Sau khi gả nhà họ Vương cũng còn cách nào, chỉ thể chấm dứt suy nghĩ đó trong đầu, bởi vì kết hôn và kết hôn là hai chuyện khác , chị cả kết hôn thì cũng dám phiền phụ nữ chồng nữa, vốn tội danh dám ồn ào nữa?
Sau khi chị cả kết hôn cũng dọn sang ở cùng Từ Trường Thắng, mà để Từ Trường Thắng bán căn nhà lúc qua ở cùng em Tô Minh, Tô Ngọc, tất nhiên xem như thuê cho nên mỗi tháng đều sẽ đưa cho hai em lương thực.
Cặp cháu trai cháu gái cũng may mắn, khi nhận chị hai nuôi, chị hai chỉ lo cho cuộc sống của bọn họ, tiền học phí đều do chị hai lo hết.
Sau khi cả nhà chị hai dọn đến tỉnh thành cũng ngừng chăm sóc cho bọn họ, mỗi năm mới đều sẽ trở về để phí sinh hoạt một năm cho bọn họ.
Mà chị cả cũng ở cùng nên cũng chăm sóc cả hai, chị thật sự xem Tô Minh và Tô Ngọc như cháu ruột của mà đối xử.
Vả từ khi chị kết hôn cũng nhanh chóng con, Cố Quốc Đống nghĩ chị cả sinh nữa.
Bởi vì nếu sinh con thì công việc ? Chị thế dù chỉ là tạm thời, vì chị xem trọng công việc của !
mà nhà họ Từ bên cũng căng, để chị thời gian, kết hôn ba năm, chị cũng tỉ mỉ tìm hiểu qua thứ, lúc mới mang thai còn sinh một thằng con trai.
Sau đó giao cho Từ chăm sóc, mỗi tháng đều biếu một ít tiền cho bà .
Chị cả sinh con xong cũng về việc, cuộc sống .
Trong bốn chị em, chị cả của là thiệt thòi nhất, nhưng lúc thấy chị cả sống cuộc sống vui vẻ, hiển nhiên nụ mặt cũng nhiều hơn.
Cuộc sống đáng giá nhất lẽ chính là chị ba.
Khi chị ba về thị trấn ăn mừng năm mới, tất cả đều dáng vẻ của chị cho giật , bởi vì chị mập mạp hơn nhiều!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-435.html.]
Khi gả còn là dáng vẻ mảnh khảnh, kết quả khi sinh con xong thì cơ thể cũng đổi, dựa theo lời chị ba là do ba hại!
Vào lúc chị ba ở cữ cũng đúng lúc cũng việc gì ở nhà, còn nấu ăn giỏi, cho chị bao nhiêu món ăn?
Gà hầm, móng heo hầm, canh cá hầm, luôn đổi thức ăn để bồi bổ cơ thể cho chị , đứa nhỏ thì cũng cần chị nhọc lòng, chị chỉ duy nhất một việc là cho con bú, còn những việc tắm cho đứa nhỏ, dỗ đứa nhỏ ngủ, giặt tã cho đứa nhỏ, đều cần chị .
Trong tháng ở cữ chị thật sự thoải mái, cho nên khi qua tháng ở cữ thì vóc dáng cũng còn như xưa nữa.
Khi chị ba dẫn ba và đứa nhỏ về nhà mừng năm mới, của nhỏ giọng hỏi chị ba mập như Đông Sinh chán ghét ?
Kết quả chị ba ngại ngùng : "Đông Sinh gì ghét bỏ con, còn hãnh diện, đây là do chăm thành như !"
Vả tên xa còn thích sờ bụng cô , nó mềm mềm, giống như bông vải thoải mái. Mà cô cũng thích sờ bụng , từng khối từng khối, cứng rắn, cảm giác an .
Chị ba của hạnh phúc như thế nào thể thấy khuôn mặt của chị, tuy đúng là mập lên ít, nhưng sắc mặt thần thái cũng quá khác biệt, chỉ là sinh hai đứa cháu trai nghịch ngợm còn phá phách, đánh với nhiều, mỗi khi như chị ba đều nấu chút món ngon đem đến cho nhà để nhận .
Cuối cùng chính là chị hai, chị hai thì cần nhiều, chỉ là niềm tự hào của nhà chồng, mà chị cũng là niềm tự hào của nhà đẻ bên .
Anh hai cũng thứ , sai khi Đại Bảo và Nhị Bảo thì thêm một cô con gái, cưng yêu vô cùng.
Khi đến tết về thị trấn, sẽ khi nào thấy cháu gái nhỏ đất, vì bộ hành trình đều cha con bé ôm suốt.
Cố Quốc Đống xe lửa, khuôn mặt mang nét xem phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Các chị gái bây giờ đều cuộc sống , đều tổ ấm và hạnh phúc riêng, còn riêng là con trai của nhà họ Cố, tất nhiên cũng sức rạng danh tổ tông, khiến cho cha vì mà kiêu hãnh hơn, đó là điều nên ?
Cậu tên là Cố Quốc Đống, Quốc Đống, trụ cột của đất nước, cũng thể uổng phí cái tên .