Cố Quân gật đầu “Chị hai, nếu thể thì chị hãy khuyên nhủ chị cả , khuyên chị cả dọn ngoài cũng , cuộc sống như đến cả em cũng cảm thấy thật khó thở, là xã hội gì , thật sự là giống hệt mấy bà chồng tra tấn con dâu thời đại cũ!"
"Cũng là chị cả bằng lòng thì chị mới khuyên , còn nếu chị cả bằng lòng thì chị còn thể gì nữa?" Cố Lệ .
Cố Quân vội : "Chị cả bằng lòng, chị hai, chị chị cả nghĩ thoáng đến mức nào , chỉ là chị đủ tự tin và tiền mà thôi!"
"Em tính thế nào?" Cố Lệ thấy lời của cô ẩn ý nên hỏi.
Cố Quân hì hì, nhỏ giọng : "Chị hai, em cho chị cả đến ở chung với em, em , chị thể bán chút đồ vật."
Cố Lệ lắc đầu. "Không , chị cả nhát gan, chị thể việc , chắc chắn sẽ hù chết."
khỏi nhỏ với n chi cả th
" mà chị hai, chị cả thật sự quá đáng thương!" Cố Quân nhịn mà . Cô thấy chị cả như khỏi nhớ tới nếu cô thật sự gả cho con trai của xưởng trường, lẽ cô cũng cuộc sống như đúng ? Thực sự là nghĩ thôi cũng thể tiếp thu !
Cố Lệ nhiều với cô : "Chờ chị thăm chị ."
"Chị hai, chắc chắn chị sẽ giúp chị cả mà!"
"Cũng cần em dặn dò , chị cũng là chị gái của chị, nếu giúp đỡ thì chị thể bỏ mặc ?" Cố Lệ xua tay , đó trở về.
Lại về bên quầy việc cùng Lý Hồng Hà, giải thích chuyện đó với Lý Hồng Hà.
"Còn khốn nạn như !" Lý Hồng Hà lập tức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-96.html.]
"Không thứ lành gì, nhưng mà cần quan tâm, Trần Đông Sinh sắp trờ về tới, đến lúc đó xem thử còn dám nữa !" Cố Lệ khẩy.
Lý Hồng Hà nhỏ giọng hỏi: "Lệ Lệ, bên quê nhà còn gửi đồ lên đây ?"
"Không mấy ngày hôm mới đổi cho chị mười cân mì khoai lang ?" Cố Lệ nhỏ giọng : "Nhà chị ăn hết nhanh ?"
"Đừng nữa, tất cả đều chồng của chị khuân , em chị trở về tức giận đến mức nào !" Lý Hồng Hà đến chồng của là lập tức nổi giận.
Cố Lệ nhíu mày: "Mấy đứa nhỏ trong nhà đều đang tuổi ăn, mà chồng chị lấy hết? Không chừa một chút nào ?"
" là như , cũng bởi vì chị ở nhà, nếu chị ở nhà thì thể cho bà lấy như , ông chồng của chị như cái c.h.ế.t !" Lý Hồng Hà mắng.
Cố Lệ an ủi, đó nhỏ giọng : "Nhiều là , em chia cho chị năm cân bột ngô chống đỡ nhé?"
"Lệ Lệ, thật sự cảm ơn em, em chị tức giận đến mức nào , nhưng mà chị tìm bà già , bà còn trực tiếp mặt đất, chị cũng thể cứng rắn cướp , cho nên tối hôm qua cả nhà đều uống nước no bụng!"
Lý Hồng Hàm kéo tay cô, bắt đầu phàn nàn nỗi khổ.
Cố Lệ , thỉnh thoảng an ủi hai câu, xong cùng tan mới dẫn cô đến nhà chia chút bột ngô cho cô , vẫn là giá thị trường, xem như " kiếm một xu nào!”
Cuộc giao dịch là thàn ngay mặt Hàn.
"Mẹ thấy , cho dù đồng chí công an tới đây cũng dám con đầu cơ trục lợi, tất cả con đều lấy theo giá bên ngoài thị trường, hơn nữa cũng chỉ đổi một chút cho quen nhu cầu cấp bách cần dùng mà thôi”. Cố Lệ tiễn mới với chồng.
Mẹ Hàn nhỏ giọng : "Tốt nhất vẫn là cần ."