Chỉ là ai ngờ, mà tay tàn ác, đánh thành như , cuối cùng thì là ai hại thành như ?
"Vậy em chắc đám bạn của cho liên lụy chứ!" Cố Lệ tức giận . Cô suy nghĩ nhiều ngày như , cũng tay với những tiếp theo, để tụi nó thế nào gọi là tra tấn!
Cố Quốc Đống vội vàng : "Không chỉ em, bọn họ cũng như ?"
"Trước mắt thì chị , chỉ mỗi em đưa đến, chỉ là chị tin em chuyện xa gì, em là tụi bạn liên lụy. Không chừng bọn họ so với em còn nghiêm trọng hơn!" Cố Lệ an ủi .
Chỉ điều Cố Quốc Đống cũng cảm thấy xoa dịu, hu hu: "Chị, chị suy nghĩ cách để cứu em , cứu em với, em còn trẻ tuổi như , em trở thành tàn phế, em thật sự trở thành tàn phế !"
"Haiz." Cố Lệ thở dài.
"Cha, , hai cứu con với, con trở thành tàn phế ngay cả đường cũng , hai cứu con !" Cố Quốc Đống đưa ánh mắt cầu cứu về phía cha . Cha Cố mở miệng, cuối cùng đau đớn gì, chỉ khép miệng . Còn Cố thì chỉ ôm mặt xổm mặt đất gào : "Trời ơi, đây chẳng lấy mạng , mạng thì cứ trực tiếp lấy, cần gì tra tấn như !"
Cố Lệ qua đóng cửa , trong căn phòng bệnh cũng chỉ gia đình bọn họ, dù bệnh viện đầu năm nay cũng bao nhiêu . Cô lúc mới : "Cha , cũng đến mức đó , hai cần đến như , Quốc Đống cũng cách để cứu, lẽ vẫn thể dậy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-186.html.]
Vừa thấy lời , cha Cố và Cố đều liếc mắt về phía cô, mà Cố Quốc Đống cũng . "Lệ Lệ, con quen nào thể giúp em trai dậy ?" Mẹ Cố vội vàng cầm lấy tay cô .
Cố Lệ bà nắm đau nên vùng tay , : "Mẹ đừng kích động như , Quốc Đống xảy chuyện như thế , con so với ai khác cũng lo lắng nhiều, con thật sự quen một , nhưng từng lộ phận thật của ông , bởi vì dạo lương thực quá eo hẹp, nên con mới quen ông , cũng ông giỏi y thuật!"
"Vậy thể nối xương cho em trai con ?" Mẹ Cố vội vàng .
"Lệ Lệ, hiện tại chỉ thể nhờ con!" Cha Cố cũng con gái .
Cố Lệ gật đầu: "Con ông qua, ông thể nối xương, chỉ điều bằng lòng giúp cho em trai thôi, nhất là khi em trai bởi vì bắt nạt mới trả thù như , ông ghét những dám tùy ý xông nhà khác như thế ."
Sắc mặt của cha Cố cùng Cố Quốc Đống đều tái nhợt, hy vọng mới nhen nhóm lên một chút, nhanh chóng dập tắt.
"Không cần, con cần em trai liên quan đến những chuyện đó, thì sẽ đúng ?" Mẹ Cố vội .
Hai cha con mong chờ về phía Cố Lệ, Cố Lệ nhíu mày : "Con thể như , nhưng nếu ông thấy Quốc Đống chuyện như nữa, lẽ ông sẽ ghi hận vì con lừa ông , mối quan hệ nếu thể tiếp tục, chuyện gì ngoài ý thì thật sự thể nhờ cậy nữa."
"Con yên tâm, nếu Quốc Đống khôi phục mà còn những chuyện nữa, thì cần khác đánh, mà sẽ do chính đánh gãy chân của nó, cha con cũng , nếu ông dám dung túng cho Quốc Đống như nữa, sẽ bỏ , bỏ mặc hai cha con họ, qua ở với con, sẽ trông con cho con!" Mẹ Cố tức giận .