Nửa đêm Đại Bảo và Nhị Bảo đều mắc tiểu, Hàn Văn hồng thức dậy, Nhị Bảo chút đói bụng nên pha sữa cho thằng bé uống, đó mới tiếp tục ngủ, bộ quá trình Cố Lệ cũng tỉnh dậy.
Ngày hôm , khi cô tỉnh , Hàn Văn Hồng còn Đại Bảo và Nhị Bảo đều rời giường, cũng ăn sáng xong, bản Cố Lệ ngủ muộn, nên lúc mới từ giường đất xuống, bởi vì hôm nay là mùng một, mấy chị em đều về nhà chúc tết, cũng thể mất phép tắc.
"Lệ Lệ, ăn sáng xong thì ngủ thêm chút , cũng cần dậy sớm như ." Bà Hàn ngâm miến .
Hôm nay hai đứa con gái, con rể còn mấy đứa cháu ngoại sẽ trở về, bọn họ đều sẽ đến đây ăn cơm, tất nhiên cũng chuẩn chút món gì ngon để chiêu đãi.
Khi Cố Lệ nghỉ ở trong thành, cô sẽ về giường , mà bà Hàn cho đến bây giờ vẫn từng điều gì, bởi vì một tháng khó lắm mới ngày nghỉ.
"Hôm nay chị thứ tư và chị thứ năm của con sẽ trở về, con cũng nên chuẩn món gì ngon một chút." Cố Lệ hớp một miếng cháo gạo kê .
"Làm bún thịt heo, hấp thêm củ cải, hầm hai con cá, thêm một ít củ cải trắng và bắp cái, cũng đủ , cần chuẩn gì nhiều." Bà Hàn , bà keo kiệt tiếc của, mà thật sự như thế là phong phú , keo kiệt.
"Làm thêm món thịt hầm khoai tây, chút sủi cảo nữa ạ, chị tư và chị năm hiếm khi về." Cố Lệ cũng .
Tuy ăn cơm tất niên cũng ít, nhưng vẫn còn một nửa, ngày hôm qua mùng một bọn họ ăn chay để sạch bản , cả ngày đều , động món ăn mặn, hôm nay mới bắt đầu ăn , nên vẫn còn nhiều.
"Được." Bà Hàn , con dâu tiếc bà tất nhiên cũng ý kiến, tất cả đều là con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-258.html.]
Cố Lệ ăn xong cũng thu dọn chén đũa, đó thấy Hàn Văn Hồng dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo trở về. Khuôn mặt hai em đều rét lạnh cho chút hồng hồng, Cố Lệ đón con nhịn : "Trời lạnh như , còn dẫn con ngoài."
"Tụi nhỏ ngoài mà, cũng , đều âm, cũng bôi kem lên mặt tụi nhỏ." Hàn Văn Hồng .
Nếu thể vợ của chăm con tỉ mỉ, bởi vì thôn đều đứa nhỏ nào giống hai đứa con của , so với nuôi con gái còn cẩn thận hơn.
Ra ngoài thoa son, mặt thoa kem dưỡng, nếu sẽ ngoài, cho nên mặt hai đứa nhỏ dù trời cực lạnh thì mặt và môi cũng đều nứt nẻ, nhưng mấy đứa nhỏ trong thôn đều trời lạnh cho mặt đỏ bừng, da cũng nứt, môi cũng khô nứt.
Tất nhiên chỉ mỗi bọn nhỏ chăm sóc , cũng tự cho , còn nữa, đều sản phẩm chăm sóc da của riêng . Cố Lệ thấy mắt của Đại Bảo và Nhị Bảo tỏa sáng, cũng gì.
Đại Bảo đưa đến giường đất chờ, còn quan tâm hỏi : "Mẹ, ăn cơm ?"
"Mẹ ăn , Đại Bảo ăn sáng no bụng ." Cố Lệ hỏi.
"Con ăn một chén cháo gạo kê, còn một quả trứng gà." Đại Bảo gật đầu. Nhị Bảo cũng qua đầu giường đến chỗ đồ chơi của thằng bé gần lò sưởi, là một con .
Cố Lệ cắt táo cho con ăn, bao lâu Hàn Văn Hồng cũng đến, cô : "Lại đây ăn miếng táo ."
Hàn Văn Hồng xuống và ăn quả táo to mà vợ mua từ , giòn ngọt, ăn ngon, hai em Đại Bảo và Nhị Bảo đều thích.
Hàn Văn Hồng ăn về chuyện ở quê, đều là ở bên ngoài , hiện tại bên ngoài khá là loạn. Cố Lệ đối với việc xem như cũng hiểu , nhưng bởi vì cô xen nên bộ khu Trường Bình xem như cũng an .