão thái khoan thai tới muộn, thấy hai con dâu đánh quỳ rạp mặt đất, lập tức nổi giận mắng chửi.
Cố Lệ lạnh: "Thím Vương, hai đứa con trai của qua cửa liền bắt nạt lớn, bọn họ là trẻ con thể ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ mà hai là , mà dạy con trai , thể bỏ qua cho bọn họ ? Cố Lệ cũng là cục bột, đàn ông của là một tài xế sai, ở nhà nhưng trong nhà còn mấy em, nhà họ Vương các ngươi đánh thì cứ một tiếng, đây liền về quê kêu tới tính sổ cùng các , nhà quê bản lĩnh gì lớn, nhưng họ vẫn sức lực để đánh !"
Bà Vương đều cho nghẹn họng.
"Lần khi mắng ai đó, tiên nên tự cân nhắc khả năng của , chút năng lực như mà cũng dám động thủ, cũng dám mắng ?" Cố Lệ mỉa mai liếc mắt Lâm Thúy Hồng cùng Lý Chiêu Đệ đang nâng đỡ lẫn .
Lâm Thúy Hồng cùng Lý Chiêu Đệ đều tức giận đến mức thể nên lời!
thật đúng là đừng Cố Lệ eo thon, khuôn mặt dịu dàng như con dâu mới cưới, nhưng sức lực của cô lớn, động tác cũng thực sự linh hoạt, hai bọn họ thể đánh , chỉ cào một chút!
"Còn chuyện gì? Nếu chuyện gì thì ." Cố Lệ nhàn nhạt : "Chị cả, tiễn em ngoài, ai dám bắt nạt chị cứ với em một tiếng, em nhà đẻ còn nhỏ, bao nhiêu sức lực nhưng chị vẫn còn chị em, chị em trong nhà chỗ dựa cho chị cả!"
Nói xong, liền đẩy xe đạp , đặt Đại Bảo cùng Nhị Bảo lên xe ngoài.
Cố Quyên vội vàng nắm tay Hiểu Nguyệt cùng Hiểu Tinh tiễn em gái, hai chị em một lúc mới dừng .
Cố Lệ lúc mớ dịu giọng : "Hôm nay em xúc động, nhưng hiếm khi gặp dịp như , nếu thu dọn hai bọn họ, em sẽ nén lửa giận trong lòng!"