Đặc biệt là đối phương còn điều kiện thật sự tệ, cũng ở bộ phận thu mua, tên Vương Cần.
Cố Lệ là Lý Hồng Hà , cũng bọn họ đều việc cùng ở đây, tin tức của Lý Hồng Hà là từ tới.
"Còn việc ?" Cố Lệ thể hỏi như .
"Em hỏi em gái của em thử xem, chị là yêu đương ." Lý Hồng Hà gật đầu.
Sắc mặt của Cố Lệ tối sầm , nếu thật sự yêu đương thì cô bồi thường chuyện Trần Đông Sinh thế nào đây?
Cô nhờ Lý Hồng Hà xem quầy hộ, còn cô lập tức chạy đến tìm Cố Quân, kéo cô tới bên ngoài hỏi chuyện .
Cái gì, em thích Vương Cần, là chạy tới chạy lui xum xoe em, em từ chối thẳng thừng , hiện tại khiến đều bàn luận xôn xao, em cũng phiền đây!" Cố Quân lộ vẻ mặt bực bội .
Cố Lệ hiểu chuyện là thế nào, lạnh : "Gặp hổ, nhưng thấy ai hổ đến mức , là phá hư thanh danh của em, ép em đến mức thể gả cho !"
Cố Quân lập tức : "Em mới cần gả cho , mặc dù điều kiện của tệ, nhưng mà nhân phẩm quá kém, em mù mới gả cho như !"
Lúc đồng nghiệp tên Vương Cần cũng từng yêu đương với một nữ đồng nghiệp khác, còn truyền mấy chuyện , cuối cùng nữ đồng nghiệp bán công việc gả nơi xa.
Có ít lén lút lúc nữ đồng nghiệp Vương Cần nắm trong tay, khi còn cho lớn bụng cũng nên. Tóm là vô cùng ghê tởm.
Cố Quân những việc , thể trúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-95.html.]
Cố Lệ lạnh lùng : "Không cần để ý đến , nhanh Trần Đông Sinh sẽ trở về, đến lúc đó đưa đây dạo một chút, cho nếm thử mùi vị!"
Cố Quân nhếch môi , chút ngượng ngùng: "Bọn em vẫn còn cả."
thật Cố Lệ xem trọng, cô xem ảnh chụp của Trần Đông Sinh , những năm ảnh chụp cũng kiểu "chiếu lừa" của đời , độ chân thật cao.
Trần Đông Sinh ngũ quan đoan chính, cũng cao 1 mét 8, là tham gia quân ngũ nhiều năm, cần cũng là một ưu tú.
Cố Lệ cảm thấy nếu gì bất ngờ xảy thì việc chắc chắn sẽ thành công.
"Ôi." Cố Quân nhịn mà thở dài.
Cố Lệ hỏi: "Đang êm em than cái gì?"
"Còn là chị cả , ngày hôm qua khó khăn lắm em mới cho nghỉ ? Em nghĩ hiện tại em cũng việc , chị cả đối xử với em cũng khá , nên mang theo một cân trứng gà qua thăm.
"Rất , chị cũng tìm một ngày rảnh qua thăm chị cả." Cố Lệ gật đầu.
"Tốt cái gì mà , cuộc sống của chị cả thật sự thê thảm, lúc em qua, chồng của chị đang mắng chị đó!" Cố Quân bĩu môi .
Cố Lệ nhíu mày: "Vì mắng chị cả?"
"Em cũng tưởng là chuyện lớn gì, kết quả hỏi mới cũng chỉ là chút chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, theo ý em thì mấy chuyện tính là chuyện lớn, nhưng chồng của chị cứ bắt lấy chịu bỏ qua, ở ngay mặt hàng xóm láng giềng mắng chị cả đến mức dám ngẩng đầu lên. Em vài câu thì bà càng mắng hung ác hơn!" Cố Quân cắn răng .
Cố Lệ suy nghĩ một chút: "Ngày chị nghỉ, đến lúc đó chị dẫn theo cả Đại Bảo và Nhị Bảo ghé thăm nhà chị cả"