Cố Lệ vì đánh gãy chân em trai nên chuẩn ít thứ, ở bên trong máy của Đào bảo tìm kiếm mới nó còn tinh thông kỹ thuật nối xương, đánh gãy vẫn thể nối trở về, vì thế cô quyết định tay. Cô chính là để cho Cố Quốc Đống cái gì là trời cao đất dày.
Hôm nay cô liền xổm để canh Cố Quốc Đống, xổm dễ dàng một chút nào cả, khi thấy em trai tách với đám bạn , cà lơ phất phơ mà về phía nhà , bộ dáng của thật là gợi đòn mà, Cố Lệ thấy chỉ lạnh. Cô trực tiếp hạ lệnh cho máy, tiên tẩn cho một trận, đó đánh gãy hai chân của !
Tuy nhờ máy nối xương thì sẽ tốn một tiền, nhưng tiền cô nguyện ý bỏ , chỉ cần để Cố Quốc Đống lợi hại là .
Cố Quốc Đống ngờ sẽ đánh đến như ? Người đàn ông từ đến, cũng quen đối phương, thế mà chào đón bằng một cú đ.ấ.m mặt , đó là quyền đ.ấ.m cước đá khiến kêu hét thảm thiết ngừng, xin đàn ông đó tha mạng, nhưng vẫn hết, hai đùi đối phương đánh gãy, lúc tiếng hét thảm thiết của Cố Quốc Đống thể chọc thủng trời.
"Người nào, ban ngày ban mặt thế mà dám ngang nhiên đánh ?" Đợi đánh xong, lúc Cố Lệ mới đạp xe đến, giống như thấy chuyện bất bình hét lớn một tiếng. Đối phương giống như đụng trúng, hai lời liền bỏ chạy, khi chạy một đoạn Cố Lệ tách khỏi đám đông thu máy trong gian.
Cùng lúc Cố Lệ thu hồi máy thì cô cũng đến xem Quốc Đống, miệng còn : "Đồng chí, chứ?" Vừa xoay , lúc mới dáng vẻ sợ hãi: "Quốc Đống? Sao em như thế , nào đánh em nông nỗi ? Trời ơi, chảy m.á.u nhiều như thế !"
"Chị! Cố Quốc Đống thấy chị hai đến, trực tiếp liền lóc.
"Đừng , đừng , chị hai ở đây, em chị hai thương em nhất !" Ngoài miệng Cố Lệ nhưng trong lòng đang ha ha, thằng nhóc lợi hại ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-184.html.]
"Chị, chân em đánh gãy , chân em đánh gãy !" Cố Quốc Đống sự ác độc của chị hai , chỉ gào .
Cố Lệ tỏ vẻ sợ hãi: "Em đừng chị sợ chứ? Vậy chẳng em trở thành tàn phế !"
Cố Quốc Đống to hơn, trở thành tàn phế, trở thành tàn phế!
"Em đừng lo, cho dù trở thành tàn phế, gia đình chúng ai từ bỏ em, em ở đây chờ chị, chị gọi đến." Sau một loạt các thao tác, Cố Quốc Đống đưa bệnh viện, Cố cùng cha Cố cũng đến đây, khi thấy dáng vẻ thê thảm của con và tình hình, cha Cố thật sự già mười tuổi! Còn Cố thì cần , kêu một tiếng ngất , vẫn nhờ Cố Lệ ấn huyệt nhân trung mới tỉnh dậy.
"Mẹ, chuyện như thế , cần cố gắng đừng khiến lo lắng cho nữa." Cố Lệ .
Mẹ Cố tỉnh kìm nước mắt: "Quốc Đống ? Quốc Đống thế nào ?"
"Bác sĩ chỉ thể cố gắng cứu giúp, nhưng mà hy vọng cao, bởi vì bác sĩ ngoại khoa học nối xương từ nước ngoài hạ phóng, con hỏi thăm một chút thì những bác sĩ khác ở thành phố cũng như nên giờ ."
"Vậy chẳng cả đời Quốc Đống sẽ trở thành tàn phế ?" Mẹ Cố tiếp nhận . Cố Lệ về chuyện , cô bắt đầu lớn tiếng oán trách: "Chẳng con sớm với , đừng nuông chiều Quốc Đống cùng bạn học của nó chuyện nữa, tổn hại âm đức, sẽ gặp quả báo, con ch.ó ép đường cùng cũng sẽ cắn , huống chi đây là con ? Bây giờ trả thù, đây chính là đoạn tuyệt gốc rễ nhà họ Cố!"