Kề bên khoảnh khắc cuối năm, đương nhiên việc chuẩn hàng tết quan trọng, cũng vì nguyên nhân mà khí năm mới mới càng thêm sâu đậm.
Cố Lệ liên tiếp mấy ngày tay bán nhiều hàng tết, đó ở ngày 25 Tết còn xách theo đồ lễ Tết trở về nhà đẻ.
Lần tiền em trai của cô điều trị chân vẫn còn ở trong túi của cô đó, hiện giờ trong tay của cô thật sự còn bao nhiêu tiền tiết kiệm. Đương nhiên cho dù cũng chắc mua đồ vật, đặc biệt là mấy món hàng quý hiếm như trứng gà, gà, thịt và cá.
Cô xách năm cân trứng gà, một con gà, mấy con cá lớn, mấy cân thịt cùng với mười cân bột mì trắng, mấy món ngon để ăn tết. Mấy thứ cô gọi Cố Quốc Đống hỗ trợ xách , thấy nhiều thứ như , sắc mặt của cha Cô vô cùng tươi tỉnh.
Nếu là đây chắc chắn Cố cũng vui mừng, nhưng lúc bà nhịn mà với con gái: "Đã với con đừng lấy nhiều đồ vật như , con là con gái gả ngoài, nhà họ Cố chúng cũng đàn ông, nào cần đến con trợ cấp cho nhà đẻ như ? Mẹ giữ một cân trứng gà của con, dư con đều cầm về cho Văn Hồng và Đại Bảo, Nhị Bảo ăn !"
Cha Cố hé miệng, cuối cùng là gì, Cố Quốc Đống sửng sốt một chút, cũng dám động, hiện tại ở trong nhà cũng địa vị gì.
"Mẹ, hiện tại thể quan tâm con như , trong lòng con là vui mừng." Cố Lệ cầm tay của cô: "Trước con mang đồ vật trở về, chỉ chê ít mà vui vẻ, hiện tại con hiếu kính , hiểu nghĩ đến con dễ dàng."
Mẹ Cố nhịn nữa cảm thấy áy náy: "Trước là , nhưng mà hiện tại suy nghĩ cẩn thận, cần các con gái gả ngoài trợ cấp như , các con sống là cảm thấy mỹ mãn !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-244.html.]
"Mẹ, tay của lạnh quá, dùng nước ấm giặt quần áo ?" Cố Lệ quan tâm .
"Hiện tại quần áo đều là em giặt." Cố Quốc Đống ở bên cạnh yếu đuối . Cố Lệ cho một ánh mắt khen ngợi, điều Cố Quốc Đống nhịn chút vui mừng.
"Vậy tại tay của còn lạnh như ." Cố Lệ . Mẹ Cố thèm để ý: "Đều là bệnh cũ, đến mùa đông là cẳng chân cảm thấy lạnh băng, cũng chuyện lớn gì."
"Sao chuyện lớn? Con đây chỉ một , tay chân lạnh lẽo còn chuyện lớn ? Nhà con còn táo lớn và đường đỏ, con xem ngày nào thời gian rảnh sẽ cầm đây cho , còn lát gừng và ngải diệp, mỗi ngày lấy ngâm chân, lợi cho vấn đề tay chân lạnh của ." Cố Lệ .
"Mẹ con hiếu thuận, nhưng mà con để cho chồng của con dùng , còn chịu ." Mẹ Cố , đó bà lôi kéo con gái nhà chuyện. Bà là thật sự cảm thấy an ủi, con gái thật , nhớ thương quan tâm, còn hai đàn ông bên ngoài quan tâm gì đến bà ? Liền quan tâm bà nấu cơm cơm xong , cơm ngon , nào những lúc nóng lạnh gì? Bà trực tiếp xem nhẹ việc con trai giặt quần áo.
"Con xem, đây là quần áo cho Đại Bảo và Nhị Bảo, con cầm về cho Đại Bảo và Nhị Bảo mặc, coi như cho bọn nó bộ đồ tết, đều là may xong giặt sạch sẽ ." Mẹ Cố lấy quần áo cho hai cháu ngoại .
"Mẹ, còn phiếu vải ạ?" Cố Lệ ngạc nhiên.
"Vốn dĩ là tích góp mua ít vải hai bộ đồ mới cho em trai con, nhưng mà hiện tai thì thôi, bộ đồ mới cho Đại Bảo, Nhị Bảo và Hiểu Nguyệt, Hiểu Tinh mặc tết."
Hiện bà Cố dùng hết phiếu vải để dành cho con trai bảo bối mà hề một chút áp lực nào cả. Trong lòng Cố Lệ chỉ cảm thấy buồn , cho nên kế hoạch cải tạo cô là hiệu quả đúng ?