Hệ thống Trường Phong: “ mà, hình như Ninh Miễn tức giận.”
Dư Tương tiếp tục phân tích: “ cảm thấy lời Dư Lộ cũng khá hợp tình hợp lý đấy chứ, nếu , Ninh Miễn bình thường càng ngày càng giống một chồng bình thường, mà ứng phó với đây? Nếu theo cái một màn tỏ tình cưỡng hôn , còn cả luôn luôn thích , lẽ là sẽ vô cùng mừng rỡ nghĩ rằng thành đôi vợ chồng cả một đời với nhỉ?”
“ Ninh Miễn cũng tên ngốc, thích , hai ! Bây giờ đối xử với như thế, nhất định là mục đích của , khả năng lớn nhất là đáp những chuyện mà .”
“Huống hồ, cũng thấy , là chính tự thừa nhận.”
“Trường Phong, đến cả cha ruột của cũng thích , thể vọng tưởng Ninh Miễn sẽ tình cảm đặc biệt gì với cơ chứ?”
Hệ thống Trường Phong vội vã : “ cô tuôn những lời khó , là đàn ông mất mặt, phản kích cũng là bình thường.”
Dư Tương trầm mặc hồi lâu, lấy tay chống cằm: “ quan tâm, Trường Phong, nhớ, thể nhiệm vụ vì tương lai của , nhưng từng thêm tình cảm , nếu như khi thành nhiệm vụ mà đánh mất trái tim, thì cho dù cho thêm nhiều phần thưởng, cũng tác dụng gì.”
Hệ thống Trường Phong: “Dư Tương, cô...”
“Trường Phong, con tình yêu cũng thể sống một cách bình thường, cần khuyên .”
Dư Tương khổ: “Trường Phong, vẫn nên lo cho chuyện của sẽ thế nào . Dư Lộ dấu hiệu nào những lời với Ninh Miễn, hai lẽ khả năng đến với , nhiệm vụ cuối cùng của chúng thể thất bại, tương lai theo con đường nào, nghĩ kỹ.”
Hệ thống Trường Phong rầu rĩ “ừ” một tiếng: “Lúc đầu cho rằng là do xâm nhập dẫn đến sự đổi Dư Lộ xuất hiện nên , bây giờ xem là sai , Dư Lộ... mới là một trong những xâm nhập.”
Cậu còn tiêu hóa hết nội dung thấy trong quán cơm Quốc Doanh, thấy một mặt khác của Dư Lộ, lực công kích lớn, cũng thể chấp nhận hiện thực luôn bằng lòng chấp nhận.
“Sao thế?”
Dư Tương im lặng , theo hỏi.
Hệ thống Trường Phong cũng gì nữa.
Sau khi hai im lặng một hồi lâu, Dư Tương bò lên bàn ủ rũ vui : “Trường Phong, nếu như nhiệm vụ cuối cùng thất bại, hai chúng sẽ thế nào, cái thế giới sẽ ? Cậu biến thành một dãy liệu biến mất ? Số phận của cũng thể tự nắm trong tay ?”
Hệ thống Trường Phong khó lòng mở miệng : “ cũng .”
Dư Tương nhàn nhạt : “ hiểu .”
Hai chút mất hết ý chí, tắt liên lạc, Dư Tương lười biếng bò lên giường sách, mãi đến khi Dì Hạnh gọi xuống lầu điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-276.html.]
“Tiểu Miễn gọi về nhà kìa!”
Dư Tương chỉnh quần áo, cong miệng : “Vậy để và ông bà chuyện .”
Dì Hạnh kéo tay cô trêu chọc: “Ây ây ây, con xem con một đằng nghĩ một nẻo kìa, rõ ràng lúc tan học còn ủ rũ vui, thấy Tiểu Miễn gọi điện tới liền vui mừng, còn cố ý đợi ?”
“Dì Hạnh!”
DTV
“Được , dì Hạnh con nữa.”
Đi xuống lầu, bà Ninh đang cầm điện thoại hàn huyên Ninh Miễn bên đó công việc ăn uống, chú ý sức khỏe, thấy Dư Tương xuống, mỉm đưa điện thoại cho cô.
Dư Tương ngại ngùng cầm lấy: “Bà, bà cứ với .”
Đầu dây bên thấy âm thanh bên , lập tức ngừng .
Bà Ninh nhét điện thoại tay Dư Tương, nhường vị trí sofa: “Hai đứa chuyện , mấy ngày liên lạc .”
Dư Tương chỉ thể đón lấy, trong cuộc trêu chọc của cầm lấy đặt bên tai: “Alo...”
“Ừ.”
Là phương thức trả lời thường ngày của Ninh Miễn.
“Bên em thế nào? Tân Môn lạnh ?”
Lần công tác, Ninh Miễn là chủ trì thi công nhà thi đấu Tân Môn, là kiến trúc của cũng là kỹ sư kết cấu của nhà thi đấu, bắt buộc ở lúc thi công giải quyết các vấn đề thể xuất hiện, nếu như công trình thể thành thuận lội, thể tô điểm CV của Ninh Miễn.
“Vẫn , bây giờ ấm hơn nhiều .”
Dư Tương tiếp tục dịu dàng hỏi: “Bên đó thời tiết nóng lên , cần quần áo thì với mà, nếu về kịp thì sẽ gửi qua.”
Giọng Ninh Miễn lạnh nhạt: “Ừ.”
“Bây giờ ông bà , em đang ở nhà bà, mỗi ngày đều chuyện với bà, hôm qua bà gọi điện đến , bên bà cũng đang nóng lên, nhanh sẽ đến thời tiết của mùa hè.”
“Bà cũng gọi điện cho .”