Xuyên Thành Người Vợ Nũng Nịu Của Quân Nhân - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:42:52
Lượt xem: 141

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả nhà mang theo một ít quả táo quả quýt tới. Khi bọn họ tới, Cố Quyên vẫn tan , chị hiện tại thế công việc của Cố Lệ, chưởng quầy , cũng vấn đề gì lớn.

Chờ năm Cố Quân cùng Trần Đông Sinh tùy quân, Cố Lệ liền đến bộ phận mua sắm phát triển, dù chính cầm một bàn tay vàng lớn như , lấy bên ngoài dùng thì cũng chút phí phạm của trời, ?

"Cha nuôi nuôi!" Thấy bọn họ tới, Tô Minh đang quét tuyết trong sân vô cùng vui vẻ.

Trong sân mấy con chó, đại khái là ăn xương cùng canh xương, hai con ch.ó trông cũng khá , bọn nó cũng quen thuộc với Cố Lệ nên đều chạy tới vẫy đuôi.

"Bây giờ trời lạnh, con mặc ấm ?" Cố Lệ xoa đầu Tô Minh.

Tô Minh gật đầu: "Mẹ nuôi cần lo, con mặc ấm!"

Mẹ nuôi cho bọn họ quần áo và chăn bông mới, ban đêm ấm, ban ngày cũng lạnh!

Đại khái bởi vì thanh âm, một lúc Tô Ngọc cùng hai chị em Hiểu Nguyệt Hiểu Tinh cũng chạy , hiển nhiên mấy ngày nay đều dưỡng tệ, mặt mấy cô bé đều da thịt, sắc mặt hơn , tóc cũng sáng mượt hơn.

Đại Bảo cùng Nhị Bảo thấy nhiều chị như tất nhiên vui, theo chân bọn họ nhà chơi đùa. Hàn Văn Hồng hỏi Tô Minh về các vấn đề an ninh ở đây, Tô Minh cũng kể về những gì xảy vài ngày .

Mặc dù hiện tại cảnh chung tương đối , nhiều đạo chích nhưng vẫn trộm cắp vặt, mấy ngày trong sân họ suýt chút nữa xảy chuyện.

Cũng may nuôi hai con ch.ó , hai con nửa đêm sủa vang, hơn nữa cũng đuổi theo cắn cái gì đó, tối đó Tô Minh cùng Cố Quyên đều tỉnh, trong tay đều cầm theo lưỡi hái và cả gậy gộc!

mà cuối cùng tên trộm vẫn dọa chạy, dù chó sủa dữ, cũng sủa to. Cố Lệ xong chau mày, Hàn Văn Hồng an ủi : "Anh sẽ đến Cục Công An bên một chuyến."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-266.html.]

Bên quen, thể nhờ đến bên tuần nhiều hơn vài , chẳng sợ gì nhưng thực tế vẫn tác dụng, cũng thể là một loại uy hiếp.

Cố Lệ : "Em sẽ chuẩn cho ít đồ mang qua đó." Hàn Văn Hồng cũng từ chối.

Cố Lệ liền phòng bếp bắt đầu bận việc, Tô Minh cũng giúp đỡ cô, Cố Lệ đối xử với bé như một lớn, còn hỏi bé công việc của Cố Quyên dạo thuận lợi .

"Công việc của dì cả vấn đề gì, con xem thuận lợi, nhưng dì cả chăm chỉ, tan tầm trở về ăn cơm, ăn xong dì sẽ ngoài một chuyến." Tô Minh nhỏ giọng . Đi ngoài gì cũng cần rõ.

Cố Lệ :"Dì cả của con chính là như , chẳng qua con cần xen chuyện của dì , con ở nhà chăm sóc cho Tiểu Ngọc cùng Hiểu Nguyệt Hiểu Tinh là ."

"Các em đều hiểu chuyện, ngày thường Hiểu Nguyệt còn giúp con nấu cơm chờ dì cả trở về ăn." Tô Minh .

Cố Lệ thấy trong phòng bếp vẫn còn ít trứng gà, năm cô mang đến nhiều, hiện tại vẫn còn dư một nửa.

"Bao lâu mấy đứa mới ăn trứng một ?" Cố Lệ hỏi.

"Hai ngày ăn một ạ!" Tô Minh , thể hai ngày một ăn trứng là chuyện hạnh phúc.

Cố Lệ cũng cô cùng chị cả ý tưởng giống , cho nên nhiều lời, chỉ hỏi: "Đống xương cốt cùng cá năm ăn hết ?"

Tô Minh : "Còn dư ít, còn dư đều ướp đông trong chiếc lu đặt ở sân ạ."

Cố Lệ cùng thằng bé sân , nó vốn là một cái lu nước, nhưng hiện tại nó dùng để đựng thức ăn đông lạnh, bên trong vẫn còn dư vài con cá cùng một ít xương lợn. Thật xương lợn ăn ít, nhưng lúc cô đưa đến đây mười con cá, hiện tại vẫn còn dư hơn một nửa, đủ để thấy chị cả của cô tính toán tỉ mỉ như thế nào.

Loading...