"Lúc Thủ Hà kết hôn, thím cũng cho gì, nhưng chú bảy mua cho cháu một cái chăn bông mới, cũng giống như thím cho, cháu kết hôn thím cũng chuẩn một cái chăn, chú bảy về nên cũng mang về theo, lúc mấy đứa đến đây, cháu cũng thuận đường mang về " Cố Lệ lấy một cái chăn bông mới đưa cho , gấp bỏ trong cái túi da rắn.
"Thím bảy cần , cháu chuẩn cho cháu." Hàn Thủ Quốc vội .
Bà Hàn : "Cứ cầm lấy , thím bảy cũng chuẩn cho cháu ."
Cố Lệ mỉm với Hàn Thủ Gia ở bên cạnh: "Thủ Gia khi nào kết hôn cũng sẽ giống , thím bảy cũng chuẩn cho cháu một cái chăn mới."
"Cháu còn lâu lắm." Hàn Thủ Gia .
Cố Lệ đến bên trong ngăn tủ lấy ít món, đường nâu, kẹo sữa, còn khô cá chim: "Hai bao đường nâu một bao cho chị cả, một bao để cho vợ cháu uống, còn phần kẹo sữa đem về phân phát cho mấy đứa nhỏ, khô cá chim thì cháu đem về cho nhà ăn, đều là đồ ăn ngon."
"Sao cháu thể lấy nhiều đồ như trở về chứ, ngoài thức ăn cho ông nội ăn , thì mấy vật còn cháu lấy , cứ để cho Đại Bảo và Nhị Bảo ạ." Hàn Thủ Quốc vội .
Cố Lệ đóng gói thật kỹ mấy món : "Cháu sợ Đại Bảo và Nhị Bảo ăn ? Với cũng thể cho tụi nhỏ ăn nhiều kẹo, sẽ sâu răng."
Hàn Thủ Quốc cùng Hàn Thủ Gia mang một bình mật ong đến đây, vác mấy thứ trở về, tuy chị dâu cả nhà họ Hàn thấy những vật cũng vui, nhưng trời đất chứng giám, cô thật sự nghĩ sẽ trao đổi đồ vật với nhà em bảy.
"Sao mấy đứa từ chối thím bảy nhận đồ chứ!" Chị dâu cả nhà họ Hàn tức giận.
"Tụi con , nhưng thím bảy cứ bảo tụi con cầm về, bà nội ở bên cạnh cũng bảo tụi con lấy!" Hai em Hàn Thủ Quốc giải thích. Chị dâu cả nhà họ Hàn cũng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-218.html.]
"Quên nữa, con cũng kể chuyện của chú sáu cho nội !" Hàn Thủ Quốc đột nhiên nhớ đến.
Chị dâu cả nhà họ Hàn thu dọn mấy món đồ, liếc con một cái: "Chưa mới , con sẽ khiến cho bà nội lo lắng."
Bà Hàn chuyện , đang cùng Cố Lệ mật ong bưởi và mật ong chanh dây, tuy bà cũng Cố Lệ mua mấy thứ ở , nhưng nếu mua thì cứ là .
"Mấy thứ đóng cho kỹ cất kho, mỗi ngày uống một ly hiệu quả lắm đó." Cố Lệ .
Bà Hàn gật đầu, hỏi: "Lệ Lệ, nhà chúng thật sự đổi nhà ? Ở đây thật cũng ."
Gần đây con dâu nhờ bà chú ý quanh đây xem nào bán nhà , nên lúc bà mới .
Cố Lệ cũng đồng ý: "Con cũng cảm thấy ở nơi , nhưng Văn Hồng đổi nhà, thấy nhà của Trường Thắng nên chút mong , cũng ở một nhà riêng biệt như ."
"Có nhà riêng thật sự tệ, vấn đề là đắt."
"Cũng là đắt, nhưng thấy Đại Bảo và Nhị Bảo cũng sắp trưởng thành, hai em cũng cần phòng riêng." Cố Lệ : "Đến lúc đó nhà chúng sẽ chật chội."
"Vậy thì chờ tụi nhỏ trưởng thành, phòng của thì để tụi nhỏ ở, còn sẽ trở về quê." Bà Hàn .
Cố Lệ bà: "Con nghĩ sẽ để về quê, trông con của con đến lớn, phúc cũng hưởng trở về quê? Vậy con xem là gì? Chẳng mới cũ ."
Bà Hàn liếc cô một cái: "Lúc chẳng cũng đang hưởng phúc ? Trong thôn bà cụ nào như , cũng bao nhiêu bà lão ghen tị ."