Bên , Cố Lệ, Đỗ Tiểu Hà, Thẩm Văn Võ, Mã Trọng Dương và Võ Cương sắp xếp xong.
Họ thuê một căn nhà hai phòng, mấy Võ Cương ở chung một phòng, Cố Lệ và Đỗ Tiểu Hà ở một phòng, một phòng bếp và phòng vệ sinh, thuận tiện.
Chính vì là cho thuê ngắn hạn nên giá thuê hề rẻ nhưng cũng trong mức chấp nhận .
"Lần chúng sử dụng công quỹ, ba đến năm ngày nữa chúng sẽ trở về, nhất định quý trọng thời gian." Mã Trọng Dương .
"Hôm nay khuya. Chúng nấu ăn , đó đun nước tắm rửa, chúng cũng sửa soạn một chút chứ bộ dáng hiện tại thể đến đó." Thẩm Văn Võ .
"Nơi nhà tắm, hơn nữa thời tiết nóng như , thật sự chịu nổi." Đỗ Tiểu Hà gật đầu, cô thật sự chịu nổi cả nhớp nháp đầy bụi bẩn.
Đừng bọn họ, ngay cả Cố Lệ cũng cảm thấy như , bọn họ mang theo lương thực, đơn giản nấu chút đồ ăn lót bụng bắt đầu nấu nước bưng phòng lau rửa, cũng cả quần áo .
"Mọi nghỉ sớm , sáng sớm ngày mai chúng liền qua đó." Mã Trọng Dương .
Đương nhiên cũng phản đối, mấy ngày nay tàu mệt mỏi, hiện tại cần tăng cường nghỉ ngơi .
Cố Lệ vẫn theo quy cũ, đồng thời thả máy các đó xa, để chúng mang theo lương thực, vật dụng bán, khó khăn lắm mới đến một nơi lớn như Dương Thành, thể kiếm tiền chứ?
Trong vòng đầy hai giờ, máy trực tiếp bán năm nghìn cân lương thực, còn một đám dầu, muối, nước tương nước giấm, cùng một ít thịt, đương nhiên bán lẻ, mà là bán cho hai chỗ lái buôn, tiền trao cháo múc với đối phương, dễ dàng đơn giản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-407.html.]
Sau khi tay một đám vật tư, Cố Lệ thu máy , cô còn ở đây vài ngày đó, mấy ngày tới tiếp tục hành động là .
Mọi ngủ một giấc ngon lành, sáng hôm dậy sớm nấu cháo uống, khi ăn xong, đoàn đóng cửa đến hội chợ, Cố Lệ cũng chậm trễ nhiều, cô mang theo cả giấy vẽ và rau dại.
Thẩm Văn Võ khó hiểu : "Đồng chí Cố Lệ, cô gì thế?"
"Đi theo các ngươi đến chỗ thu mua xem thể tìm thương cơ , xem thể giúp đại đội sản xuất nhà chồng tìm cơ hội kinh doanh nào ." Cố Lệ .
"Những thứ dùng để thu hút cơ hội kinh doanh ?" Thẩm Văn Võ tò mò.
Đỗ Tiểu Hà là , Võ Cương cùng Mã Trọng Dương cũng về bó rau dại của cô, cùng với những bức tranh rau dại.
" bán rau dại trong nước cho những bạn nước ngoài. Rau dại tươi chắc chắn dễ bảo quản nhưng thể phơi khô và chia thành từng hình dáng khác , rau dại khô dễ vận chuyển cũng dễ bảo quản, nếu cũng thể bán ." Cố Lệ .
Cô chắc , nhất là , nếu ai , mặc dù sẽ tiếc nuối nhưng cũng quan trọng.
Nhóm Mã Trọng Dương và Võ Cương: "..."
Đoàn đến nơi tổ chức hội chợ báo danh, khi đưa lên các loại giấy tờ chứng minh phận, kiểm tra nghiêm ngặt để xác nhận danh tính, đó họ phép để tham gia hội chợ thương mại.
Đương nhiên bên trong náo nhiệt, qua ít, Cố Lệ theo đội ngũ chung quanh, phát hiện bán đồ sứ, lá , tơ lụa, bông gòn, thậm chí còn một ít đồ hộp, thực phẩm chế biến sẵn các loại... , tóm là đa dạng.
Và trong đám cũng một bạn nước ngoài, chỉ nước ngoài mà còn những Trung Quốc ăn mặc giống mấy bạn nước ngoài, họ đang những bán hàng giới thiệu hàng hóa, cũng thành giao dịch.