Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 502

Cập nhật lúc: 2025-12-18 07:31:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nước ô mai? Nương t.ử chủ nhân nấu?"

"Chúng nhiều như , nấu bao nhiêu mới đủ chứ?"

Thẩm Chỉ tủm tỉm: "Mọi yên tâm, ít nhất mỗi cũng một chén, mau đây uống nào!"

Mọi lượt đặt cuốc xuống tới.

Chén đủ nhiều, nên bọn họ uống theo từng nhóm, khi uống xong, chén chuyển cho nhóm tiếp theo.

Nước ô mai mát lạnh xuống bụng, đều kiềm mà tán thưởng.

"Nước ô mai ngon quá! Uống xong cảm giác cả đều tràn đầy sức lực!"

"Quan trọng là nước ô mai mát lạnh, chỉ sợ đặt ở trong giếng cũng mát bằng !"

Những uống xong trở việc, cho đến khi tất cả lớn đều uống xong mới đến lượt nhóm trẻ con.

Bọn chúng sớm khống chế , ở bên cạnh đôi mắt trông mong mà thật lâu.

Tuy nhiên, vì chậm trễ công việc của lớn, bọn chúng liền ngoan ngoãn để lớn uống .

Sở Trường Phong chia nước ô mai cho bọn trẻ.

Nước ô mai vẫn còn khá nhiều, tổng cộng mười mấy đứa trẻ, mỗi đứa thể uống hai chén, coi như phần thưởng cho sự ngoan ngoãn chờ đợi của bọn chúng.

Uống xong hai chén nước ô mai, bọn chúng cảm thấy mỹ mãn tiếp tục nhặt khoai tây.

Sở Trường Phong cũng xuống ruộng giúp đỡ, còn Thẩm Chỉ thì mang hết thùng gỗ về căn nhà nhỏ.

Về đến căn nhà nhỏ, tiểu nha đầu ngủ trưa tỉnh, đang múa may tay nhỏ khắp nôi xung quanh.

Thẩm Chỉ vội vàng ôm bé lên: "Bảo bảo ngoan, con tỉnh lúc nào thế? Không chút nào, thật là đứa bé ngoan."

Thẩm Chỉ cho bé uống sữa, tiểu nha đầu liền tít mắt.

Thẩm Chỉ ôm bé cửa nhà, căn nhà nhỏ giữa đồng ruộng, từ cửa là một màu xanh mướt.

Tiểu nha đầu thấy một đám đang bận rộn ruộng, liền giơ ngón tay chỉ trỏ, cơ thể nhỏ nhắn khẽ nhún nhảy như cho Thẩm Chỉ xem.

"Nương thấy , đang giúp nhà chúng đào khoai tây đó."

"A..."

Bé nghiêng đầu nhỏ, hình như đang thắc mắc khoai tây là gì.

Thẩm Chỉ hôn lên trán bé: "Đợi con lớn chút nữa là thể ăn ."

"A..."

Chillllllll girl !

Dù chẳng hiểu gì, nhưng tiểu nha đầu vẫn vô cùng phấn khích.

hơn sáu tháng, hiện tại tinh lực dư thừa, hơn nữa, hiện tại cũng lớn thêm, mỗi ngày Thẩm Chỉ ôm bé đều cảm thấy mỏi tay.

May mà mỗi khi Sở Trường Phong về nhà, đều giành lấy việc ôm con, đến lúc ngủ cũng chẳng buông tay.

Mọi ở ngoài đồng bận rộn đến tận chiều tối, đến khi trời sắp tối đen, mới xổm trong ruộng nhặt khoai tây hưng phấn chuyện phiếm.

Không khí thật náo nhiệt.

Thẩm Chỉ vườn rau hái nhiều dưa leo, cà tím và ớt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/502.html.]

Cơm chiều, nàng theo các thẩm thẩm cùng nấu cơm.

Thời tiết nóng, nên cũng gì quá đặc biệt, Thẩm Chỉ một chậu dưa leo trộn, một chậu cà tím nướng ớt.

Những khác thì xào khoai tây sợi với ớt xanh, cuối cùng nấu thêm vài nồi cháo.

Mấy món ăn thanh mát, khoai tây xào còn thịt, nên vẫn đảm bảo đủ dinh dưỡng.

Mọi khi trở về, ăn đồ ăn đó, chỉ cảm thấy cả ngày bận rộn đều đáng giá.

Nếu mỗi ngày đều thể ăn ngon như , thì đào khoai tây mỗi ngày đều !

Sau khi ăn xong, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ dặn dò trông coi kho hàng ban đêm, đ.á.n.h xe ngựa rời .

Trên đường về, Thẩm Chỉ ôm con cạnh Sở Trường Phong, cùng đ.á.n.h xe.

Cơn gió mát lùa qua, thổi mặt vô cùng dễ chịu.

"Chỉ Chỉ, ngày mai nàng đừng đến nữa, trời nóng thế, chịu nổi?"

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ: "Ta , cả ngày chỉ ở trong nhà trông Hoan Hoan, chỉ giúp vài món ăn thôi, xem, ăn vui vẻ cỡ nào?"

"Vậy thì ngày mai cũng đến, chẳng qua chỉ là đào khoai tây, nàng tới chịu khổ gì?"

"Ngày mai tính ."

Sở Trường Phong gật đầu: " , thu hoạch nhiều khoai tây như , chúng định xử lý thế nào?"

Chỉ mấy tiệm cơm nhỏ của bọn họ thì dùng hết từng đó khoai tây .

Phần lớn khoai tây đều đem bán, hoặc là bán cho khác hạt giống.

khoai tây sản lượng cao như thế, cũng thể tùy tiện bán ngoài.

"Chàng yên tâm , bảo đảm khoai tây còn đào xong tới cửa tìm ."

Quả nhiên.

Vừa về đến nhà, liền thấy Lam Lập đang trong phòng, dường như đang đợi bọn họ.

"Cha nương, cuối cùng hai cũng về ! Tướng quân bá bá đến lâu đấy!" Sở Cẩm Niên vội dậy.

"Lam tướng quân, ngài chuyện gì ?" Sở Trường Phong hỏi.

Lam Lập nghiêm mặt: "Nghe hôm nay các ngươi bắt đầu thu hoạch ? Không cũng xem ? Thu hoạch thế nào?"

"Ta tưởng ngài chỉ đùa thôi, thu hoạch cũng khá ."

"Khá ?!"

Lam Lập đột ngột dậy: "Vậy nghĩa là khoai tây ngươi trồng thực sự mọc lên? Thu hoạch cũng khá ?"

Sở Trường Phong gật đầu: "Ừm."

Lam Lập nuốt nước miếng, nếu thật sự như , Bắc Dương bọn họ chẳng thể trồng khoai tây để nuôi sống bá tánh ?

Bắc Dương trồng nhiều loại cây, sản lượng thấp.

Nếu tìm một loại lương thực thể trồng lâu dài, thì Bắc Dương còn sợ thiếu lương thực gì nữa?

Nhìn thấy ông im lặng lâu, đang suy nghĩ điều gì, Thẩm Chỉ lên tiếng: "Nếu ngài , ngày mai thể cùng chúng ruộng xem thử."

Loading...