Những chị dâu cả nhà họ Hàn nhiều chuyện cùng mấy chị dâu khác, cuộc sống của bọn họ cũng tệ, còn thể đổi bột mì lấy trứng gà ăn nữa, bởi vì còn cái túi may mắn Hàn Thủ Yến !
chung, cuộc sống ở quê khá nhàm chán, chủ yếu hoạt động giải trí nào khác, tuy cũng khác trong thành bao nhiêu, nhưng dù trong thành vẫn thể đến cửa hàng dạo, rạp chiếu phim để xem.
cô cũng sẽ chỉ mới ở hai ngày đòi về, dù Hàn Văn Hồng một năm mới thể trở về quê ở vài ngày thôi đúng ?
Thế nhưng thể thông cảm cho cô, đồng ý trở về sớm, cô cũng từ chối.
Hàn Văn Hồng , đến gần hôn vợ một cái cũng ôm cô ngủ. Ban ngày ở quê cũng trôi nhanh, chỉ chớp mắt đến ngày cả nhà cô trở về.
"Mấy đứa về , ở đây thêm hai ngày nữa sẽ xe bò của ông Hứa thành." Bà Hàn .
Hàn Văn Hồng cùng Cố Lệ cũng đưa Đại Bảo và Nhị Bảo về thành , họ vẫn dùng xe đạp để trở thành còn mang theo nhiều đồ vật. Không cần quá nhiều về tuyết và gió dọc đường , một năm cũng chỉ gặp một , và họ cũng vượt qua mấy chỗ khó .
từ quê trở về trong thành phố, cảm giác thật sự khó diễn tả, giống như đây mới là nhà của cô cùng Hàn Văn Hồng còn Đại Bảo và Nhị Bảo.
Cô cảm giác thuộc ở đây, khi cô trở về trong quê cũng cảm giác .
Bọn họ dọn dẹp nhà cửa khi trở về quê, nên lúc khi trở về cũng cần tốn công sức gì nhiều, chỉ cần họ nhóm bếp than lên, nếu căn nhà sẽ lạnh lẽo.
"Lên xe ăn sủi cảo xuống xe thì ăn mì, cơm chiều vẫn ăn mì?" Cố Lệ tâm tình Hàn Văn Hồng nhóm bếp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-262.html.]
Hàn Văn Hồng gật đầu: "Được."
Trong nhà nguyên liệu nấu ăn, cũng chỉ còn một ít mì và gạo giấu kín, Hàn Văn hồng bản mua sẽ khó mua , nên cũng để Cố Lệ chủ, cô đạp xe đạp, mang theo cái giỏ rau xanh đến chợ bên .
Chợ tết vẫn náo nhiệt, mua kẻ bán tấp nập, tết cũng là thời điểm quản lý chợ đen bên thảnh thơi nhất. Không những bán đồ cho Cố Lệ, nhưng Cố Lệ mua mà ngược bán ít đồ.
Thời tiết lúc thật sự lạnh, mặc nhiều thêm một chút vẫn quàng thêm một cái khăn cổ, ngoại trừ lộ đôi mắt thì cũng gì, tất nhiên cũng dễ bán mấy món hàng nhanh chóng và tiện lợi.
Cô ở trong đào bảo chọn lựa một ít trứng cút và trứng gà, thịt bò, đậu hủ cùng rau xanh, còn chút hàu, tôm biển và cua, ngoài còn cá biển, mang mấy món về nhà.
Chỉ điều nửa đường thì gặp Từ, bà cũng mang theo giỏ mua chút đồ.
Cố Lệ dừng xe lời chào hỏi với bà , Từ thấy cô cũng vui: "Lệ Lệ , mấy đứa từ quê về hả?" Bà bà Hàn trở về quê ăn tết, còn Hàn Văn Hồng cùng Cố Lệ thì dẫn tụi nhỏ trở về.
"Dạ, tụi cháu mới về." Cố Lệ : "Thím ? Cũng mua chút đồ ?"
"Ừ, mua chút thức ăn về nhà ăn, nhưng mà lúc đang tết thật sự gì để mua, cho nên thím mua một chút đậu hủ đông lạnh." Mẹ Từ .
"Cháu vẫn còn những cách khác, thím cần , nếu thím cần thì cứ lấy hết ạ, cháu đến bên mua là ." Cố Lệ , cũng giá của mấy món . Đắt thì đắt, nhưng giá của tất cả hiện tại đều là giá thị trường, hề đội giá cao.
"Cháu còn thể mua mấy thứ ?" Mẹ Từ ngại, bà thật sự mua gì , bà còn cách nào nữa.
"Dạ , thím tất cả ?" Cố Lệ hỏi.