mà những lời , Hàn Văn Hồng gấp chờ nổi trở về, chuyến chính là một tháng, nhớ nhà. Vội vàng đuổi đường đêm, xem như ngay lúc chạng vạng về đến huyện thành.
Bởi vì nhà Từ Trường Thắng việc, nên Hàn Văn Hồng đưa về nhà , đó mới dự định lái xe về đội vận chuyển, kết quả xe mới đầu, còn lái thấy Từ Trường Thắng cửa tái mặt chạy .
"Văn Hồng, , bệnh viện, nếu vợ xảy chuyện gì thì và sẽ yên !"
Từ Trường Thắng cắn răng . Hàn Văn Hồng sửng sốt một chút, hai lời lập tức lái xe chở đến bệnh viện, đường cũng hỏi:
"Xảy chuyện gì? Vợ sinh ?"
"Trước khi chạy xe dặn dò , qua bên , hỗ trợ chăm sóc một chút, kết quả đây ở còn lén lút trộm đồ trong nhà, lén đưa tiền cho ! Vậy mà còn cãi với vợ , vợ tức giận nên động thai, còn chảy nhiều máu!"
Từ Trường Thắng cắn răng . Những điều đều là hàng xóm lôi kéo cho . Hàn Văn Hồng nhíu mày, nhưng dù cũng là việc nhà , cho nên cũng gì, đưa đến bệnh viện mới :
" về đây."
"Cảm ơn!" Từ Trường Thắng .
Hàn Văn Hồng gì, lái xe trở về bộ phận vận chuyển, đó xach túi đồ rời khỏi phộ phận vận chuyển trở về nhà, lúc về đến nhà cũng 8 giờ mấy, gần 9 giờ . Như Hàn, Đại Bảo và Nhị Bảo thì ngủ , còn Cố Lệ là mới về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-121.html.]
Mỗi ngày chiều tối cô đều ngoài bận việc một hai tiếng đồng hồ, thể bán mấy cân trứng gà cùng với hai mươi mấy cân lương thực, nhiều lắm, nhưng cũng là một phần thu , cô tiêu tiền ăn xài phung phí như , nên kiếm một ít trở về ? Bởi vì đều bán theo giá thị trường cho nên dễ bán.
Cho nên lúc Hàn Văn Hồng trở về, thật Cố Lệ mới tắm rửa xong, vẫn còn mùi thơm của xà phòng, đang chuẩn ngủ thì tiếng Hàn Văn Hồng gọi cửa ở bên ngoài. Cố Lệ sửng sốt, đó là vui vẻ, đây mở cửa thì thấy .
Đón ánh trăng, đàn ông cao gầy cầm một bao bố ở tay, ánh mắt cô chằm chằm, gương mặt tuấn tú của mang theo vẻ dịu dàng ấm áp. Cố Lệ nhấp miệng : "Về ?"
"Về ." Hai mắt của Hàn Văn Hồng chuyên chú, yết hầu giật nhẹ, trầm thấp .
"Đói bụng ? Em nấu cho chén mì." Cố Lệ xoay phòng bếp bận việc. Cô sẽ cần thừa nhận thấy đàn ông là sẽ loại cảm giác tim đập gia tốc như hươu chạy , cho nên cô mau chóng trốn trong phòng bếp bận việc.
Mẹ Hàn ngủ sâu, cũng tiếng động, hơn nữa đèn dầu trong phòng khách vẫn còn sáng, thì quả nhiên thấy con trai của . "Lão thất? Đói bụng đúng , nấu cho con chén mì nhé?" Bà Hàn vui vẻ .
Hàn Văn Hồng mỉm : "Mẹ nghỉ ạ, Lệ Lệ nấu mì cho con ." "Mẹ còn buồn ngủ như ." Bà Hàn xuống: "Lúc chạy xe thuận lợi ?"
"Thuận lợi ạ." Hàn Văn Hồng gật đầu: "Lần bọn con chạy đến nhiều nơi, cho nên mới về trễ hơn hai ngày, nhưng mà bọn con nghỉ ba ngày."
"Được, con ở đây với Lệ Lệ, bế Đại Bảo và Nhị Bảo qua ." Bà Hàn dậy .
Hàn Văn Hồng cũng e lệ, đây giúp đỡ , trong giấc mộng, hai đứa nhỏ chuyển đến giường bà nội, hai em ngủ say như lợn, chút phản ứng nào. Cố Lệ bưng một chén mì trứng tới thì thấy cảnh , khuôn mặt lập tức đỏ ửng, gì !