"Gầy gì? Không hề gầy nhé, những tham gia quân ngũ như bọn họ đều dáng như , cũng giống như rể thứ hai của em, chờ cởi quần áo thì em sẽ , thật sự giỏi giấu thịt!" Cố Lệ .
Gương mặt của Cố Quân đỏ thẫm: "Chị, chị bậy bạ gì ."
Cố Lệ , cũng trêu chọc cô nữa: "Được , trở về ."
Cố Quân do dự : "Chị, cái nhỉ?"
"Còn cần hỏi ? Em chị như , còn thể coi thường ? Không thấy thím Trần bảo , còn luyến tiếc rời , dù cũng còn trẻ trung nữa, cũng cưới vợ , gặp em xinh tươi như hoa như ngọc thế , nổi cũng thể hiểu ."
Cố Quân đỏ mặt: "Nào khoa trương như chị .”
Cố Lệ : "Được , trở về , ngày mai em xin nghỉ, cũng sắp xếp cho các em đến nhà ăn một bữa cơm."
Ở thời đại xem mắt đều là như , ăn bữa cơm là cơ bản đính ước xong, còn việc kết hôn thì thật thể trễ một chút cũng .
Cố Lệ về quầy hàng bên thì thấy thím Trần đang chờ ở đây.
"Thím Trần, Đông Sinh ?" Cố Lệ hỏi.
"Thím bảo nó về ." Thím Trần , đó hỏi ý nghĩ của Cố Quân, trúng ? Nếu là trúng thì thể đính ước , con trai của bà nghỉ mấy ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-109.html.]
"Hôm nay cháu về nhà một chuyến xem thử ngày mai ba của cháu rảnh , nếu rảnh thì đến cùng ăn một bữa cơm? Không bên thím thời gian ?" Cố Lệ cũng dong dài, dù em gái của cô cũng ý, thì cần cố ý nâng giá, dù đối phương điều kiện và mặt đều , nếu cuộc hôn nhân thành công thì thật sự quá .
Thím Trần vui mừng: "Có thời gian, buổi sáng ngày mai thím đây hỏi thời giờ nhé? Người nhà hai bên cùng xuống ăn một bữa cơm!"
"Được ạ." Cố Lệ đồng ý, cô Trần Đông Sinh xin nghỉ mấy ngày, nếu thể đính hôn thì cũng thể ở cùng em gái của cô một hai ngày đúng ?
Sau khi tan , Cố Lệ qua lớp học mầm non đón Đại Bảo, dẫn theo Đại Bảo cùng qua nhà đẻ.
"Sao dẫn Đại Bảo đây giờ , nấu cơm , phần của các con, khi tới cũng thông báo một tiếng." Mẹ Cố thấy hai con các cô đến thì lập tức như .
Cố Lệ khẽ nhếch khóe miệng lên, , đây chính là ruột của cô ở đời !
"Yên tâm , hai con bọn con tới cọ cơm, nhà bọn con cũng ." Cố Lệ ha hả .
"Bà ngoại, bà chê Đại Bảo ?" Đại Bảo bà ngoại của hỏi.
Dù Cố cực phẩm thật, nhưng vẫn cách dỗ bọn nhỏ, bà ôm Đại Bảo và : "Sao bà ngoại thể chê Đại Bảo đáng yêu ? Là bà ngoại bắc nồi cơm lên , đang nấu, các cháu tới cũng thông báo một tiếng, nếu thông báo thì chắc chắn bà ngoại sẽ nấu thêm phần của bọn cháu."
Lúc Đại Bảo mớ lòng: "Chúng cháu về nhà ăn cơm ạ, hôm nay bà nội của cháu mua tôm lớn, một con lớn chừng ạ!" Thằng bé khoa tay múa chân một chút.
Mẹ Cố thèm vô cùng, trừng mắt liếc con gái: "Con tôm lớn như con lấy một ít đây cho em trai của con ăn!"
Cố Lệ xua tay, "Mẹ tào lao ít thôi, con đây là chuyện quan trọng, xong sẽ lập tức dẫn Đại Bảo về nhà, đỡ ăn gạo của ."