"Trứng gà ăn nhanh hết lắm, hai ngày cho bọn họ ăn một quả trứng gà, nhanh liền ăn hết. Trước ở bên nhà họ Vương, một tháng Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh cũng ăn một bữa trứng gà nào. mà sữa bột dư thừa, em đừng đưa đây nữa, để cho Đại Bảo và Nhị Bảo ăn." Cố Quyên .
"Cho chị thì chị pha cho bọn họ uống là , em để Đại Bảo và Nhị Bảo đói ."
Cố Quyên : "Hiện tại một bữa cơm thể ăn bảy phần no, mỗi ngày còn ăn canh xương hầm, lâu lâu thể hầm một con cá, còn trứng gà, sữa bò, cuộc sống như chị cũng dám mơ tưởng."
Cố Lệ cũng đổi thói quen của chị cả cô cũng trong một sớm một chiều là , nên nhiều lời, dù tư tưởng giống , dù cho trải qua nhiều chuyện cũng giống nên cô chỉ :
"Chị chủ nhà nên chắc chắn em chị, nhưng mà xem thấy bên nhập ít trứng cút, chị trứng cút đấy, vô cùng rẻ, em mang đây cho chị một ít nhé?"
"Được, em lấy cho chị một ít, nhưng cũng đừng quá nhọc lòng chị và bọn nhỏ, em quản Đại Bảo và Nhị Bảo là , còn Văn Hồng bao giờ xe?" Cố Quyên .
"Còn mấy ngày nữa ."
Cố Quyên gật đầu: "Thừa dịp ở nhà chút món ăn ngon cho ăn , như dù ngoài thì mới vẫn luôn nhớ thương con em."
Hai chị em chuyện một hồi, lúc cô mới chào tạm biệt, cùng Hàn Văn Hồng dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-268.html.]
Cả gia đình lên giường ngủ trưa, lúc tỉnh ngủ hơn ba giờ chiều, mặc quần áo xong chuẩn về nhà đẻ.
Hàn Văn Hồng còn cầm theo đồ ăn nhà qua đó, Cố Lệ : "Không cần, năm em cầm về ít đồ vật , chắc chắn em sẽ để dành cho chúng về nhà đẻ ăn, cần mang theo nhiều gì."
Hàn Văn Hồng , tất cả sự việc trong nhà đều là cô chủ, cũng hiểu rõ hiện tại cô đúng mực. mà vẫn lấy hai bao đường, cũng cầm một bình rượu trong nhà tặng cha vợ, còn táo và quýt, để chung cũng là một cái túi nhỏ.
Tết nhất con rể tới nhà cha vợ, cũng thể tay . Đương nhiên Cố Lệ cũng gì cả, thấy thời gian đến, cô lập tức bế Đại Bảo và Nhị Bảo xe đạp.
Cha Cố còn , trong nhà cũng chỉ Cố, còn Cố Quốc Đống thì ở nhà. Mẹ Cố vui mừng tiếp đón con gái, con rể và các cháu ngoại nhà, Cố Lệ lập tức hỏi em trai của cô ?
"Ra bên ngoài bộ." Mẹ Cố quá để ý, hiện tại bà quản con trai nhiều, tùy ý gì thì , đương nhiên cũng cảnh cáo con trai, nếu đánh gãy chân như thì ai cứu nữa , bởi vì nhiều tiền và lương thực như thật sự chi trả thứ hai.
Cố Lệ lập tức hỏi chuyện ?
"Nó dám." Mẹ Cố lắc đầu, thấy con gái chút lo lắng, bà bèn : "Đừng quan tâm nó, với nó , nếu nó giống như thì chịu tội cũng chỉ là bản nó, sẽ gặp may mắn con cứu thứ hai. mà năm lén lút theo nó ngoài một , đó nó xin một ít lương thực, còn tưởng nó gì, kết quả là nó bồi thường cho những bắt nạt, xin ."
Cố Lệ , lúc mới lòng : "Xem như nó hiểu chuyện."