"Hiểu Nguyệt, Hiểu Tinh, các cháu đừng sợ, dì hai cứu các cháu ngoài!"
"Dì hai!" Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh đều gào thành tiếng, còn giãy giụa lên, kết quả hai chị em sặc đến mức còn sức lực bước .
"Đừng sợ, đừng sợ, dì hai ở đây!" Cố Lệ ôm hai chị em chuẩn chạy ngoài, kết quả một cây cột bên cạnh đột nhiên nện xuống. Cố Lệ phản ứng nhanh ôm hai chị em né tránh, Hiểu Nguyệt sợ hãi hét lên một tiếng, còn Hiểu Tinh thì dọa ngất xỉu . Cố Lệ định tinh thần, vội vàng ôm hai chị em chạy ngoài.
"Ra , !" Những vây xem ở bên ngoài ngạc nhiên kêu lên.
"Mau nhường đường, nhường đường một chút!" Cố Lệ bế hai đứa nhỏ trực tiếp đẩy đám , đến một đất trống ai mới thả hai chị em xuống. Cô đặc biệt xem xét tình hình của Hiểu Tinh, thấy cô bé chỉ ngất xỉu, cũng vấn đề gì, lúc Cố Lệ mới thở phào nhẹ nhõm một . Hơi thở căng chặt cũng thở ngoài, cả lập tức mềm nhũn mặt đất.
"Dì hai!" Hiểu Nguyệt bò đây cô với ánh mắt quan tâm.
"Đứa trẻ ngoan, dì hai , chỉ là chân chút mềm." Cố Lệ xoa gương mặt của cô bé.
Những hàng xóm bên cạnh cũng sôi nổi : "Dì hai bọn nhỏ, thật sự là cô cứu hai chị em bọn họ, nếu cô tới đây thì cũng ai nhớ đến hai chị em , thật là hù c.h.ế.t mà!"
Cố Lệ nghỉ ngơi một chút mới : "Làm phiền nhường đường một chút, đưa Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh đến bệnh viện khám thử."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-141.html.]
Mọi lập tức giúp đỡ bế Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh lên xe đạp, cũng dặn dò Hiểu Nguyệt ôm chặt em gái. Hôm nay Cố Quyên ngoài bao lâu thì cảm giác tim đập liên hồi, giống như chuyện gì sắp xảy . Thật sự là bởi vì cảm giác càng ngày càng mãnh liệt, Cố Quyên nhịn nên chạy trở về, nửa đường thì thấy bên hướng nhà họ Vương làn khói bốc lên thật cao. Sắc mặt của Cố Quyên lập tức đổi, chạy như điên trở về nhà. "Người nhà họ Vương thật sự quá tàn nhẫn, nhiều như đều bỏ chạy hết, thế mà một ai quan tâm đến chị em Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh!"
"Nói đúng lắm? Nói thế nào thì hai chị em bọn họ cũng là con gái ruột của Vương Vinh mà!"
"Cũng đúng, lửa lớn như , ai mà để ý đến mạng chứ?" "A!" Một tiếng hét bén nhọn chói tai vang lên, chỉ trỏ bàn tán, Cố Quyên giống như nổi điên, chạy trong nhà đang rực lửa sợ hãi .
"Mau kéo !" Hàng xóm vội vàng .
"Đừng kéo , đừng kéo , cứu con gái của , cứu con gái của !" Cố Quyên giống như điên .
"Cô sống nữa , lửa lớn như , cô xông chỉ mất mạng mà thôi!"
" , lửa lớn như đừng cứu , cô sẽ lửa nuốt chửng đó!" Những hàng đều lôi kéo cho chị .
"Các cho , các cho , con gái của còn ở bên trong, con gái của còn ở bên trong đó, bọn họ nhốt ở trong phòng, bọn họ , bọn họ , cứu bọn họ, cứu bọn họ!" Cố Quyên lóc giãy giụa .
Lúc bọn họ mới nhớ tới, sôi nổi an ủi : "Không việc gì, việc gì, Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh cứu , cô đừng lo lắng, hai chị em bọn họ đều cả!"