Xuyên Thành Người Vợ Nũng Nịu Của Quân Nhân - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-03-30 00:30:59
Lượt xem: 199

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm đó về nhà, cô gặp cả Hàn ở quê thành phố.

"Anh cả?" Nhìn thấy Hàn Văn Đạt, Cố Lệ bất ngờ.

"Em dâu bảy." Hàn Văn Đạt mỉm gật đầu với cô.

Cố Lệ : "Anh cả thời gian để thành phố ?"

Mẹ Hàn nhỏ giọng : "Anh cả con thành để bán nhân sâm!"

"Bán nhân sâm?" Cố Lệ ngạc nhiên, chẳng lẽ sức mạnh của nữ chính Hàn Thủ Yến vẫn còn?

"Thằng bé Thủ Binh lên núi kiếm củi, ngờ gặp một gốc cây nhân sâm, nó đào lên đến lung tung, cũng bán bao nhiêu tiền?" Hàn Văn Đạt ngượng ngùng lấy một bao nhân sâm .

Cố Lệ ngờ, Hàn Thủ Yến đào mà chính là do Hàn Thủ Binh đào ?

Hàn Thủ Yến là con gái cả của chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn, còn Hàn Thủ Binh là con trai út của Hàn Văn Đạt, năm nay cũng mười ba tuổi.

Trong cốt truyện, Hàn Thủ Binh vốn định tham gia kỳ thi đại học, chỉ điều vẫn thể thi đậu dù thành tích học , cuối cùng chỉ thể công nhân xây dựng, kết cục chính là vì công trình xây dựng ăn xén nguyên liệu, khiến té ngã trực tiếp mất mạng. Xem là một vận khí đen đủi, nhưng lúc thể đào nhân sâm?

Ngược , Hàn Thủ Yến vận khí may mắn, nhưng mấy ngày nay cho đến lúc vẫn tin tức gì...

"Lệ Lệ, chỗ con là cửa hàng tổng hợp, con cảm thấy gốc nhân sâm thể bán ?" Mẹ Hàn thấp giọng hỏi.

Cố Lệ gật đầu. "Chắc bán , quan trọng là tiền nhiều ít mà thôi." Cô về phía Hàn Văn Đạt: "Anh cả, nếu tin, cứ giao nhân sâm cho em, chiều nay em sẽ đem nó đưa qua cửa hàng tổng hợp hỏi một chút, xem ai cần , bán bao nhiêu tiền em sẽ giao bấy nhiêu, cũng lấy của một đồng nào."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-114.html.]

"Em dâu bảy cũng cần lời khách sáo như ." Hàn Văn Đạt vội lắc đầu, cũng đưa nhân sâm cho cô: "Làm phiền em dâu ."

"Anh cả đừng khách sáo."

Cố Lệ nhận lấy, Hàn Văn Đạt ở ăn cơm trưa cũng vội trở về, hôm nay xin nghỉ một ngày, ở cùng một chút.

Cố Lệ cầm nhân sâm bỏ trong "Đào Bảo” trực tiếp đưa cho hai mươi đồng.

Giá cũng tính cao, nhưng cũng thấp, dù thằng nhóc Hàn Thủ Binh cũng quý trọng đồ vật chút nào, đào cây sâm đến nát bét, còn ít râu của nhân sâm, Cố Lệ để dùng pha , chỉ bán phần quan trọng.

dù như thế thì hai mươi đồng cũng ít.

Vào lúc ba giờ, Cố Lệ một tiếng với Lý Hồng Hà, vội đưa hai mươi đồng cho Hàn Văn Đạt, cũng mau trở về, cần chờ cô tan ca, để trở về ban đêm sẽ an .

"Bán hai mươi đồng?" Hai mắt Hàn Văn Đạt sáng bừng, thật sự quá bất ngờ.

Hai mươi đồng ở năm 1966 cũng tiền nhỏ, một tháng tiền lương của Cố Lệ cũng bao nhiêu.

"Cũng nhờ may mắn gặp khách hàng đang cần, trả tiền cũng sòng phẳng, cả chê em bán ít tiền là vui ." Cố Lệ .

"Không ít, ít." Hàn Văn Đạt thật: "Anh còn nghĩ cũng chỉ thể bán mười lăm đồng là cao lắm ."

"Cha ở nhà, cả và chị dâu nhớ chăm sóc cho cha nhiều một chút, chờ cho Văn Hồng thời gian trong mấy ngày nghỉ, em sẽ để chở Đại Bảo và Nhị Bảo về thăm cha." Cố Lệ .

"Được!" Hàn Văn Đạt gật đầu.

Loading...