Xuyên Thành Người Vợ Nũng Nịu Của Quân Nhân - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:43:12
Lượt xem: 156

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Mỹ Ngọc thấy cá tươi hiển nhiên là vui mừng, bởi vì cá còn tươi, ăn ngon, mua cá nhiều như ăn hết?

Nếu thể đem một chút về cho nhà ruột thì .

mà lúc suy cho cùng cô cũng dám nhiều lời, bởi vì cô Từ Trường Thắng chắc chắn đồng ý, cũng may ngày mai sẽ lái xe, đến lúc đó của sẽ đến nữa chứ? Dù mấy ngày nay biểu hiện của cô cũng tệ, Niếp Niếp cũng mập lên ít.

Vì thế cô : "Trường Thắng, ngày mai lái xe , ngoài chú ý an , cũng cần lo lắng chuyện trong nhà, em sẽ chăm sóc cho Niếp Niếp."

Từ Trường Thắng xong cũng hài lòng: "Anh sẽ chú ý, em ở nhà cũng , nếu gì em thích thì cũng cần quan tâm đến bà ."

Dương Mỹ Ngọc ngẩn : "Này là ý gì?"

"Hả?" Từ Trường Thắng .

"Không , Trường Thắng, sẽ đến đây?" Dương Mỹ Ngọc nhịn hỏi. Vẻ mặt của Dương Mỹ Ngọc giống như một cô gái đàn ông tồi lừa dối. Mấy ngày nay cô vô cùng dịu dàng ân cần với Từ Trường Thắng, ngay cả giường cô cũng quấn lấy , thoải mái, lúc xe sẽ gọi đến đây nữa. Kết quả vẫn cho tới?

"Trật tự nơi vẫn luôn , từng xảy vấn đề gì. Còn bé con, chăm sóc nó cũng khó, nó còn nhỏ, ăn uống xong là ngủ. Cũng cần lo lắng gì nhiều. Không cần gọi đến đây , cũng em hợp với ." Dương Mỹ Ngọc vội vàng .

mặc kệ cô như thế nào Từ Trường Thắng cũng d.a.o động. Nếu như tới, tin đều xách đến nhà họ Dương bên , dù chỉ một con? Còn chăn bông mua cũng đổi thành chăn bông cũ của nhà họ Dương, lu gạo, mì, tất cả đều sẽ còn! Đây là năng lực vợ quản gia đình , thấy rõ.

"Anh sẽ dặn dò , nhường nhịn em một chút, em cứ yên tâm là ." Từ Trường Thắng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-276.html.]

Dương Mỹ Ngọc tức giận xoay về phòng.

Đêm đó, thậm chí Dương Mỹ Ngọc cho Tử Trường Thắng chạm , Từ Trường Thắng cũng thèm để ý, mấy ngày ân cần dịu dàng cũng đủ , hiện tại cho dù cô tức giận như thế nào thì cũng sẽ dỗ dành, bởi vì nhất định để đến sống ở đây.

Sáng sớm hôm , Từ Trường Thắng cùng Hàn Văn Hồng tới bộ vận chuyển tập hợp. Hàn Văn Hồng mang theo một cái bao hành lý lớn, ngoại trừ quần áo sạch sẽ linh tinh còn cả sủi cảo nấu trứng gà, quýt, táo đó, nhưng Từ Trường Thắng ngoài quần áo tắm rửa thì còn gì khác.

"Ăn táo ." Hàn Văn Hồng đưa cho một quả. Từ Trường Thắng khách khí cắn một ngụm: "Ngọt!"

"Đương nhiên, tất cả đều do vợ chuẩn ." Hàn Văn Hồng .

Từ Trường Thắng cũng thấy bao hành lý: "Vợ chuẩn cho thứ gì cả, ngay cả quần áo tắm rửa cũng là tự chuẩn ."

"Được , xuất phát , kiếm nhiều tiền trở về dỗ vợ vui là ." Hàn Văn Hồng .

Từ Trường Thắng gật đầu, oán giận cũng là bản chất của , lải nhải hai ba câu là xong, đó cùng Hàn Văn Hồng xe.

Hôm nay Cố Lệ ngủ dậy muộn, lúc đều ăn xong cơm sáng, bởi vì thời gian nghỉ của Hàn Văn Hồng tương đối lâu, thời gian nghỉ đều dành hết cho cô, thế cho nên xe, tuy rằng cô chút luyến tiếc, nhưng cũng còn , cô còn thể tiếp thu .

đêm qua lão trâu già cũng dốc lực cày đất, sức lực đủ để chứng tỏ tràn đầy năng lượng cho nên cô cần lo lắng. "Mẹ, con đây." Cố Lệ với Hàn.

Hôm nay Cố Quân và Trần Đông Sinh cũng , ngày hôm qua cô đến đó một chuyến, bởi vì hôm nay Hàn Văn Hồng xe cho nên cô cũng tiễn bọn họ, chỉ đưa một ít táo, quýt để ăn đường.

Loading...