Vừa ăn, đều hưởng thụ cảm thán.
"Ngon quá!!!"
Thịt bò và thịt dê mềm mại, hề dai, cũng tanh, hương vị cay nồng của nước cốt lẩu bám , nhúng qua tương vừng, thơm đến mức lời nào để !
Dạ dày bò giòn sần sật! Không ai ngờ rằng dày bò thể ăn ngon như !!
Trong thời tiết lạnh thế , ăn một nồi lẩu nóng hổi như , chẳng bao lâu , ai cũng bắt đầu đổ mồ hôi!
Thật sảng khoái!
"Chủ nhân! Hóa lẩu là như ."
Mấy tiểu nhị từng ăn lẩu, khách ăn, bọn họ cũng thèm.
"Đợi khách , cơm trưa và cơm chiều hôm nay các ngươi cũng ăn lẩu!"
"Hắc hắc hắc... Thế thì quá !"
Hơn nữa mấy tiểu nhị còn phát hiện, bán lẩu cũng bận rộn như , đây bọn họ luôn liên tục bưng đồ ăn và rửa chén.
bây giờ, chỉ cần mang hết nguyên liệu lên một là bọn họ thể ở bên cạnh nghỉ ngơi một chút.
Sở Trường Phong đang nhỏ giọng chuyện với mấy tiểu nhị thì đột nhiên cửa mở .
"Sở ca! Sao sáng nay gọi ?!"
Sáng nay Tần Cửu An đến Sở gia mới hôm nay tiệm lẩu khai trương!
Tiệm lẩu khai trương, thu chi như thể vắng mặt?!
Sở Trường Phong: "Cho nghỉ phép còn chịu? Không yên ?"
"Tất nhiên là !"
Tần Cửu An thuần thục mà quầy xuống: "Huynh cho nghỉ phép thì chẳng mất việc ? Đừng hòng! Đây là do nương t.ử của sắp xếp cho đấy!"
Sở Trường Phong bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Lười tranh cãi với ."
Dặn dò Sở Khiếu vài câu, Sở Trường Phong liền định xem tiệm thuốc.
Tiệm t.h.u.ố.c tương đối vắng vẻ, đương nhiên thể đông như tiệm lẩu.
Vừa trong tiệm, Sở Trường Phong liền thấy Mộc Mộc đang bên cạnh bàn, nghiêng đầu chăm chú thần y chuyện.
"Bắt mạch đơn giản, con theo dạy, lâu nữa sẽ học thôi."
Nói trong chốc lát, thần y xoa đầu Mộc Mộc.
Mộc Mộc ngẩng đầu, sờ mạch đập của , vẻ mặt trầm tư.
Chillllllll girl !
"Đang gì ?"
Sở Trường Phong tới mặt bọn họ, giơ tay xoa đầu Mộc Mộc.
"Cha!!"
Tiểu gia hỏa vui vẻ : "Sao cha tới đây? Ở đây con và sư phụ, thành vấn đề!"
"Cha chỉ qua xem thử, con mới học cái gì ? Cảm thấy thế nào?"
Tiểu gia hỏa tủm tỉm : "Con đang học bắt mạch cùng sư phụ!"
"Học ?"
Tiểu gia hỏa gãi đầu: "Vẫn... vẫn ... ... Cha, cha đưa tay , con xem thử!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/464.html.]
Sở Trường Phong nhướng mày, đưa tay .
Tiểu gia hỏa đặt hai ngón tay lên mạch của , nhíu mày đầy nghiêm túc.
Sở Trường Phong một tay khác chống cằm, ung dung hỏi: "Sao ? Khám gì ?"
Tiểu gia hỏa ngẩng lên một cái, tiếp tục ấn ngón tay xuống, tiếp tục khám.
Thần y cạnh, mặt treo nụ .
"Cha... cái ..."
Sở Trường Phong và lão thần y đều thẳng dậy, tiểu gia hỏa đầy mong đợi.
"Đây hình như là hỉ mạch a!!"
"..."
Nụ mặt thần y lập tức cứng đờ.
Vẻ mặt ung dung tự đắc của sở Trường Phong bỗng chốc biến thành kinh ngạc.
Cố tình vẻ mặt Mộc Mộc vô cùng chắc chắn, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc : "Cha! Thật sự là hỉ mạch!"
Sở Trường Phong cuối cùng cũng nhịn nổi, véo má nó một cái: "Cha là nam nhân! Sao thể hỉ mạch? Con đúng là tiểu đại phu gà mờ! Vẫn là cố gắng học tập !"
Mộc Mộc gãi đầu: "... nhưng sư phụ dạy con như mà, mạch thế đều là hỉ mạch... Sao thể sai ?"
Thần y , tiểu lang băm sư phụ chắc chắn ông! Ông tuyệt đối thể dạy một đồ như !"
"Sư phụ sư phụ! Người mau giúp con bắt mạch cho cha , con cảm thấy con sai ! Sư phụ!"
Lão thần y bất đắc dĩ, bắt mạch cho Sở Trường Phong một nữa, đó về phía Mộc Mộc,"Cha con mạch tượng mạnh mẽ, thể khỏe mạnh, lấy hỷ mạch?"
"A..."
Mộc Mộc cúi đầu, chột ,"Cha, cha xem , con con vẫn học mà... Con cũng khám hỷ mạch nữa..."
Sở Trường Phong búng nhẹ trán nó,
"Cha cũng con khám hỷ mạch? Tiểu lang băm , con còn cố gắng nhiều lắm! Không đúng, là nhãi con vẫn cần cố gắng nhiều!"
Mộc Mộc gục xuống bàn,"Haiz... Con sẽ cố gắng..."
Lão thần y cho phép đồ của khi dễ,"Tiểu đồ của mới năm tuổi, mới học bắt mạch hai ngày, thể khám hỉ mạch cho ngươi là tồi !"
"Biết , đồ của ngài cũng là con trai mà!"
Lão thần y tiếp tục chỉ dạy đồ , còn Sở Trường Phong thì đến quầy kiểm tra xem d.ư.ợ.c liệu còn đủ .
Hắn chuyên tâm xem xét, đến mức phát hiện tiệm thuốc.
"Chưởng quầy!"
Sở Trường Phong đầu .
Đi là năm nam nhân, giữa mặc áo choàng lông dày, những còn cũng ăn mặc giống thường.
Đây là "khách quý" tới a.
Sở Trường Phong nhướng mày, :
"Chư vị là đến mua t.h.u.ố.c ?"
Nam nhân đầu bỏ mũ áo choàng xuống, để lộ gương mặt tuấn, sắc nét, từng cử chỉ đều toát lên vẻ tôn quý, trong ánh mắt bình đạm gợn sóng, dường như đặt thứ mắt.
Hắn về phía Sở Trường Phong, quan sát một lúc nhàn nhạt : "Nghe tiệm t.h.u.ố.c bán d.ư.ợ.c liệu thể trị ôn dịch?"