Xuyên Thành Người Vợ Nũng Nịu Của Quân Nhân - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:25:59
Lượt xem: 171

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù như chút tự cao, nhưng cô thật sự cảm thấy tiếc khi tiêu tiền , bởi vì mua một chiếc chăn bông như ở trong đào bảo rẻ, đắt, mà cô cũng thật sự thiếu tiền, nên cần thiết để ý nhiều như .

"Lúc trở về cũng hỏi chị dâu cả, chị dâu thứ hai và chị dâu thứ ba một tiếng, xem thử mấy chị cần bông vải quần áo, chăn bông gì , nếu cần thì bảo mấy Thủ Hà và Thủ Quốc thành tìm em."

"Quê nhà cần cũng thể cho bọn họ đồng ý."

" , cần mang chút than đá trở về ?"

Ăn uống no đủ, công chuyện cũng xong, Cố Lệ bắt đầu dạy Đại Bảo sách chữ, đừng Đại Bảo còn nhỏ, hiện tại thằng bé nhận hai mươi chữ, còn thể tính toán trong phạm vi mười, đếm cũng thể đếm đến 50, đối với một đứa trẻ năm tuổi mà như tệ. mà điều là nhờ công Cố Lệ huấn luyện và dạy dỗ Đại Bảo hằng ngày.

"Mẹ, tối hôm nay con ngủ với ba và ." Đại Bảo nhỏ giọng . Cố Lệ : "Được."

Đại Bảo vui vẻ, hân hoan học đếm xong mới cùng Nhị Bảo phòng ngủ của ba và . Hàn Văn Hồng thấy lập tức về phía vợ , Cố Lệ , lấy cuốn lời trích của chủ tịch và bắt đầu xem. Hàn Văn Hồng thì tới kể chuyện cổ tích cho hai con trai.

Nghe cha kể hai câu truyện cổ tích nhưng vẫn ngủ , Hàn Văn Hồng cách nào, chỉ thể bắt đầu kể chuyện theo xe tải thấy thế giới to lớn bên ngoài. Hai em một chút mới bắt đầu buồn ngủ, Nhị Bảo chỉ chớp mắt ngủ , còn Đại Bảo khi ngủ cũng quên dặn dò : "Ba đừng thừa dịp con ngủ bế con qua phòng bà nội đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-211.html.]

"Mau ngủ ." Cha thằng bé .

Hàn Đại Bảo thật sự chịu nổi cơn buồn ngủ, nhanh ngủ , đó ba thằng bé bế sang phòng bà nội ở cách vách, hai em đều ngoại lệ.

"Làm gì , cho hai em bọn họ ngủ ở đây ." Cố Lệ .

"Dễ quấy rầy đến bọn họ."

"Sao quấy rầy đến bọn họ?" Cố Lệ còn mạnh miệng. Kết quả bao lâu Hàn Văn Hồng hôn đến trời đất tối tăm, chờ thẳng tiến lên dãy núi Đại Biệt Sơn thì chỉ còn tiếng rên rỉ, là tiếng cũng , thì như là tiếng , nhưng mà mạng già của Hàn Văn Hồng.

"Tắt đèn đầu giường ." Cố Lệ nhân lúc dừng nghỉ lấy mềm mại . Hàn Văn Hồng , thích ở trong bóng tối như thể thấy quan cảnh ánh đèn, bởi vì thể rõ ràng thấy bất kỳ biểu cảm nào gương mặt vợ , thích hoặc là chút thoải mái, cũng thể lập tức điều chỉnh. Ví dụ như lúc , vợ là thích, cho nên mưa rền gió dữ sắp xếp cho cô.

Cuối cùng Cố Lệ là mơ màng sắp ngủ, đàn ông thô lỗ ôm trong n.g.ự.c giống như cô mèo lười biếng, chẳng trách sinh hoạt t.ì.n.h d.ụ.c hòa hợp thể thêm điểm, trong những lúc đàn ông thô lỗ cô vô cùng lòng. Chỉ là trở về ít, nhưng mà cũng , với thể lực của , nếu là quanh năm suốt tháng ở nhà chỉ sợ cô chịu nổi.

Sáng sớm ngày hôm ăn cơm sáng xong, Hàn Văn Hồng chờ theo bà Hàn và hai con trai về quê. Ngoại trừ cầm một ít đồ vật về cho cha Hàn, bọn họ còn mang theo ít kẹo về các cháu trai, cháu gái, là bà Hàn phân chia. mà quê nhà xảy một sự việc tương đối bi thảm. Chính là bà Chu nhảy sông tự sát!

Loading...