Ăn uống no đủ liền cảm thấy mệt nhọc, Đại Bảo và Nhị Bảo bà nội của bọn họ dẫn về phòng ngủ, Hàn Văn Hồng thì phòng dùng thùng gỗ tắm rửa một cái, đó mới xán tới gần vợ .
"Tình hình ở quê nhà như thế nào?" Hai vợ chồng bận việc xong xuôi, Cố Lệ mới lười biếng hỏi.
"Lương thực vô cùng khan hiếm, lúc chở lương thực đó trở về, cha và ba trai đều vui mừng, chị tư và chị năm cũng , chờ đợi chuyện trôi qua, chị tư và chị năm thành thăm em và ." Hàn Văn Hồng ôm vợ .
"Cứ để cho bọn họ tới." Cố Lệ gật đầu, đẩy : "Người của nóng thế, đừng ôm em như ."
"Vợ ơi, mới em cũng như ." Hàn Văn Hồng . "Chết bầm." Cố Lệ nhẹ tay đ.ấ.m một cái.
Hàn Văn Hồng vô cùng thích cô vợ xinh của , xoay , thứ hai lên. Con trâu bắt đầu chăm chỉ cần củ cày ruộng thứ hai, chính là cày cấy địa bàn phì nhiêu của nó.
Lúc trở về, Hàn Văn Hồng cũng theo Cố Lệ dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo trở về nhà đẻ. Bởi vì kiếm lời của cô một tiền, nên Cố Lệ mang theo ít đồ vật trở về nhà đẻ. Ngoại trừ chai rượu như thường lệ mang một lọ , còn đường trắng, đường đỏ mỗi thứ một bao, cùng với hai cân trứng gà, cái là mang qua cho nhà thêm đồ ăn. Mà bọn họ đây ăn cơm còn tự mang theo năm cân lương thực đây, nhưng chắc chắn ăn hết năm cân, nhiều lắm chỉ ăn hai cân, cũng chỉ Hàn Văn Hồng là lượng cơm lớn một chút.
Mấy thứ khi mang đến, đừng cha Cố tươi đầy mặt, mà ngay cả Cố vốn dĩ tính sổ với con gái cũng sắc mặt dịu hơn. Con bé c.h.ế.t tiệt , mặc dù thật sự bà tức giận, nhưng mà thể , trong mấy cô con gái, chỉ cô là bỏ mua đồ cho nhà đẻ, xem mấy thứ mang đây , mấy khác thể so sánh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-181.html.]
Cố Lệ giúp đỡ , thấy bà vẫn là gương mặt đó, cô : "Mẹ, xem , đây là con lén chuẩn cho , để mặc đổi, con thấy đôi giày chân sửa đến mức thể sửa nữa , đừng luôn chăm lo cho cha và em trai của con, đôi khi cũng yêu thương bản một chút."
Mẹ Cố đôi giày cô lấy , sắc mặt mới dịu xuống lập tức nổi giận liếc mắt cô một cái: "Hiện tại là lúc nào mà con còn giày cho ?"
"Lần con thấy liền ghi nhớ trong lòng, đương nhiên cho ."
Lúc Cố mới bỏ qua chuyện : "Bên chị cả và em ba của con thế nào, mấy ngày nay cũng thấy bọn họ về nhà đẻ, thật là phí công nuôi dưỡng bọn họ."
"Bọn họ trở cũng là hiếu thuận, là thêm phiền toái cho nhà đẻ, nếu trở thì đến lúc đó để thấy bọn họ như thì sẽ đành lòng. Lần con qua bên đó xem thử, Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh suýt chút nữa đói ngất xỉu, dọa con sợ nhảy dựng, cách nào đành chia một ít lương thực cho chị cả chống đỡ." Cố Lệ .
Mẹ Cố vội vàng : "Vậy việc gì chứ?"
"Vẫn chịu đựng ." Cố Lệ bèn : "Mấy ngày nay đều dễ dàng, ngay cả nhà ăn của đơn vị em ba cũng đóng cửa từ nửa tháng , lấy lương thực."
Mẹ Cố hiểu rõ ở bên ngoài lương thực thiếu thốn đến trình độ nào, gật đầu gì.
"Con thấy gần đây Quốc Đống cũng ốm, xem trong nhà cũng khá nhiều lương thực nhỉ?" Cố Lệ cô.