Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 519

Cập nhật lúc: 2025-12-18 07:45:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ: "..."

Tiểu bảo bảo nhà bọn họ so với những em bé khác thì bò nhanh hơn hẳn.

Phần lớn trẻ con tám chín tháng mới bò thành thạo, bé đầy tám tháng linh hoạt, chẳng khác nào một con khỉ nhỏ.

Rất nhanh, bé bò lên Sở Trường Phong.

"A..."

Bé lúc thì xoa bóp mặt Sở Trường Phong, lúc thì kéo tai , thậm chí còn chảy đầy nước miếng lên mặt .

Sở Trường Phong nheo mắt, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng bé, chậm rãi dỗ dành: "Ngủ nào... ngủ nào... cha nương đều buồn ngủ , bảo bối ngoan... ngủ thôi..."

"Ưm..."

Sở Trường Phong quả thực giỏi dỗ trẻ con, lẽ do thường xuyên ôm bé, chỉ một lát , tiểu nha đầu liền ngủ ngon lành.

Thẩm Chỉ nhỏ giọng hỏi: "Lần là ngủ thật chứ? Không lừa chúng đấy chứ?"

Sở Trường Phong quan sát kỹ một lúc, gật đầu: "Chắc là ngủ thật ."

Đặt bé xuống giường, đắp chăn lên, bé vẫn ngủ say, tỉnh .

Thẩm Chỉ nhẹ nhàng thở : "Cuối cùng cũng chịu ngủ , nếu ngày mai quấy mất."

Sở Trường Phong: "Quấy cũng , bảo bối nhà ngoan lắm, quậy , ở đây, chắc chắn sẽ dỗ con bé."

Thẩm Chỉ nghiêng , chằm chằm tiểu nha đầu, thở dài: "Chàng cưng chiều con bé quá, nếu nghịch ngợm hơn một chút, chắc chắn sẽ trở thành một tiểu ma nữ vô pháp vô thiên."

Sở Trường Phong: "Vậy càng , như thế ai dám bắt nạt con bé cả."

"Chàng cũng đúng."

Ngày hôm , tiệm cơm bận rộn cả ngày.

Tiệm cơm chỉ bán giới hạn 1000 ly đồ uống lạnh mỗi ngày, bán hết là ngừng.

Mọi cuối cùng cũng thể thở phào, dần dần cũng thể thích ứng với nhịp độ việc .

quá nhiều mua , nhiều đến cửa tiệm cơm náo loạn.

Đa phần là do họ xếp hàng gần đến lượt thì còn, nên khỏi bực bội.

Sau đó, Sở Trường Phong nghĩ ngợi một lúc, ngoài thành tìm Trụ Tử.

Ở ngoài thành nhiều nông, cũng thể giúp đỡ.

Trụ T.ử theo Sở Trường Phong thành, trong lòng cực kỳ thấp thỏm.

Đã qua lâu như , chắc chủ nhân quên chuyện từng trộm đồ của nhà họ nhỉ?

Chẳng lẽ lâu như , giờ mới nhớ tìm tính sổ?

"Chủ... chủ nhân, ngài tìm rốt cuộc là vì chuyện gì ?"

Sở Trường Phong: "Bán nước ướp lạnh!"

"Hả?! Có ý gì?"

Sở Trường Phong lười giải thích nhiều, trực tiếp dẫn đến tiệm đồ nướng.

Bên tiệm đồ nướng chủ yếu sử dụng vỉ nướng, còn bếp thì ít khi dùng đến.

Thẩm Chỉ đang đợi sẵn ở đó.

Trụ T.ử còn bước tiệm, ánh mắt dán chặt những xiên thịt dê đang nướng xèo xèo giá nướng, dời mắt , bất động tại chỗ.

"Mau , lát nữa để bọn họ nướng vài xiên cho ngươi nếm thử."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/519.html.]

Trụ T.ử nuốt nước miếng, lúc mới vội vàng bước theo.

Vừa bước cửa, Thẩm Chỉ liền dậy: "Đến ."

"Nương t.ử chủ nhân, ngài và chủ nhân tìm chuyện gì ?"

Chillllllll girl !

Thẩm Chỉ: "Ta dạy ngươi nấu nước ô mai, chờ học xong ngươi liền ở trong thành bán nước ô mai lạnh, đến lúc đó tiền kiếm chia đôi."

Trụ T.ử sợ ngây !

Chuyện từ trời rơi xuống như đến tay ?!

Hắn là đang mơ chứ?

"Theo bếp , hôm nay học một ngày, ngày mai hẳn là thể bán."

Nấu nước ô mai cũng khó lắm.

Trụ T.ử siết chặt nắm tay, gật đầu thật mạnh: "Nương t.ử chủ nhân, nhất định sẽ học thật ! Tuyệt đối ngài thất vọng!"

Hắn , quả thật dụng tâm.

Điều quan trọng nhất khi nấu nước ô mai là các loại nguyên liệu và tỷ lệ phối hợp.

Trụ T.ử ghi nhớ cẩn thận, khi học gần xong, tự nấu hai nồi, Thẩm Chỉ nếm thử, thấy đủ ngon để bán, nàng gật đầu.

"Học tệ, nhưng nước ô mai nấu xong cần ướp lạnh."

"Ư... ướp lạnh?"

Trụ T.ử hiểu lắm, cái gì mà ướp? Cái gì mà lạnh?

Rất nhanh, Thẩm Chỉ rót hai ly nước ô mai, thả vài viên đá lạnh.

Trụ T.ử trợn tròn mắt!

"Khi bán, mỗi ly nước ô mai bỏ hai viên đá, giá bán 5 văn tiền."

Trụ T.ử thở gấp, tròng mắt đều sắp rớt ngoài.

Hắn chằm chằm hai viên đá trong ly nước ô mai, tận mắt thấy chúng tan dần.

Hắn chạm ly gỗ, mát lạnh!

"Đây là do ngươi tự nấu, nếm thử xem." Thẩm Chỉ mỉm .

Hắn nuốt nước miếng, cẩn thận cầm ly lên, thử nhấp một ngụm.

Lập tức, vị chua ngọt thanh mát của nước ô mai kèm theo cảm giác mát lạnh thấm tận tâm can, trượt qua môi lưỡi, rơi xuống dày, cả đều sảng khoái.

Hắn trừng lớn hai mắt, kinh ngạc đến nên lời, cuối cùng, nụ của Thẩm Chỉ, uống ngụm thứ hai, ngụm thứ ba!

Ngon quá!

Thật sự quá ngon!

Đời từng uống thứ gì như !

Sau khi uống hết một ly nước ô mai lạnh, Trụ T.ử mới cẩn trọng hỏi: "Nương t.ử chủ nhân, nước ô mai thêm đá thế , giá bán bao nhiêu là thích hợp?"

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ, hóa căn bản : "Một ly 5 văn tiền."

Trụ T.ử ngây , cảm thấy như nhầm.

"Nước ô mai thêm đá mà chỉ bán 5 văn tiền? Ngài đùa đấy chứ?"

"Tiệm cơm cũng bán với giá ."

Thẩm Chỉ cẩn thận giải thích một chút: "Hiện tại tiệm cơm và tiệm đồ nướng đều bán đồ uống lạnh, khách mỗi ngày quá đông, chúng lo liệu hết, mỗi ngày ngươi bán nước ô mai lạnh, cũng thể giúp chúng giảm bớt chút áp lực."

Loading...